Chương 833: Dị Biến
Chương 833: Dị Biến
Chương đang sửa lại, để giá 1 TLT
Ngoại trừ Thôn Lôi Chuẩn, thông thường người ngoài không thể thăm dò, hai người nhất định không ngờ có người dám bố trí Truyền Tống trận ngay dưới mắt Thôn Lôi Chuẩn, không che giấu nữa, dốc hết bản lĩnh tru yêu ra.
Nghĩ tới đây, Tần Tang liếc mắt nhìn về phía yêu tu Thiên Yêu Khâu, chưa tìm được Thôn Lôi Chuẩn, mặc dù nói rõ cùng là yêu tu, Thiên Yêu Khâu không phải cùng một đường với Vô Nhai Cốc.
Cho dù hai người không giết chết Thôn Lôi Chuẩn, cũng không cần lo lắng bại lộ thân phận của bọn hắn.
Trong nháy mắt Tần Tang nghĩ đến rất nhiều, vô thức nhìn vào mắt của Vân Du Tử.
Đã thấy Vân Du Tử đang nhìn mình, vẻ mặt cũng có mấy phần nghiêm túc.
Bờ môi của Tần Tang giật giật, hắn tại do dự có nên bàn giao việc này cho Đông Dương Bá hay không.
Một là giải thích không được lúc ấy chỉ có hắn là Trúc Cơ Trung Kỳ, tại sao lại nhìn thấy Môn chủ của hai người ở chỗ sâu của Vô Nhai Cốc, mà lại không bị phát hiện.
Thứ hai những chuyện này chỉ là tin đồn thất thiệt, không có chứng cứ, tùy tiện bố trí tu sĩ Nguyên Anh, ngược lại nói không chừng sẽ bị trách mắng, phá hỏng ấn tượng của Đông Dương Bá đối với mình.
Hi vọng chỉ là mình buồn lo vô cớ.
Lúc Tần Tang đang do dự, đột nhiên nghe giọng của Vân Du Tử truyền đến.
-Tần lão đệ, ngươi xác định là hắn?
Tần Tang khẽ giật mình, ý thức được Vân Du đang hỏi hắn xác định —— Rốt cuộc một người áo đen khác có phải là Vô Cực Môn chủ hay không.
Vân Du Tử không nhìn thấy cảnh tượng hai vị Nguyên Anh đại chiến Thôn Lôi Chuẩn, không thể xác định thân phận Vô Cực Môn chủ.
Tần Tang không biết Vân Du Tử vì sao lại hỏi mình, sau khi suy nghĩ, liền trả lời:
-Phải!
Hắn không có giải thích thêm.
Vân Du Tử cũng không có hỏi nhiều, nói:
-Tần lão đệ ngươi nếu khó giải thích, để ta nói vậy.
Tần Tang thở dài một hơi, gật đầu.
Vân Du Tử quay người đi đến bên người Trùng Di đạo trưởng, sau khi hành lễ, khẽ mấp máy môi, nói một câu gì đó.
Sau đó, Trùng Di đạo trưởng dẫn động một tia sáng ngọc như ý, gắn trên thân Vân Du Tử, nghiêng tai lắng nghe một lát, nhẹ nhàng gật đầu một cái, biểu cảm trên mặt không có biến hóa chút nào, phất tay để Vân Du Tử lui ra.
Tần Tang yên lặng quan sát một hồi, cũng không thấy Trùng Di đạo trưởng có động tác gì, cũng không nghĩ thêm những việc này.
Một lát sau, một đám đại năng Nguyên Anh đều đã chuẩn bị sẵn sàng.
Bỗng nhiên Xích Phát lão tổ và Chân Nhất lão đạo đồng loạt động thủ, tinh đồ mở ra một cái miệng, quát to:
-Ai cầm trong tay Tử Vi bí lục, nhanh chóng vào trận!
Nhận được mệnh lệnh, đám người không dám chần chờ, người cầm Tử Vi bí lục trong tay vốn dĩ là đứng chung một chỗ, nghe vậy tranh nhau chen lấn bay đến Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên trận.
