Chương 824: Quần Hùng Quy Tụ
Chương 824: Quần Hùng Quy Tụ
Cho dù là Đông Dương Bá cũng không có khả năng này, dẫn người bay tới một chỗ khác của Ngọc Như Ý.
Đợi mọi người ổn định chỗ ngồi xong, Trùng Di đạo trưởng khởi động Ngọc Như Ý, Ngọc Như Ý màu trắng lập tức bị ánh sáng màu xanh dày đặc bao phủ, ánh sáng xanh tiếp tục lan ra , cuối cùng bao vây toàn bộ mọi người bên trong.
Ngọc Như Ý bất chợt run nhẹ, vọt tới trước bức màn chắn trước cấm chế. Trùng Di đạo trưởng lớn tiếng hét lên:
- Mở!
Cấm chế bị nứt ra một cái khe hở, linh khí hỗn loạn dũng mãnh tràn vào, Trùng Di đạo trưởng không chút do dự, điều khiển Ngọc Như Ý tiến về phía linh triều.
Ầm!
Một cơn sóng cuồn cuộn ngất trời trùng kích thẳng đến trước mặt.
Ngọc Như Ý linh hoạt né tránh, cuối cùng cũng lướt nhanh qua giữa ảnh hưởng còn sót lại của cơn sóng lớn, chẳng qua Ngọc Như Ý cũng run chuyển mạnh mẽ, ánh sáng xanh ở phía trên cũng hơi mờ đi, đám người Tần Tang cũng vô tình bị ảnh hưởng, nghiêng ngả lảo đảo một hồi.
- Cố định!
Trùng Di đạo trưởng và Đông Dương Bá cùng một lúc ra tay, cuối cùng cũng làm cho Ngọc Như Ý đang rung lắc dữ dội ổn định lại.
Sau đó Ngọc Như Ý giống như cá chép vẫy đuôi dễ dàng né tránh từng đợt linh triều, bỗng dưng tăng nhanh tốc độ, trực tiếp phóng tới chỗ sâu bên trong linh triều.
Sóng to gió lớn.
Ngọc Như Ý giống như chiếc thuyền cô độc ở bên trong lốc xoáy, thoạt nhìn vô cùng yếu ớt, tựa như sau một khắc sẽ phải lật úp.
Sắc mặt mọi người trắng bệch, bị oai lực của trời đất dọa sợ, hoảng sợ không thôi.
Nghe nói bây giờ còn chưa phải là lúc linh triều cuồng bạo nhất, mặc dù có hai vị đại năng Nguyên Anh… trấn thủ, nhưng sắc mặt ai nấy cũng đều có vẻ nghiêm túc, không dám có chút coi thường.
Trong lòng Tần Tang biết rõ, nếu bây giờ mà ra khỏi bảo hộ của Ngọc Như Ý chắc chắn sẽ bị thịt nát xương tan, thế cho nên hắn nghiêm túc ngồi xếp bằng ở một góc, không dám lộn xộn.
Bên cạnh hắn là nhóm người Thu Mộ Bạch, năm người ngồi thành một vòng tròn ở trung tâm nhất.
Thần Yên, Thiết Quan Tử, Phong Minh và những người khác đứng ở bên ngoài hình thành thế bảo hộ, Đông Dương Bá đứng độc lập ở phần đuôi Ngọc Như Ý, cho dù Ngọc Như Ý có rung lắc như thế nào thì ông ta cũng không hề di chuyển. Thần Yên đặc biệt có vẻ khiêm tốn ngồi xếp bằng cách Tần Tang không xa, trên thân không có chân nguyên dao động, ngay cả Trùng Di đạo trưởng cũng không thể nhìn ra tu vi chân chính của Thần Yên.
Tần Tang nhớ Cảnh Bà Bà đã từng nói qua, Thần Yên đã vượt qua độ kiếp Nguyên Anh, là đại năng Nguyên Anh chân chính, lại hết lòng che giấu thân phận sợ là có mưu đồ khác.
