Chương 834: Tội Uyên
Chương 834: Tội Uyên
Chương đang sửa lại, để giá 1 TLT
Sau khi trải qua đợt tấn công thứ nhất, Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên trận hơi dừng lại, thì đi về phía trước tiến nghênh đón Thần Phong,.
Dọc theo con đường này, bọn hắn đụng phải vô số loại Thần Phong.
Có gió rét lạnh thấu xương, uy lực không kém Huyền Sương Sát Phong.
Giống như có vạn quỷ âm phong cùng khóc.
Có thể Cực Dương Thần Phong phần thiên chử hải, trong cuồng phong giống như đang ẩn giấu ánh dương mạnh mẽ.
Nhìn bình tĩnh vô cùng, không nhìn thấy một tia phong khí, nhưng lúc bị thổi, suýt nữa chôn vùi một góc gió hư vô của Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên trận.
…..
Tiệc Thần Phong này, rất nhiều con có thể nhìn thấy trên sách cổ, thậm chí Thần Phong cũng chưa bao giờ được nghe, đều lớp phấn son khi lên sân khấu bên trong tiên trận, biến đổi thất thường.
Lúc tiến vào tiên trận đã lâu, vẫn không nhìn thấy điểm cuối.
Thấy Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên trận luôn ổn định, mỗi lần đều có thể biến nguy thành an, Tần Tang cũng yên tâm lại, ngắm nhìn tiên trận Thần Phong.
Khó có thể tưởng tượng, tu sĩ Thượng Cổ từ nơi nào tìm đến nhiều Thần Phong kỳ dị như vậy, cũng thuần phục chúng nó, phong tỏa bên trong tiên trận, làm thủ đoạn phòng hộ.
Nghe nói, những Thần Phong này chỉ là sau khi Tử Vi Cung đổ nát, tiên trận còn sót lại một phần nhỏ sức mạnh, hoàn chỉnh tiên trận, Thần Phong chỉ là một trong số đó mà thôi.
Hơn nữa những này vẫn không phải hoàn chỉnh.
Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên trận giống như cánh buồm cô độc không bờ bến trong không trung, một mình lái thuyền, chẳng biết lúc nào mới có thể đến được điểm cuối.
Lại xuyên qua một trận U Minh Ma Phong, phía trước rơi vào hắc ám, vô cùng im ắng.
Đám người lại rất cảnh giác, trước đó lúc gặp được làn gió vô danh, chính là cảnh tượng như thế này, đám người chủ quan đụng phải một làn gió vô danh mạnh mẽ, suýt nữa xảy ra chuyện.
-Thiên Môn ở phía trước!
Có người hô to.
Đã thấy vô tận sâu trong hư không, có ẩn bạch quang, hình dáng Thiên Môn như ẩn như hiện.
-Cửa ải cuối cùng!
Đám người mừng như điên, trong lòng hô to, thở dài nhẹ nhõm.
Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên trận cẩn thận tiến lên trong khe hẹp của làn gió vô danh, thấy sắp đi vào ranh giới tiên trận.
Không ngờ, đúng lúc này, xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
Bỗng nhiên phía trước xuất hiện một chấn động bất thường, trong nháy mắt trong bóng tối giống như có đồ vật gì tràn ngập ra, ngăn ở con đường phía trước!
Sự chấn động đột nhiên xuất hiện vô cùng rõ ràng. Mặc dù phía trước tối đen nhưng tất cả mọi người đều cảm giác được dị dạng.
Đám người Tần Tang lần đầu tiên đi vào Tử Vi Cung, còn chưa rõ nội tình, cứ tưởng rằng bên trong Tiên trận ẩn chứa những biến hóa khác, mặc dù lo lắng lại không quá hốt hoảng.
Nhưng các vị Nguyên Anh lại đồng loạt biến sắc mặt.
Xích Phát Lão Tổ đột nhiên giận tím mặt, mắt hổ nộ trừng Chân Nhất lão đạo.
- Lão mũi trâu, ngươi đang giở trò quỷ gì!
