Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 823 - Chương 823: Lên Đi

Chương 823: Lên Đi Chương 823: Lên Đi

Trong số bọn họ, chỉ có một người là Phong Minh sư thúc đến từ Thiếu Hoa Sơn, không có ai đến từ Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung, điều này khiến Tần Tang âm thầm cảm thấy kỳ quái.

Kỳ Nguyên Thú vừa kết đan không lâu, không đi Tử Vi Cung còn có thể thông cảm được.

Các vị sư thúc khác đều là Kim Đan uy tín lâu năm, vì sao lại không có ai đến từ Tử Vi Cung a?

Tần Tang trong tối dò xét các tu sĩ trong sân.

Vị đạo trưởng kia cũng liếc nhìn bọn họ một cái, trong lòng không khỏi có chút nghi hoặc, nhưng cũng không trực tiếp hỏi ý đồ của Đông Dương Bá, vòng vo nói:

-Đông Dương đạo hữu, ngươi mang theo nhiều Giả Đan cảnh đệ tử như vậy, có dư lực che chở những đệ tử khác sao? Các đệ tử của Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung, còn có các môn phái khác bám vào quý tôngdưới trướng tông môn của ngươi, cũng cần được đồng đạo che chở sao? Chẳng lẽ đều tìm Tử Vi bí lục hay sao?

Đông Dương Bá mỉm cười.

-Trùng Di đạo hữu không thấy ta chỉ dẫn hai đệ tử tới theo hai cái đệ tử tới sao?

Để đảm bảo tính công bằng, chúng ta và các môn phái mạnh khác không nên tham gia tranh đoạt Tử Vi bí lục một cách trắng trợn như vậy. Làm sao có thể tự đưa mình vào mục tiêu chỉ trích của dư luận chứ.

Thiết Quan đạo hữu muốn để cho tông môn tu luyện sức khỏe, lần này chỉ có hắn một thân một mình xông Tử Vi Cung, với thực lực Thiết Quan đạo hữu, không cần ta phải hao tâm tổn trí.

Ta có biện pháp để bọn hắn năm người liên thủ, tự mình phát huy cảnh giới thực sự của bản thân.

Còn những tiểu bối đến từ tông môn khác, cũng không quá nhiều, ta sẽ dốc hết toàn lực, bảo vệ tốt cho bọn họ."

Trùng Di đạo trưởng gật gật đầu, đột nhiên nhớ tới cái gì, kinh ngạc nói:

-Thiết Quan đạo hữu một mình rời khỏi Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung, có phải hay không đến. . .

Đông Dương Bá khẽ thở dài một tiếng:

-Không sai, Trùng Di đạo hữu nhớ thật chính xác.

Trùng Di đạo trưởng thở dài:

-Xác xuất để Thiết Quan đạo hữu kết anh, vốn không nhỏ, hơn nữa mật phù đặc biệt ở Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung, khẳng định không kém so với ta và ngươi năm đó. Nhưng để bảo toàn tông môn, không tiếc đoạn tuyệt con đường kết anh của chính mình, dứt khoát xả thân nuôi Phù Khôi, làm cho người khác kính nể. Thiết Quan đạo hữu một mình xông đầm rồng hang hổ, chỉ sợ là mang theo không thành công thì thành nhân quyết tâm sao? Nhưng không biết có nắm chắc bao nhiêu phần?

Đông Dương Bá lắc đầu:

-Theo ta được biết, Thiết Quan đạo hữu có lòng quyết tâm muốn chết, trước khi đi đã truyền lại chức vụ cung chủ sư đệ hắn là Công Lương Vũ. . .

Lời còn chưa dứt, đột nhiên một đạo thanh quang phiêu nhiên bay tới.

Lưu tu sĩ cung kính đứng trước cổng thành, không những không dám ngăn cản, còn cung kính nói:

-Gặp qua Thiết Quan Cung chủ.

Thanh quang tản đi, hiển lộ ra thân hình gầy gò, lộ ra một thân hình gầy gò cùng nước da tái nhợt dị thường, trên mặt xuất hiện một tu sĩ có tu vi cao như vậy, thật sự là rất kinh ngạc.

Thiết Quan Tử hướng Lưu tu sĩ gật gật đầu, bước tới chỗ hai vị Nguyên Anh, chắp tay nói:

-Thiết Quan Tử gặp qua hai vị tiền bối.

