Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 793 - Chương 793: Căn Cứ

Chương 793: Căn Cứ Chương 793: Căn Cứ

- Nếu có lần sau nữa, Ô mỗ chắc chắn sẽ lấy tính mệnh của ngươi!

Ô Hữu Đạo lạnh lùng cảnh cáo Tần Tang một câu rồi bỗng nhiên phất tay thu hồi Hỏa Hồ Lô, dưới chân hiện ra một đám lửa, nghênh ngang rời đi.

-Đa tạ Đạo Hữu thành toàn!

Tần Tang xa xa chắp tay.

Hắn cũng không dám dừng ở chỗ cũ, chờ cho Ô Hữu Đạo biến mất khỏi tầm mắt lièn lập tức thu hồi Thập Phương Diêm La Phiên, toàn lực bay về phía sâu của dãy núi.

Vừa đi vừa cảnh giác chung quanh, cho đến khi xác định không có người theo dõi mới tìm một sơn động kín đáo ẩn vào.

. . .

-Hô!

Bày ra cấm chế, phong bế sơn động.

Tần Tang ngồi liệt trên mặt đất, thở ra một hơi thật dài.

Trận chiến này mặc dù không tới tình trạng ngươi chết ta sống nhưng theo Tần Tang thấy so với những lần đại chiến còn chấn động lòng người hơn, khiến hắn run sợ trong lòng giống như đang giẫm trên băng mỏng.

Dù sao, đây cũng là lần đầu tiên hắn chân chính đối mặt với Kết Đan kỳ tu sĩ.

Cho dù là vận dụng chân nguyên hay là thôi động pháp bảo, đều vô cùng lạnh nhạt. Cho dù trong chiến đấu dần dần trưởng thành hòa hợp nhịp nhàng nhưng vẫn là có chênh lệch không nhỏ so với Ô Hữu Đạo.

Cũng may hắn không sợ Thanh Dương Ma Hỏa, mà Ô Hữu Đạo lại luôn thường xuyên phòng bị không dám để cho Cửu U Ma Hỏa đến gần, lúc lên lúc xuống nên Tần Tang mới không có nhanh chóng thua trận.

Chắc hẳn Ô Hữu Đạo cũng nhìn ra điểm này, mới phát hiện được có cơ hội giữ hắn lại.

Nếu không có Hư Thiên Lôi uy hiếp thì kết quả thật đúng là khó mà nói được.

Cuối cùng cũng thoát khỏi hiểm cảnh, Tần Tang nghỉ ngơi một chút rồi lập tức ngồi xếp bằng lên, nội thị lại bản thân.

-Tốc độ khôi phục của chân nguyên thật là chậm!

Tần Tang cảm ứng Thi Đan rồi ngầm cười khổ.

Hắn dự tính khi chân nguyên của Thi Đan hao hết thì phải mất thời gian hơn nửa ngày mới có thể khôi phục, sau này mỗi một trận chiến đấu hắn đều phải tính toán tỉ mỉ mới được.

Tần Tang để cho Thi Đan tự khôi phục, lại bắt đầu cẩn thận kiểm tra thân thể của mình.

Trong sơn động hoàn toàn yên tĩnh.

Tần Tang tĩnh tọa một ngày một đêm.

Ngày thứ hai trời vừa chạng vạng tối, hắn liền rút thần thức từ trong cơ thể ra, thần sắc ngưng trọng, cúi đầu rơi vào trầm tư.

Suy nghĩ cả ngày cuối cùng hắn cũng rõ ràng tình huống hiện tại của mình.

Đầu tiên, thực lực của hắn không thể nghi ngờ là tương xứng với Kết Đan kỳ tu sĩ chân chính.

Tiếp theo, cũng là vấn đề mà Tần Tang quan tâm nhất —— có thể tu luyện công pháp hay không.

Đáp án là không được.

Bởi vì Thiên Thi Phù có ràng buộc rất chắc chắn với cấm chế, nên chân nguyên của hắn chỉ có thể đi theo một lộ tuyến cố định, Tần Tang đã thử vô số lần nhưng lại giống y như lúc kết Thi Đan, không có cách nào rung chuyển.

