Chương 822: Nguyên Anh Tụ Hội
Chương 822: Nguyên Anh Tụ Hội
Đi tới trước động phủ lại không gặp Xa Ngọc Đào, từ bên trong đi tới một lão giả gầy khô mặc trường sam xám trắng.
Đó là Phong Minh sư thúc!
Tần Tang còn nhớ rõ lần đầu tiên hắn được mời đến trợ giúp, đệ tử của Phong Minh sư thúc là Lý Tại chết ngay tại Thiên Thi Động, Vu Đại Nhạc có thể coi như là người tổ chức, vì thế phải hứng chịu Phong Minh sư thúc giận chó đánh mèo, suýt nữa bị trục xuất khỏi sư môn, gây ra thảm kịch sau này.
- Đệ tử bái kiến Phong Minh sư thúc!
Tần Tang cũng không muốn trúng tai bay vạ gió, cùng những người khác đồng thời hành lễ, thấy Phong Minh sư thúc làm như không thấy mình mới yên lòng.
- Các ngươi đi theo ta.
Phong Minh sư thúc nhàn nhạt nói một câu, dưới chân thoáng cái xuất hiện đám mây, hoá thành ánh sáng tiến thẳng đến cổng thành Huyền Lô Quan.
Bọn người Tần Tang vội vàng đuổi theo.
Trên đường, Tần Tang tới gần Kế Khánh hiếu kỳ hỏi:
- Kế sư huynh, Xa sư thúc không đi Tử Vi Cung sao?
Kế Khánh 'Ừm' nói:
- Sư tôn phải trở về Huyền Lô Quan.
Tần Tang gật gật đầu, đối với một tu sĩ tiền đồ rộng mở như Xa Ngọc Đào xác thực không cần thiết phải mạo hiểm.
Ngoại trừ Phong Minh sư thúc còn có một số sư thúc đi cùng bọn hắn, không biết Kỳ Nguyên Thú có tới không.
Tốc độ bay của Phong Minh cực nhanh, Tần Tang và những người khác phải gắng hết sức đuổi theo, rốt cuộc cũng đến trước Huyền Lô Quan.
Đến nơi thì thấy được cổng thành phong bế hơn nửa năm mở rộng, cấm chế nhô lên thành hình bán nguyệt, xa xa nhìn thấy vài bóng người đứng trên đó.
Có một tu sĩ Kết Đan kỳ Thái Ất Đan Tông đứng trước cổng chính.
Lúc này, một đạo kiếm ảnh từ Đông thành bay tới, chính là Bát Kiếm Lão Nhân đến cổng thành trước bọn hắn.
Ngay khi ánh kiếm vừa thu lại để lộ ra tám bản thể chuôi phi kiếm tinh xảo xếp ngay ngắn bay quanh đan điền Bát Kiếm Lão Nhân, bảo kiếm hóa thành hình hoa sen thoáng chốc khép lại, bị Bát Kiếm Lão Nhân thu về trong cơ thể, nhìn cực ngầu.
- Ồ? Bát Kiếm đạo hữu sao lại ở chỗ này?
Thủ vệ Kim Đan nhận ra Bát Kiếm Lão Nhân.
Bát Kiếm Lão Nhân lấy ra tấm bí lục Tử Vi, chắp tay nói:
- Lưu đạo hữu, lão phu vì bí lục Tử Vi mà đến, may là không phí công đi một chuyến.
Sau khi Kim Đan họ Lưu Kim Đan kiểm tra bí lục Tử Vi xong thì thả Bát Kiếm Lão Nhân đi vào.
Phong Minh cũng đến, chờ sau khi bọn Tần Tang đuổi kịp thì đi về hướng quan ngoại, không ngờ bị Kim Đan họ Lưu đưa tay cản lại.
- Chờ đã.
Kim đan họ Lưu và Phong Minh có vẻ như không hợp nhau cho lắm, cười giễu một tiếng, chế nhạo nói:
- Phong Minh huynh có ý gì đây? Hôm nay chính là thời điểm linh triều thịnh nhất, nhất thời cũng không cần để cho đệ tử xuất quan chịu chết, đúng không?
