Chương 85: Dưỡng Kiếm Thuật
Chương 85: Dưỡng Kiếm Thuật
Bên trong tộc phổ của Tống gia,người có tư cách được ghi lại cuộc đời không nhiều, tất cả đều không có ngoại lệ, đều là tu tiên giả, tất cả đều có cảnh giới ở Luyện Khí kỳ, hầu hết là mất tích hoặc là xảy ra ngoài ý muốn, người có thể sống thọ đến cuối đời cũng chả có mấy.
Tống gia tộc phổ chính là hình ảnh thu nhỏ của tu tiên giới, điều này làm cho Tần Tang chân chính cảm nhận được sự tàn khốc tu chân giới.
Tần Tang sợ hãi thán phục Tống gia lại có nhiều hậu duệ mang linh căn như vậy, đồng thời cũng cẩn thận đọc qua cuộc đời của những người này.
Hắn muốn xác định một điều, đó là Hậu duệ của Tống gia đã thu được kiếm ý pháp chỉ ở trong phần mộ của Lão tổ tông Tống gia hay chưa.
Tống gia Lão Tổ lai lịch bất phàm, gia phổ bên trên viết ,hắn từng tu hành tại một cái tông môn gọi là Thiếu Hoa Sơn, tông môn này chính là một tông môn chính đạo cực kỳ cường đại, Tống gia Lão Tổ vốn chỉ là một cái ngoại môn đệ tử của Thiếu Hoa Sơn mà thôi, tu luyện tới Luyện Khí cảnh thập tam trọng, nhưng bởi vì thiên phú không đủ nên không thể đột phá, trở thnhf tu sĩ Trúc Cơ kỳ.
Sau cùng hắn nản lòng thoái chí, rời khỏi tông môn, sống tại một phường thị dưới chân núi, ở đó cưới vợ sinh con, tuy nhiên khi hắn còn ở Thiếu Hoa Sơ lập được đại công, cho nên khi hắn thoát ly tông môn , Thiếu Hoa Sơn có ban thưởng cho hắn một đạo kiếm ý pháp chỉ, căn dặn rằng nếu hậu duệ của hắn có thiên phú thượng cấp thì cầm đạo kiếm ý pháp chỉ này đến Thiếu Hoa Sơn tu hành.
Loại kiếm ý pháp chỉ này, là ban thưởng của Thiếu Hoa Sơn bản thưởng cho đệ tử lập đại công,cho nên có thể thấy được độ trân quý của nó .
Sau khi Tống gia Lão Tổ khai chi tán diệp đem kiếm ý pháp chỉ đưa vào phần mộ của mình, cảnh cáo hậu nhân, nhất định phải chờ người có thiên tư xuất chúng có hy vọng đột phá đến Trúc Cơ kỳ, mới có thể thỉnh pháp chỉ đi ra, gia nhập Thiếu Hoa Sơn, trọng chấn Tống gia.
Tần Tang lật quyển gia phả đến trang cuối cùng, cũng không tìm được một vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ nào, cảnh giới cao nhất là một vị thuộc thế hệ ông nội của Tống Hoa, tên là Tống Nghị, chỉ tu luyện đến Luyện Khí kỳ thất trọng, trong một lần lịch lãm ở bên ngoài thì biến mất, hoàn toàn mất tích.
Như vậy đạo kiếm ý pháp chỉ của Thiếu Hoa Sơn rất có thể vẫn đang nằm trong phần mộ của Tống gia lão tổ!
Ngón tay Tần Tang vuốt ve cuốn gia phả của Tống gia, ánh mắt thay đổi liên tục, mặc dù hắn chưa hiểu rõ cho lắm, nhưng chỗ tốt khi gia nhập tông cực kỳ rõ rệt.
Tỷ như vị các chủ thần bí kia của Thần Khí các,sự hâmm mộ của đám tán tu với đệ tử tông môn, chỉ cần nghe đôi ba câu là có thể thấy được.