Nghĩa là, sau này hắn không có khả năng lại tu luyện bất kỳ công pháp nào nữa, cũng sẽ không thể tăng lên một chút xíu nào.

Hiện tại Tần Tang đang đứng trước một lựa chọn, vả lại mức độ thi biến càng ngày càng sâu, thời gian cho hắn suy nghĩ không còn nhiều nữa.

Là để thân xác bị thi biến, đi lên con đường thi đạo?

Hay là giải khai Thiên Thi Phù, đánh cược xem mình có thể giữ được Thi Đan hay không?

Không có rối rắm quá lâu, Tần Tang quyết định lựa chọn con đường thứ hai.

Sau khi tu luyện thành thi, con đường tương lai phải đi như thế nào Tần Tang cũng không có đầu mối.

Cho dù là người trong những tông môn Thi Đạo cũng chỉ nghe qua tu sĩ Luyện Thi chứ chưa từng nghe qua có người luyện chính mình thành thi.

Năm đó Vô Thương kinh tài tuyệt diễm cỡ nào cũng không tìm được công pháp thể đánh vỡ Thiên Âm Thi Quyết.

Sau khi Thi biến thân xác sẽ được cường hóa, nhưng nguyên thần không lại không có biến hóa chút nào. Theo tình hình này, tuổi thọ của Tần Tang rất có thể sẽ giống như trúc cơ tu sĩ chỉ có hai trăm năm mươi năm, mà không phải là năm trăm năm.

Trong hai trăm năm mươi năm này Tần Tang không chỉ phải tìm bí thuật tu luyện Thi Đạo phù hợp cho mình, mà còn phải dựa vào thiên phú thấp kém tu luyện tới cảnh giới tiếp theo.

Vả lại dưới tình huống có Thiên Thi Phù tồn tại thì những cái bí thuật thi đạo kia có thể giúp cho mình đánh vỡ ràng buộc xiềng xích để tăng tiến hay không?

Tần Tang không có một điểm nắm chắc.

. . .

Nên là có được thực lực Kết Đan kỳ tiêu dao hơn trăm năm?

Hay là tình nguyện từ bỏ cái lực lượng mê người này tiếp tục truy cầu đại đạo?

Tu Tiên Giới trong Tiểu Hàn Vực, tu sĩ Kết Đan kỳ là người trên người, được vạn người kính ngưỡng, muốn gì cứ lấy, nhưng đối với Tần Tang mà nói thì những thứ này chẳng qua chỉ là ảo ảnh trong mơ mà thôi.

Trăm năm thoáng cái đã qua, đều khó thoát vận mệnh một nắm cát vàng thì còn có ý nghĩa gì nữa?

. . .

Mình rất nhanh thôi sẽ phải biến thành một Luyện Thi chân chính, không có cách nào nghịch chuyển.

Nếu như tìm không thấy bí thuật Thi Đạo thì trừ khi bỏ qua thân xác, đoạt xá làm lại, bằng không sẽ không còn đường nào có thể đi nữa.

Đoạt xá không phải là không có đại giới, sau khi thành công đoạt xá thì tuổi thọ sẽ không tăng lên.

Vả lại bởi vì thân xác cùng nguyên thần không phù hợp, trừ phi có được thần dược lấp đầy linh nhục trong truyền thuyết nếu không sau này tỉ lệ đột phá sẽ xa vời vô cùng.

Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương cho Tần Tang nhìn thấy hy vọng trong con đường truy tìm đại đạo, nếu không có công pháp tiếp theo thì cũng thôi, hiện giờ đã có manh mối về công pháp do Thanh Trúc tiền bối tự sáng tạo, không phải vạn bất đắc dĩ thì Tần Tang sẽ không bỏ qua.

Đương nhiên, Tần Tang làm ra quyết định này cũng không phải là không có chút căn cứ nào.
Bình Luận (0)
Comment