Đám người sau khi tiến vào, đại trận khép lại, sau đó tinh đồ bắt đầu chuyển động, chuyển động đồng thời chậm rãi tung bay về phía trước.
Dưới sự che chở của đại trận, tất cả mọi người cùng nhau tiếp cận mắt bão.
Tinh đồ trấn luồng khí xoay.
Đối mặt với sự xung kích của mắt bão, mặc dù tinh đồ lộ ra không ổn định như vậy, nhưng vẫn luôn bảo vệ bọn hắn, để đám người yên tâm.
Một đường thông suốt, rất nhanh đã tiếp cận phương hướng mà Vũ Yêu Vương mới chỉ, khí mây nơi đó tung bay nhàn nhạt, hoàn toàn không nhìn thấy cái bóng của tiên trận.
Xích Phát lão tổ cùng Chân Nhất lão đạo cùng nhau dẫn đầu ở phía trước, đồng thời vung chưởng chụp về phía Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên trận.
Bắc Thần tinh sáng rõ, bỗng nhiên bắn ra một tinh quang.
Tinh quang giống như mũi tên, xông ra Tinh Hải, đâm vào hư không.
“Ầm!”
Phù văn thần bí lại xuất hiện, tiên trận mênh mông lại lần nữa hiển hiện ở trước mặt mọi người.
Tinh quang bắn vào tiên trận, lại chỉ làm cho những cái phù văn kia tạo nên từng cơn sóng gợn, cũng không phá vỡ lỗ hổng.
Xích Phát lão tổ cùng Chân Nhất lão đạo cũng không nhụt chí, tiếp tục thôi động Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên trận, bắn ra tinh quang càng thô to hơn, liên tiếp không ngừng xung kích một điểm nào đó của tiên trận.
Dọc theo lấy từng tiếng nổ lớn như sét đánh.
Chấn động trong Tiên trận càng thêm kịch liệt, rốt cục những cái phù văn kia bắt đầu xuất hiện vết rạn.
“Rắc rắc!”
Cuối cùng Tiên trận bị nổ và mở một lỗ hổng, một con đường sâu thăm thẳm lộ ra, phù văn xung quanh nhanh chóng bay tới chỗ lỗ hổng, ý đồ tu bổ tiên trận, nhưng không cách nào ngăn ngừa xuất hiện lỗ hổng.
Xích Phát lão tổ thấy thế vui mừng, cánh tay dài vung lên:
-Vào trận!
Hàng vạn tinh lấp lánh bên trong tinh đồ.
Chỉ thấy tinh đồ lóe lên một cái, trong gang tấc đã lọt vào trong Tiên trận, giống như lúc bọn hắn tiến vào, lỗ hổng khép lại, tiên trận khôi phục lại như lúc ban đầu.
“Hô hô......”
Sau một khắc, bỗng nhiên trước mắt mọi người một trận tù mù.
Vậy mà bọn hắn tiến vào trong cuồng phong vô tận.
Trên trời dưới đất, một mảnh mờ nhạt, cuồng phong gào thét, nửa bước cũng khó đi.
Loại gió này tuyệt đối không phải là gió bình thường, mà là một loại Thần Phong có thể ăn mòn xương cốt, chỗ sâu của cuồng phong là một mớ hỗn độn, cái gì cũng không nhìn thấy.
Sức gió đáng sợ hung hăng nện trên Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên trận.
Hét lên một tràng.
Tần Tang chỉ cảm thấy ngực khó chịu, khí huyết cuồn cuộn, ấn thú chi trận do năm người bọn hắn tạo thành suýt nữa bị tách ra, may mắn một sức mạnh kỳ lạ lặng lẽ truyền tới, bảo vệ bọn hắn, mới ổn định trận cước.
-Là Thần Yên âm thầm ra tay.
Trong lòng Tần Tang hiểu ra, sức mạnh chấn kinh đến tiên trận.
Trên có Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên trận che chắn, bên người có Đông Dương Bá che chở, lại có thú ấn bảo vệ, vẫn ngăn không được xung kích của Thần Phong, khó trách những người khác chắc chắn bọn hắn sẽ chết, một dáng vẻ chế giễu.