Nhưng Tống Hoa rốt cuộc cũng đã cứu hắn một mạng, cố ý hay không cố ý thì Tần Tang vẫn nhất định phải nhờ ơn, hắn chưa từng nói rằng mình là người tốt hay chính nhân quân tử,nhưng cũng sẽ không chủ động mưu hại ân nhân cứu mạng.
Huống chi, Thiếu Hoa Sơn là chính đạo đại tông, nếu như bản thân mình thật sự không có linh căn, thì dù cho hắn có cầm đến kiếm ý pháp chỉ cũng chẳng có tác dụng gì.
Tần Tang khẽ than thở một tiếng, buông Gia phả Tông gia ra, cầm lên một quyển sách vô danh khác, đồng thời cũng lấy Ô Mộc Kiếm giấu ở trong ngực đem ra.
Quyển sách vô danh này chính là kiếm quyết dùng để thôi động Ô Mộc Kiếm!
Thực ra mà nói, kiếm quyết này là do Tống gia lão tổ tông dựa theo Ngự Kiếm thuật của Thiếu Hoa Sơn sửa đổi mà thành thôi
Sau khi tu luyện kiếm quyết, có thể dùng thần thức ngự kiếm, tự do ra vào, tâm niệm vừa động, kiếm quang hoành không, phiên nhược kinh hồng, giống như Du Long, bỗng nhiên mà đi, bỗng nhiên mà về, giết địch ở ngoài ngàn dặm.
Tu luyện Ngự Kiếm thuật đến cảnh,có thể đạt đến cảnh giới kiếm khí như hồng, ngự kiếm phi hành, thần uy quảng đại, làm cho người ta mê mẩn không thôi.
Tần Tang thèm muốn thử cảm giác Ngự kiếm phi hành đã lâu, trong các loại sơ sở pháp chú, Phong Hành Quyết cũng chỉ dùng để đề thăng tốc độ của thân pháp, Ngự Không Thuật chỉ có thể lăng không mà đứng một đoạn thời gian, cũng không thể phi hành một cách tùy tam sở dục.
Tần Tang sở dĩ không cách nào sử dụng được Ô Mộc kiếm, cũng bởi vì thiếu khuyết bộ kiếm quyết này.
Bên trong gia phả của Tống gia có ghi chép rằng, tổ tiên đời thứ tư của Tống gia trong lúc thăm dò di tích động phủ của một vị thượng cổ tu sĩ, tìm thấy được một mảnh vỡ của pháp bảo phi kiếm.
Dù chỉ là mảnh vỡ, nhưng nó vẫn có một vài tính chất của pháp bảo.
Chỉ có tu sĩ Kim đan kỳ trở lên mới có thể luyện chế pháp bảo, mỗi một cái pháp bảo, không chỉ đắp vào không biết bao nhiêu linh tài trân quý,mà còn trải qua tu sĩ Kim Đan kỳ ngày đêm rèn luyện, uy lực phi thường khủng bố, coi như pháp khí cực phẩm nhất cũng không thể so với pháp bảo bình thường nhất.
Vị tiên tổ kia của Tống gia sau khi nhận được mảnh vỡ phi kiếm vô cùng vui mừng, không tiếc dốc hết gia sản, mời một vị Luyện Khí sư đại tài trong phường thị xuất thủ, đem mảnh vỡ phi kiếm này luyện chế thành Ô Mộc kiếm.
Cũng bởi vì nguyên nhân như thế nên Ô Mộc Kiếm tựa như pháp bảo mà không phải là pháp bảo, nhưng khác biệt cực lớn só với pháp khí, bởi vì bản chất của nó là mảnh vỡ của pháp bảo , cho nên độ sắc bén và cứng rắn của nó vượt xa pháp kiếm linh khí thông thường, hơn nữa nhất định phải sử dụng kiếm quyết mới có thể thôi động.
Nhưng khuyết điểm của nó cũng hết sức rõ ràng, độ tiêu hao của Ô Mộc Kiếm quá lớn, chí có tu sĩ Trúc Cơ kỳ mới có thể chống đỡ nổi, còn lại chỉ có tu sĩ Luyện Khí kỳ thập trọng trở lên mới có thể miễn cưỡng thôi động được Ô Mộc kiếm.