Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 825 - Chương 825: Bát Tông Thần Bí

Chương 825: Bát Tông Thần Bí Chương 825: Bát Tông Thần Bí

Tuy nhiên, sự việc này lại làm cho Tần Tang tỉnh táo trở lại, hắn không tiếp tục nhập định nữa mà đảo mắt tìm kiếm, hi vọng có thể gặp được loại bí cảnh này một lần nữa.

Sau khi Kết Đan lại bắt đầu một vòng hành trình mới, nếu có thể chiếm đoạt được một hoặc hai bí cảnh chưa được khám phá, chắc chắn có thể thu lợi không nhỏ.

Thứ mà đại năng Nguyên Anh cực kỳ… chướng mắt, hắn lại hiếm lạ.

Cho dù ở giữa linh triều cũng không dám dốc hết toàn lực chạy đi, còn phải thường xuyên tránh né, vòng vèo, nhưng tốc độ phi hành của đại năng Nguyên Anh vẫn hết sức kinh người.

Tần Tang nghe Cảnh Bà Bà nói bọn họ cần phải đi tới địa điểm ước hẹn trước để hội họp cùng những người khác.

Càng đi sâu vào trong chiến trường cổ tiên, uy lực của linh triều càng mạnh. Tất cả Nguyên Anh phải phối hợp với nhau mới dám xông vào tầng bên trong của chiến trường Cổ Tiên, tiến vào Tử Vi Cung.

Bây giờ ở chiến trường Cổ Tiên, bầu trời bị ánh sáng của linh triều chiếu rọi sáng rực, khó phân biệt ngày đêm. Không biết đã tăng tốc chạy như bay bao lâu, Ngọc Như Ý một khắc cũng không ngừng lại, mạnh mẽ như Nguyên Anh vẫn lộ ra một chút mỏi mệt.

Một lần nữa thoát khỏi một luồng linh khí dây dưa.

Phía trước đột nhiên xuất hiện một cái bóng đen cực lớn.

Bóng đen đi từ đông sang tây, hai đầu đều không nhìn được tới cuối, bắt ngang trong tầm mắt, giống như một con rồng khổng lồ phủ phục trên mặt đất, nhìn kỹ thì mới biết là một dãy núi hùng vĩ, giống như tấm chắn của thiên nhiên.

Thêm phần kỳ lạ chính là lúc này ba ngọn núi ở trong đó lại phát ra ánh sáng sặc sỡ màu sắc không đồng nhất.

Ngọn núi đầu tiên ở phía đông cuồn cuộn ma khí màu đen, che kín bầu trời không thể nhìn thấy bất cứ cái gì ở bên trong.

Ngọn núi ở giữa là một tòa cung điện vàng son lộng lẫy, mơ hồ có thể thấy được bóng người qua lại bên trong.

Ngọn núi ở sườn phía tây bị một đám mây đỏ che phủ, bao phủ toàn bộ đỉnh núi.

Ba ngọn núi xếp thành hình tam giác, phân biệt mỗi ngọn riêng biệt nhưng ở từng mặt lại hỗ trợ lẫn nhau, liên hợp để ngăn cản linh triều trùng kích sâu vào, trong đó Ngọc Như Ý vừa tới trước núi.

Đột nhiên có bốn người bay ra khỏi khối ngọc màu đỏ, người đầu lĩnh chính là tông chủ của Thuần Dương Tông, Xích Phát lão tổ.

- Ha ha, cuối cùng hai vị đạo hữu cũng tới rồi, để cho chúng ta chờ đợi đúng là cực khổ thật đấy.

Tiếng cười vang dội như sấm của Xích Phát lão giả từ đằng xa truyền đến.

Ở trên Ngọc Như Ý, Đông Dương Bá và Trùng Di đạo trưởng liếc mắt nhìn nhau, cất cao giọng nói:

- Trên đường có nhiều thứ cản trở kéo dài thời gian, để cho các vị đạo hữu đợi lâu, những vị đạo hữu khác đã đến rồi sao?

Lão tổ Xích Phát trả lời:

- Không sai, Ma Môn và những tán tu của Âm Sơn Quan đều đến đông đủ cả rồi, bây giờ đợi đạo hữu của Thiên Yêu Khâu đến hội hợp, sau đó mới truyền tin cho những lão bất tử của Thiên Hành Minh này!

