Chương 837: Thay Đổi Trong Nháy Mắt
Chương 837: Thay Đổi Trong Nháy Mắt
Hắn ở gần Vô Cực môn chủ nhất, còn phải phân tâm duy trì Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên Trận.
Trên đỉnh đầu hắn lơ lửng một kiện tháp sắt màu đen.
Huyền tháp có chín tầng, trên đỉnh tháp điêu khắc một thứ có hình dáng giống hồ lô, lấp lánh kim quang yếu ớt, mỗi tầng chia thành tám mặt, mỗi mặt đều có một cánh cửa sổ, ở tầng chót có một cánh cửa, tất cả đều đóng.
Trên thân tháp viết ba chữ cổ “Ngũ Phương Tháp”.
Bản thể của Huyền tháp chỉ lớn chừng bàn tay, phóng ra hắc quang nhàn nhạt chụp lên trên người Lãnh Vân Thiên và các đệ tử dưới trướng, nhìn qua không phát hiện ra bất kỳ điểm sáng, vô cùng khiêm tốn.
Nhưng ban nãy khi giết chết Vô Cực môn chủ huyền tháp đã thả ra một cái tháp ảnh, hào quang rực rỡ.
Tháp ảnh đóng góp rất lớn trong việc phá hủy bản mệnh linh kiếm của Vô Cực môn chủ, khiến cho gã không có cơ hội thở dốc.
Nhưng làm cho mọi người tiếc nuối chính là huyền tháp mạnh như vậy lại không thể may mắn thoát khỏi khi bị Huyết Uế Thần Quang bao phủ.
Huyết Uế Thần Quang nồng đậm đến cực hạn, cứ như một chậu máu tươi giội xuống.
Huyền tháp bị dính đầy, trong khoảnh khắc hắc quang tản đi, kim quang trên đỉnh hồ lô và hắc quang trên thân tháp đều biến mất. Huyền tháp vốn đã không bắt mắt lúc này đây trở nên đen sì sì, hoàn toàn mất đi thần thái của pháp bảo, chợt nghiêng rớt xuống trên đỉnh đầu Lãnh Vân Thiên.
Lãnh Vân Thiên chắc phải ôn dưỡng pháp bảo mấy tháng mới khôi phục được.
- Ngũ Phương Tháp của ta!
Lãnh Vân Thiên cầm Ngũ Phương Tháp trong tay thử phát động, chỉ cảm thấy pháp bảo đình trệ rất nhiều, ít nhất sẽ không dùng được ở Tử Vi Cung, đau lòng kêu to.
Xui xẻo giống hắn còn có tổ sư Băng Hàm của Hư Linh Phái. Y phục trên người nàng là một kiện pháp bảo, sau khi bị ô uế đã biến thành áo gai vải bố.
Băng Hàm lắc đầu, mặc dù đau lòng nhưng không thất thố như Lãnh Vân Thiên.
Ngoại trừ bọn họ còn có một tên ma tu cũng bị dính chưởng, những người còn lại miễn cưỡng điều khiển pháp bảo tránh thoát được, mặc dù bị dính đầy một thân nhưng vẫn có thể chấp nhận được.
Thần Yên lách người chắn trước nhóm Tần Tang, đánh đổi một kiện pháp bảo để che chở bọn họ, nếu không chắc Ngũ Hành Thú Ấn cũng sẽ bị gặp nạn.
Huyết Uế Thần Quang bộc phát nhanh, tiêu tan cũng nhanh.
Nhìn chung thì thực lực tổng hợp của Tiểu Hàn Vực không tổn thất quá lớn.
Nhưng Thiên Hành Minh lại không may mắn như vậy. Bọn hắn phản ứng trễ, không chỉ để mặc Hoàng Thiên nổ tung Huyết Uế Thần Quang mà còn để gã thành công trốn thoát khỏi vòng vây.
Pháp bảo của bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều bị Huyết Uế Thần Quang xâm nhiễm.
Hoàng Thiên được như ý, Vô Cực môn chủ bị chém đầu.
Do Huyết Uế Thần Quang phát nổ nên Thiên Hành Minh tổn thất nặng nề, ngay cả pháp bảo phất trần của Chân Nhất lão đạo cũng bị ảnh hưởng.
