Chương 836: Liên Tiếp Phát Sinh Chuyện Ngoài Ý Muốn
Chương 836: Liên Tiếp Phát Sinh Chuyện Ngoài Ý Muốn
Hai mắt Tần Tang trừng lớn, quả nhiên nhìn thấy trước mặt Hoàng Thiên và Vô Cực môn chủ trước lơ lửng một thứ y chang nhau.
Đó là một loại trận pháp kỳ lạ do vô số mảnh vụn Vô Gian Huyết Tang tạo thành. Những mảnh vỡ này mặc dù không lớn bằng miếng dùng để luyện hóa Ô Mộc Kiếm, nhưng số lượng mảnh vụn của cả hai trận pháp cộng lại có thể cho ra con số vô cùng khả quan.
Ít nhất có hơn nửa cây Vô Gian Huyết Tang!
Một khi trận pháp vận chuyển thì sẽ thô bạo rút sạch lực lượng Huyết Uế Thần Quang ở bên trong mảnh vụn rồi hội tụ thành một luồng huyết quang chói mắt.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, trận pháp trong nháy mắt đã hoàn thành xong quá trình hấp thu Huyết Uế Thần Quang, cho dù những người khác thấy được cũng không kịp ngăn cản.
Hành động dã man như thế tất nhiên phải trả giá đắt. Khi Huyết Uế Thần Quang chi lực bị trận pháp hấp thu cạn kiệt thì những mảnh vụn kia lấy mắt thường có thể thấy được trở nên trắng bệch vô cùng.
Càng khiến người kinh ngạc là bên trên mảnh vụn dần dần xuất hiện từng đường vết nứt, sau đó trực tiếp vỡ tan tành.
Bản nguyên bị phá hủy, biến thành phàm mộc.
Trong nháy mắt, tất cả mảnh vụn Vô Gian Huyết Tang còn lại đều bị hủy diệt.
Đây đúng là chỉ thấy cái lợi trước mắt!
Quá phung phí của trời!
Tần Tang nhìn muốn rách cả mí mắt, trong lòng điên cuồng la lớn.
Thấy tình cảnh này, trong lòng hắn đang rỉ máu.
Nếu như đưa cho mình những mảnh Vô Gian Huyết Tang này, mặc dù không thể nâng Ô Mộc Kiếm lên đến cấp bậc pháp bảo cực phẩm, thì nó cũng chắc chắn sẽ trở thành pháp bảo thượng phẩm!
Sau này chính mình còn cần rầu rĩ về chuyện thăng cấp Ô Mộc Kiếm sao?
Nhưng không ai để tâm đến suy nghĩ của Tần Tang.
Trong khoảnh khắc huyết quang sáng lên, Chân Nhất lão đạo lập tức rõ ràng ám chỉ trong lời nói của Xích Phát Lão Tổ, những người khác cũng đều nhận ra hai người kia không đúng.
Đằng trước, Tội Uyên hùng hùng hổ hổ.
Vô Cực môn chủ và Hoàng Thiên lại bị Tội Uyên mua chuộc!
Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên Trận chỉ có thể ngăn cản một phần lực tấn công của Thần Phong Tiên trận. Các Nguyên Anh nhất định phải sử dụng pháp bảo của riêng mình để tăng thêm một tầng phòng hộ.
Bởi vì mang theo đệ tử trong môn, ai cũng mong muốn ổn thỏa nên hầu như đều là pháp bảo mạnh nhất, trong đó bản mệnh pháp bảo chiếm đa số.
Nếu như để bọn chúng thả ra Huyết Uế Thần Quang khiến những pháp bảo này bị ô nhiễm, thì thực lực mọi người bị tổn hao lớn chỉ là phụ, quan trong là sẽ không kịp sử dụng những pháp bảo khác.
Bên cạnh đó Tội Uyên chắc chắn sẽ không cho bọn họ có cơ hội tổ chức phản kích.
Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên Trận không phải là Linh trận dùng để chiến đấu. Sau khi không còn pháp bảo, xung quanh lại bị vây bởi hư vô làn gió không còn đường trốn, há chẳng phải chỉ còn nằm chờ chết hay sao?