Sau khi phi hành được một quãng, Ngọc Như Ý càng ngày càng ổn định hơn, ánh sáng xanh vẫn vững vàng che chở cho bọn họ, mọi người cũng dần dần an tâm hơn, thậm chí có người còn có lòng dạ thảnh thơi đánh giá cảnh vật xuất hiện xung quanh, chính là Tần Tang.
Đập vào tầm mắt chính là linh triều cực kỳ cuồng bạo trong trời đất, những linh khí hỗn loạn này hơi tụ lại thành đoàn, một số lại có hình dạng tương tự như con trăn khổng lồ, một số khác thì trôi nổi vô định.
Những linh khí này bé nhất cũng có kích cỡ một con cá voi khổng lồ, lớn thì mênh mông vô tận, không thể nhìn hết toàn cảnh được.
Chúng nó đặc biệt không an phận, thay đổi thất thường, tụ tán không ổn định, hết lần này tới lần khác tốc độ lại cực nhanh, chớp mắt là có thể vượt qua trăm trượng, muốn ở trong chỗ này hoàn toàn trốn tránh hầu như không có khả năng.
Trong đó tỉ lệ di chuyển tìm được đường sống rất nhỏ, cho dù có hai vị Nguyên Anh hợp lực điều khiển Ngọc Như Ý cũng khó tránh không lọt vào linh triều trùng kích, cũng may Ngọc Như Ý vô cùng rắn chắc, mặc dù cũng có kinh sợ nhưng không bị nguy hiểm.
- Mọi người! Mau nhìn nơi đó!
Có người hô lên một tiếng chỉ tay hướng về phía xa xa.
Mọi người theo hướng chỉ tay nhìn sang, lập tức nhìn thấy ở phía Đông Bắc xa xa có một luồng ánh sáng hiếm thấy đỏ như lửa phóng lên trời, màu đỏ của cột sáng giống như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên trời, trong linh triều hỗn loạn rõ ràng vẫn có thể nhìn thấy được.
- Bí cảnh!
Tinh thần mọi người bị chấn động mạnh.
Bỗng nhiên không có căn cứ gì lại xuất hiện cột sáng như thế này, chỉ có một khả năng là cấm chế của bí cảnh bị linh triều kích động.
Tiếp đó, hàng loạt tu sĩ ở những môn phái lớn nhanh chóng trao đổi mới biết nơi này không thuộc về bất kỳ gia tộc nào, rất có thể là một cái bí cảnh mới vừa sinh ra.
Đáng tiếc, bí cảnh có vẻ như cách bọn họ rất xa, hai vị đại năng Nguyên Anh cũng không dám tùy ý băng qua linh triều tới đó, hơn nữa đến Tử Vi Cung mới là quan trọng nhất, không có khả năng thay đổi phương hướng đi qua đó thăm dò.
Những người có lòng lập tức ghi nhớ vị trí bí cảnh, dự định sau khi từ Tử Vi Cung trở về thì tới nơi này thăm dò. Chỉ cần nhìn đến cột sáng dị tượng kia đã biết chỗ bí cảnh này chắc chắn không đơn giản, nói không chừng bên trong còn có bảo vật.
Không ngờ, còn không kịp đợi mọi người thống nhất kế hoạch, cột sáng đột nhiên rung động một hồi, ngay sau đó ầm ầm sụp đổ.
Chỉ trong một thoáng, ánh sáng màu đỏ biến mất, hiện tượng lạ kia cũng biến mất không còn.
- Hừm!
Mọi người đều bị thất vọng không thôi, liên tục thở dài ngao ngán.
Có tới chín phần khả năng là cấm chế phòng hộ của chỗ bí cảnh kia không thể kiên trì được, bị linh triều phá nát.
Cho dù bí cảnh không có bị linh triều hủy diệt thì cũng chẳng thừa lại bao nhiêu bảo vật.
Loại tình huống như thế này ở chiến trường cổ tiên cũng không tính là hiếm thấy, bọn họ cũng không thể làm gì được.