Nói ra dài dòng như vậy nhưng mọi việc đều chỉ xảy ra trong chớp mắt mà thôi.
Gần như cùng lúc đó, ma đầu Tội Uyên cũng đánh tới ngay trong gang tấc, bên trong ma khí cuồn cuộn là từng vệt thân ảnh quỷ mị chực chờ đánh lén.
Hai bên đều rất quyết đoán.
Cho dù bị chuyện của Vô Cực môn chủ gây ra bất ngờ, không thể dựa theo kế hoạch phế đi pháp bảo của các tu sĩ Tiểu Hàn Vực, quyết tâm ra tay của Tội Uyên vẫn không bị lung lay.
Chỉ nghe Diệp Lão Ma gào to:
- Giết Thiên Hành Minh!
Tu sĩ phía Tội Uyên không hề do dự, lập tức bỏ qua Tiểu Hàn Vực, đồng loạt nhào về phía tu sĩ Thiên Hành Minh.
Hiển nhiên, bọn chúng biết thực lực của đám tu sĩ Tiểu Hàn Vực vẫn còn hoàn chỉnh, không hẳn không thể phản kháng, sẽ khó đối phó.
Một khi lọt vào hỗn chiến bị Tiểu Hàn Vực lôi kéo thì sẽ rất khó đạt được kết quả tốt.
Thời gian của bọn chúng có hạn, không thể hốt gọn tu sĩ cả hai vực.
Mà pháp bảo mạnh nhất của đám tu sĩ Thiên Hành Minh đều bị trọng thương, thực lực giảm mạnh, hơn nữa trận hình còn bị Hoàng Thiên làm loạn đến nát bét, năm bè bảy mảng, đây chính là thời cơ tốt nhất.
Tội Uyên coi Tiểu Hàn Vực và Thiên Hành Minh là địch, lần này phế được Thiên Hành Minh, cho dù tương lại hai vực liên thủ cũng sẽ không đạt được hiệu quả gì, không uổng bọn chúng hao tổn tâm cơ thiết lập độc kế này!
Diệp Lão Ma vừa ra lệnh, bên trong trận doanh của tu sĩ Tội Uyên đột nhiên bay lên từng vệt hư ảnh của pháp bảo.
Những pháp bảo này đa phần là tà khí ma tu, có cờ cũng có lệnh, ma khí cuồn cuộn tựa đêm đen, sinh hồn vô số, Quỷ Ảnh tầng tầng, Tiên trận trong thời gian ngắn tựa như biến thành U Minh Quỷ Vực.
Tội Uyên đã âm mưu từ lâu, đây đều là những pháp bảo đã súc thế xong, một khi xuất hiện sẽ lập tức hội tụ thành đòn tấn công mãnh liệt nhất, toàn bộ đánh về phía đám tu sĩ Thiên Hành Minh.
Vô số đòn công kích ùn ùn kéo đến làm người hoa mắt, ma khí dần dần hội tụ thành ma triều, cuốn theo bóng tối tà ác cùng cực đổ ập tới.
Cũng lúc đó, phía sau nhóm tu sĩ Tội Uyên bỗng nhô lên ma ảnh có sáu cái bàn tay, kích thước to lớn, cao trên trăm trượng, đỉnh thiên lập địa.
Hai mắt của nó giống như chuông đồng, nhiếp hồn đoạt phách, ánh mắt cực kỳ hung dữ.
Khi ma ảnh đứng thẳng, chiều cao của nó có thể nhìn xuống Tiểu Bắc Thần Tinh Nguyên Trận. Ma ảnh vung lên sáu cánh tay, ngửa mặt lên trời gào thét, ma âm xuyên thấu màng nhĩ làm đầu óc mọi người quay cuồng, khí huyết rối loạn.
Ngay cả Chân Nhất lão đạo và Xích Phát Lão Tổ đều chưa từng gặp qua con ma ảnh này.
Chỉ có thể suy đoán đám tu sĩ Tội Uyên hẳn là dựa vào ma ảnh này mới không sợ Hư Vô Chi Phong của Tiên trận, thậm chí cũng nhờ nó mà có thể xé mở con đường liên kết đến Tiên trận.
- Tội Uyên đã triệu hoán loại Cổ Ma gì vậy?
Mọi người hoảng sợ không thôi.