Tần Tang lặng lẽ dò xét Thiết Quan Tử, trong lòng tò mò không ngớt.

Nhìn cách nói chuyện và hành động củaThiết Quan Tử, không giống như là đối mặt tu sĩ cùng cảnh giới, trái lại giống như là đang trò chuyện cùng thế hệ sau, chẳng lẽ Thiết Quan Tử cũng không phải là Nguyên Anh đại năng thực sự?

Những bí mật trong này nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn.

-Thiết cung chủ không cần giữ lễ tiết.

Trùng Di đạo trưởng cùng Đông Dương Bá nhao nhao chắp tay hoàn lễ.

Sau khi Thiết Quan Tử đến, một số người lần lượt lại tới, tất cả đều nắm giữ Tử Vi bí lục.

Cuối cùng, Tần Tang nhìn thấy Vân Du Tử vội vàng đi tới.

Vân Du Tử hình như tại Thái Ất Đan Tông rất có danh khí, hắn xuất hiện, không chỉ có khiến cho Lưu Kim Đan bọn họ kinh ngạc không ngớt, mà ngay cả Trùng Di đạo trưởng cũng bị kinh động, đem hắn gọi tới trước mặt.

-Ngươi là môn hạ đệ tử của ta sao? Vì cái gì mà lại không có ở torng tông môn hảo hảo tu luyện, chuẩn bị cho việc kết đan, ngược lại mà lại đến nơi mạo hiểm này?

Vân Du Tử tiến đến hướng người đối diện thi lễ, không kiêu ngạo không tự ti nói:

-Hồi bẩm tổ sư, đệ tử muốn đi Tử Vi Cung cầu một vị linh dược.

Trùng Di đạo trưởng khẽ nhíu mày, nhưng không có tiếp tục truy vấn, thản nhiên nói:

-Ngươi đứng bên cạnh Lưu sư thúc đi, không cần cùng những tán tu kia đứng chung một chỗ.

……

Sau khi Vân Du Tử đến, phía sau người tới rõ ràng ít.

Một lúc sau, Cảnh Bà Bà cũng đến.

Tần Tang nhẹ nhõm, người hắn mong chờ đã tới.

Cảnh Bà Bà vẫn là bộ dáng của một lão bà già,vô cùng kín đáo, mọi người có mặt ở đây dường như không biết nàng.

Cảnh Bà Bà đưa ra Tử Vi bí lục của mình ra, nhìn Tần Tang một cái, phát hiện ra một góc không có người qua lại, hai tay chống quải trượng nhắm mắt dưỡng thần.

Chờ thêm một canh giờ, sắc trời cũng sắp muộn, đã qua hơn nửa canh giờ, lại có thêm hai vị Kết Đan kỳ tán tu khoan thai tới chậm.

Đông Dương Bá đảo mắt một vòng, trầm giọng nói:

-Thời gian đã đến! Các ngươi ai còn đang do dự, bây giờ là cơ hội cuối cùng, một khi rời khỏi Huyền Lô Quan, sẽ không còn đường quay lại!

Có một sự náo động, nhưng không ai mở miệng nói.

Đông Dương Bá hướng Trùng Di đạo trưởng nhẹ gật đầu, Trùng Di đạo trưởng nhẹ nhàng khoát tay, từ trong tay áo hắn bay ra một viên Ngọc Như Ý, Ngọc Như Ý lơ lửng bay lên không trung, càng dài càng lớn, sau cùng giống như một chiếc phi thuyền.

Trùng Di đạo trưởng thân ảnh hư ảo, biến mất trong làn hư không

Tiếp theo, trên đỉnh đầu truyền đến thanh âm Trùng Di đạo trưởng:

-Tất cả lên đi!

Tất cả mọi người đều kinh ngạc trước tinh diệu độn thuật của Trùng Di đạo trưởng, không dám chần chừ, lần lượt bay lên không trung, Ngọc Như Ý chứa tất cả mọi người nhưng tổng thể nhìn ra vẫn còn rất trống trải.

-Đông Dương đạo hữu, bần đạo lên phía trước mở đường, ngươi tọa trấn ở phía sau, thế nào?

Trùng Di đạo trưởng hỏi.
Bình Luận (0)
Comment