Chân Nhất lão đạo không hiểu, cau mày nói:
- Xích Phát Lão Quỷ, ngươi phát điên chuyện gì?
Xích Phát Lão Tổ nghiêm nghị quát:
- Nếu như ngươi vội vàng muốn chết, sau khi rời khỏi đây lão phu sẽ phụng bồi tới cùng. Dám giở trò trong Tiên trận, lão phu sẽ hủy đi Bắc Thần Tinh Nguyên Trận! Để ta xem không còn đại trận thì có bao nhiêu người thoát khỏi đây?
Chân Nhất lão đạo chẳng hiểu sao bị mắng một trận, trong lòng ứa ra lửa giận. Chẳng biết Xích Phát Lão Tổ uống nhầm thuốc hay sao mà không lo liên thủ ứng đối dị biến, ngược lại lục đục nội bộ.
Đúng lúc hai tu sĩ đang ngờ vực vô căn cứ với nhau thì làn dao động phía trước không còn chặn lại đường đi nữa mà là lấy tốc độ kinh người phóng tới.
Lúc này vẫn còn ở bên trong Tiên trận, xung quanh toàn là luồng gió hư vô đáng sợ, không dựa vào sự che chở của Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên Trận thì dù là tu sĩ Nguyên Anh cũng không dám đảm bảo an toàn.
Hai bên nghi kỵ với nhau nhưng không trực tiếp cắt đứt.
Bọn họ dự định điều khiển Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên Trận lùi lại, tạm thời tránh né mũi nhọn, không ngờ luồng dao động kia càng lúc càng nhanh, tốc độ cực kỳ kinh người, trong chớp mắt đã vọt tới trước mặt mọi người.
Lúc này, bọn họ cuối cùng có thể nhìn thấy ẩn trong bóng tối có một ít bóng người mơ hồ, không thấy rõ khuôn mặt!
- Người nào!
Chân Nhất lão đạo không quan tâm Xích Phát Lão Tổ nữa, trên mặt mũi tràn đầy kinh sợ nhìn về phía trước.
Đụng phải quái vật hình người ở bên trong Tiên trận tuyệt đối không phải là chuyện tốt.
Xích Phát Lão Tổ nghi ngờ liếc mắt nhìn Chân Nhất lão đạo, thầm nghĩ trong lòng, chẳng lẽ thật sự không phải là Thiên Hành Minh giở trò?
Mới vừa rồi Trùng Di đạo trưởng lặng lẽ truyền âm qua, Vô Cực môn chủ và Hoàng Vân đạo sĩ của Thiên Hành Minh ngấm ngầm cấu kết, lão còn không quá coi trọng.
Tiểu Hàn Vực năm bè bảy mảng, các đại tông môn không lệ thuộc với nhau, Vô Cực môn chủ và Thiên Hành Minh có giao tình là chuyện rất bình thường.
Sơn môn Vô Cực Môn nằm ở Tiểu Hàn Vực, dưới trướng có vô số đệ tử, không thể dễ dàng dời đi như vậy. Chỉ cần Vô Cực môn chủ không phải là đồ ngu thì có thể tin rẳng y sẽ biết lựa chọn như thế nào khi đối mặt với đại thế.
Cho dù giao tình có tốt, chẳng lẽ lại có thể tốt hơn lợi ích ư?
Mặc dù Trùng Di đạo trưởng nói bọn họ lén lút, hình như trong lòng có quỷ, vậy cũng chỉ cần chờ đến khi rời đi Tử Vi Cung rồi chậm rãi điều tra, phòng bị thật tốt là đủ.
Nếu là đúng, không tin Vô Cực môn chủ có thể không lọt sơ hở.
Trong suy nghĩ của Xích Phát Lão Tổ, cho dù Vô Cực môn chủ bị Thiên Hành Minh thu mua cũng sẽ không làm loạn ở bên trong Tiên trận. Thế nhưng cuộc đời không dễ đoán trước được điều gì, vì vậy trong nháy mắt xuất hiện biến hóa khác thường, Xích Phát Lão Tổ ngay lập tức nghĩ đến Thiên Hành Minh.