Đông Dương Bá khẽ híp mắt lại nói:

- Các vị đạo hữu điều tra lâu như vậy vẫn không tra ra được vị trí trận pháp truyền tống cổ xưa của Thiên Hành Minh à?

- Không có!

Lão tổ Xích Phát tức giận nói:

- Lão già ngang bướng kia rất cảnh giác, chỉ dùng cung Tử Vi để tìm sơ hở, cơ bản

không thể nào tra ra được.

Đông Dương bá, Trùng Di đạo trưởng và Thiết Quan Tử bay khỏi Ngọc Như Ý, nghênh đón bọn người Xích Phát lão tổ.

Ngọc Như Ý tự mình mang theo những người khác bay vào mây hồng đang bao phủ sơn phong, sau khi đặt mọi người xuống, thì thu nhỏ lại thành những tiêu bản lớn có nhỏ có, phá không trung mà đi, bị Trùng Di đạo trưởng thu hồi.

Trên ngọn núi mở ra từng cái bệ đá sơ sài, có lớn có nhỏ, đa số bệ đá đã bị người chiếm giữ.

Đám người tự mình chọn lựa bệ đá và chờ đợi, Tần Tang gặp Vân Du Tử cách mình không xa, bèn nhảy đến trên bệ đá của Vân Du Tử, nhỏ giọng hỏi thăm về thân phận ba người vừa mới đồng hành cùng Xích Phát lão tổ kia.

Không ngoài dự liệu, ba người này đều là tổ sư Nguyên Anh của chính đạo Bát Tông.

Trong ba người chỉ có duy nhất một vị nữ tử mặc cung trang, là tổ sư Hư Linh Phái, tên là Băng Hàm, nghe nói không chỉ tu vi cao siêu, mà bản lĩnh luyện khí cũng tuyệt nhất ở Tiểu Hàn Hực.

Trùng Di đạo trưởng tuy là tổ sư Nguyên Anh duy nhất của Thái Ất Đan Tông, trình độ Đan Đạo lại không bì được trưởng lão trong môn phái say mê với Đan Đạo, mà Băng Hàm được đích thân sư môn chân truyền, phụ nữ không thua đấng mày râu.

Nhìn một khía cạnh khác thì vô cùng trẻ tuổi, mặt mũi vô cùng đẹp trai, phong độ nhẹ nhàng, giống như là vị quý công tử, chính là Lãnh Vân Thiên môn chủ đời này của Nguyên Thận Môn.

- Hóa ra Lãnh Vân Thiên trông thế này.

Tần Tang thầm nghĩ, mắt không khỏi nhìn Cảnh Bà Bà ở phía xa.

Một mình Cảnh Bà Bà chiếm cứ một cái bệ đá, nhắm mắt ngồi im, hai tai không nghe thấy những chuyện bên ngoài.

Mình muốn liên thủ cùng Cảnh Bà Bà, trong lúc Tử Vi Cung đối phó Lãnh Vân Thiên, Tần Tang cũng không muốn Cảnh Bà Bà thất thủ, nếu không sẽ liên lụy đến mình, tương lai đáng lo.

Hắn có ý định tìm hiểu Lãnh Vân Thiên nhiều hơn, đáng tiếc Vân Du Tử cũng biết rất ít đối với Lãnh Vân Thiên, ngược lại rõ ràng Lãnh Càn là Tông chủ đời trước của Nguyên Thận Môn.

Nghe nói Lãnh Vân Thiên là con nuôi của Lãnh Càn, hai người cũng là quan hệ sư trò.

Lãnh Càn khi còn sống cũng là nhân vật uy danh hiển hách, một thân tu vi có thể đuổi theo Xích Phát lão tổ, nhưng đột nhiên hơn một trăm năm trước truyền ra tin chết, quả nhiên nổi lên một trận phong ba lớn Tiểu Hàn Vực tu tiên giới.

Cũng may Lãnh Vân Thiên không chịu thua kém, Lãnh Càn có người kế tục, Nguyên Thận Môn mới có thể vững vàng chiếm vị trí chính đạo Bát Tông.
Bình Luận (0)
Comment