Phong Minh 'Hừ' mũi nói:
- Mồm chó nhả không ra ngà voi! Bọn họ đều muốn đến Tử Vi Cung.
- Nhiều đệ tử Giả Đan cảnh như vậy đều muốn vào Tử Vi Cung? Các ngươi không sợ mất cả chì lẫn chài à?
Tu sĩ họ Lưu nghe vậy kinh ngạc, nhìn về phía đám người Tần Tang, vẫn không cam tâm dễ dàng cho qua,
- Đưa bí lục Tử Vi của các ngươi ra.
Lúc này, đột nhiên từ quan ngoại truyền đến thanh âm ôn hòa.
- Bọn họ không cần bí lục Tử Vi, đến lúc đó ta sẽ bảo hộ bọn họ.
Quan ngoại.
Tầng Tang theo tiếng kêu nhìn lại, trong nháy mắt liền nhìn thấy Thần Yên mang theo đấu bồng.
Thần Yên đứng một mình trên biên giới của cấm chế, nhìn chằm chằm vào linh triều đang dâng trào ở phía bên ngoài, trên người mang theo khí chất thiên chí chi ngoại cự nhân, không thể nhìn thấy thần sắc bên dưới lớp áo choàng, không ai dám tiến đến tiếp cận nàng.
Ở phía bên trái của Thần Yên, có một vị nam tử mặc cẩm bào cùng vị đạo trưởng râu dài đang nói chuyện.
Hai người này không có một chút chân nguyên dao động nào, rất dễ bị lầm tưởng là hai phàm nhân.
Với căn cơ tu vi hiện tại của Tần Tang, cho dù đối mặt với cao thủ Kết Đan kỳ, không cần đối phương cố ý che đậy, hắn vẫn có thể phát hiện ra dao động như có như không ở chân nguyên.
Không có khả năng ở chỗ này gặp phải phàm nhân, nếu như xảy ra chuyện này, nghĩa là căn cơ tu luyện của đối phương so với chính mình cao hơn rất nhiều!
Hiện tại khi nhìn thấy bọn họ, Tần Tang cảm thấy trong long dâng lên một cỗ áp lực không thể giải thích được.
Họ đang đứng tại kết giới phía trước, làn sóng linh triều khủng khiếp làm cho kết giới rung chuyển không ngừng, như thể sẽ bị phá vỡ trong khoảnh khắc tiếp theo, mà thần thái của hai người bọn họ vẫn tự nhiên, đối linh triều làm như không thấy.
Người lên tiếng là nam tử mặc cẩm bào.
Đông Dương Bá!
Tần Tang trong lòng xúc động, cảm thán không thôi, trải qua gần trăm năm tìm hiểu, cuối cùng cũng được tận mắt nhìn thấy tổ tiên của mình.
Người còn lại có địa vị ngang hàng với Đông Dương Bá khẳng định cũng là Nguyên Anh đẳng cấp đại năng, không biết là Thái Ất Đan Tông tổ sư Trùng Di đạo trưởng, hay là Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung Cung chủ Thiết Quan Tử.
Đông Dương Bá cho biết, họ Lưu Kim Đan không còn dám sinh sự, khéo léo ứng phó, cho nên liền lập tức cho qua.
Tần Tang bọn người đi theo phía sau Phong Minh sư thúc, bước nhanh về phía trước, hướng Đông Dương Bá đại lễ tham bái:
-Đệ tử bái kiến tổ sư!
-Đứng lên đi.
Đông Dương Bá hơi hơi gật đầu, thản nhiên nói:
-Phong Minh dẫn bọn họ qua một bên chờ đi.
-Vâng!
Tần Tang ngoan ngoãn lui sang một bên, yên lặng nhìn mọi người trong sân.
Vân Du Tử còn chưa tới, ngoại trừ Đông Dương Bá, Thần Yên cùng vị đạo trưởng thần bí ở bên ngoài kia, tất cả bọn họ đều là Kết Đan kỳ tu sĩ.
Trong đó có vài vị từng xuất hiện tại thủy vực Loạn Đảo, một số đến từ Thái Ất Đan Tông, nhiều hơn là đến từ những tông môn khác đóng quân ở Huyền Lô Quan.