Nếu như cao tầng của hai đại vực toàn quân bị diệt, Tội Uyên không cần tốn nhiều công sức là đã có thể nhẹ nhõm chưởng khống Tam vực!
Thật là một âm mưu độc ác!
Các Nguyên Anh của Thiên Hành Minh rất kinh hãi, Hoàng Thiên và Vô Cực môn chủ lại lộ ra nụ cười điên cuồng.
- Bạo!
Hai người đã sớm chuẩn bị đường lui, hét lên một tiếng, chuẩn bị làm nổ huyết cầu.
Nào ngờ ngay trong khoảnh khắc đó, nụ cười trên mặt Vô Cực môn chủ đột nhiên cứng đờ, trong mắt của gã ảnh ngược vô số hình ảnh của pháp bảo, vẻ mặt hoảng sợ không gì sánh được vẻ.
- Các ngươi…
Vô Cực môn chủ có nằm mơ cũng chẳng ngờ rằng, sau khi Trùng Di đạo trưởng truyền lại tin tức cho Xích Phát Lão Tổ, bọn họ đã đề phòng Vô Cực môn chủ từ sớm.
Chẳng qua bọn họ vốn cho rằng Vô Cực môn chủ cấu kết với Thiên Hành Minh, không nghĩ tới thật ra là bị Tội Uyên mua chuộc, lại còn dám làm loạn ngay trong Tiên trận.
Cho dù thế nào thì phản ứng của bọn họ nhanh hơn Thiên Hành Minh rất nhiều.
Chỉ trong chốc lát, Vô Cực môn chủ đã bị bao phủ bởi toàn bộ lực công kích của đủ loại pháp bảo phóng thích ra.
Đối mặt với nhiều tu sĩ Nguyên Anh đồng cấp cùng lúc phản kích như vậy, Vô Cực môn chủ cơ hồ không thể phản kháng, dưới đủ loại hào quang rực rỡ, bản mệnh linh kiếm của gã trong nháy mắt bị đánh vỡ nát.
Ầm!
Giữa tiếng nổ vang, Vô Cực môn chủ cùng với mấy tên Kim Đan mà gã che chở đều không còn hài cốt.
Trong chuyến đi này Vô Cực môn chủ chỉ dẫn theo một tên đệ tử sắp hết thọ nguyên, những người còn lại thì là tán tu nương nhờ Vô Cực Môn tông môn, hiển nhiên đã định trước là sẽ vứt bỏ.
Hiện tại, bọn chúng và Vô Cực môn chủ đều hóa thành bột mịn.
Luồng công kích của pháp bảo còn chưa tan thì có một cái Nguyên Anh tàn tạ chạy ra từ khe hở. Nhìn ngoại hình của nó liền biến nó chính là bản nhỏ của Vô Cực môn chủ, đang rất là kinh hoảng.
Nhiều tu sĩ Nguyên Anh nhìn chòng chọc như vậy, Vô Cực môn chủ căn bản không có cơ hội đào mệnh, vừa lộ diện đã bị một đạo kiếm quang súc thế từ lâu đâm xuyên chết ngay lập tức, người ra tay chính là Đông Dương Bá.
Trong chớp mắt, Vô Cực môn chủ thân tử đạo tiêu.
Đáng tiếc là cho dù mọi người giết chết Vô Cực môn chủ nhưng không thể ngăn cản Huyết Uế Thần Quang bộc phát.
Cũng vì loại thủ đoạn này quá nằm ngoài dự đoán của mọi người, ai cũng không ngờ rằng Tội Uyên sẽ dùng Vô Gian Huyết Tang để đối phó bọn họ.
Cũng may mọi người đã đề phòng Vô Cực môn chủ từ lâu, phản ứng cực nhanh, một kích lôi đình nháy mắt giết chết Vô Cực môn chủ, đồng thời vội vàng điều khiển pháp bảo tránh né, tranh thủ được thời gian quý giá.
Chỉ có điều, những người gần bên Vô Cực môn chủ lại không may mắn được như thế.
Lãnh Vân Thiên gặp nạn đầu tiên.