Chương 869: Chữa Trị
Chương 869: Chữa Trị
Vân Du Tử mỉm cười.
-Ta đã sớm biết Luyện Thi Thuật của ngươi đặc thù.
-Nhưng mà, lần này có chỗ khác biệt. Nếu là người khác, chắc chắn không được, như Dịch Thiên Niết không giống.
-Ngươi có phát hiện ra không, hẳn là Dịch Thiên Niết muốn chiếm giữ hoàn toàn cỗ thi thể này, chủ động đem thần hồn của mình giao hòa cùng Nguyên Thần Phi Thiên Dạ Xoa, giữa hai bên có liên hệ không nhỏ.
-Loại cơ hội này, có thể ngộ nhưng không thể cầu, nói không chừng có thể phá vỡ hạn chế.
-Ý thức của Dịch Thiên Niết đã không còn tồn tại, ngươi cũng không cần lo lắng lại bị cướp Luyện Thi.
-Đây chính là tinh hồn chi lực bản nguyên nhất của cao thủ Hậu kỳ Kết Đan kỳ, nếu như Luyện Thi của ngươi có thể cắn nuốt, nhất định sẽ đạt được ích lợi to lớn, nói không chừng có thể hóa thành Phi Thiên Dạ Xoa chân chính.
Ánh mắt Tần Tang sáng lên. Nghe Vân Du Tử nói vậy, quả thật có thể thử một chút.
Ngoại trừ Dịch Thiên Niết tự gây nghiệt không thể sống, không thể nào có người nào khác chủ động dung hợp với Luyện Thi, vì vậy trước kia Tần Tang chưa từng nghĩ tới hướng này.
Có thể thử một lần.
Lúc này, Tần Tang lại hoán hồi Phi Thiên Dạ Xoa, bước trên trước kiểm tra mười mấy lần, mới hoàn toàn yên tâm, để Phi Thiên Dạ Xoa cắn nuốt tinh hồn chi lực của Dịch Thiên Niết.
Mới đầu, Tần Tang không thấy dị trạng, vô cùng yên lặng.
Nhưng sau vài hơi thở, khí tức của Phi Thiên Dạ Xoa đột nhiên trở lên hỗn loạn, sau đó hai tay ôm đầu, điên cuồng la hét, Tần Tang dùng toàn lực trấn an, cuối cùng mới làm cho Phi Thiên Dạ Xoa bình tĩnh trở lại.
Nhưng từ đầu đến cuối Nguyên Thần của nó không thể nào ổn định lại, tựa hồ bên trong đang trải qua biến hóa kịch liệt, chỉ sợ trong thời gian ngắn khó có thể yên ổn.
Trong khoảng thời gian này, chiến lực của Phi Thiên Dạ Xoa cũng không còn.
-Là chuyện tốt! Rất có thể là đang thoái biến!
Vân Du Tử kết luận, sau đó nhớ tới điều gì đó, có chút không đành lòng hỏi Tần Tang:
-Tần lão đệ, sao ngươi lại dùng tà thuật Thi Đạo cho bản thân chứ? Có để lại tai họa ngầm gì hay không?
-Tiền bối, ta là Ngũ Hành Linh Căn.
Nhìn có vẻ Tần Tang nói ra lời này rất bình thản, nhưng lại nở nụ cười đắng chát.
Tu sĩ Ngũ Hành Linh Căn, Trúc Cơ cũng là hy vọng xa vời, huống chi là Kết Đan.
Nếu không đến đường cùng, người nào lại muốn dấn thân vào Thi Đạo? Cả Tuyết Linh Liên vào Diên Vĩ Hoa đều không có hiệu quả, Tần Tang cũng không biết đi con đường nào.
-Vận khí của vãn bối không tệ, may mắn mượn Thi Đạo tìm được cơ duyên kết đan, tai họa ngầm cũng có thể giải quyết dễ dàng…
Vân Du Tử gật gật đầu:
-Vậy là tốt rồi! Đúng rồi, Giáng Vân Tử Quả cho ngươi.
Tần Tang đón lấy Giáng Vân Tử Quả, trong lòng không khỏi có mấy phần kích động, cũng không nhịn được mà cảm khái, bởi vì nó dẫn tới nhiều khó khăn trắc trở như vậy, cũng may là có thu hoạch kinh người.
Vừa mới dùng Sưu Hồn Thuật, Tần Tang đã xác định, quả thật Tử Vi Cung có Tam Quang Ngọc Dịch, hơn nữa còn có vị trí chính xác, có thể đi lấy ngay lập tức.
Trừ cái đó ra, Tần Tang cũng nhân cơ hội lục soát một chút chuyện, chủ yếu là cách sử dụng Thập Phương Diêm La Phiên, cùng với phương pháp luyện chế.
Nếu có được phương pháp luyện chế, bổ sung cho Thập Phương Diêm La Phiên đủ mười cây, có thể đánh một trận với pháp bảo cực phẩm, làm sao Tần Tang có thể không động tâm.
Đây là pháp bảo đắc ý của Khôi Âm lão tổ, sau khi hắn tọa hóa nhất định sẽ đem phương pháp luyện hóa truyền lại, nhưng Tần Tang lục lọi tất cả các di vật của Cưu Bào Đạo Nhân cũng không tìm được gì.
Vốn tưởng rằng Tam Đại Kim Đan của Khôi Âm Tông đều chết hết, bí thuật này sẽ biên mất, nhưng không ngờ trời đưa đất đẩy, tìm được từ Dịch Thiên Niết.
Bây giờ, Tần Tang mới hiểu rõ Thập Phương Diêm La Phiên.
Thập Phương Diêm La Phiên cấu tạo từ ba bộ phận.
Một là cán cờ, chất liệu vô cùng đơn giản.
Lúc đó Tần Tang đã đoán đúng, vật trong đống di vật của Cưu Bào Đạo Nhân kia sắt cũng không phải là sắt, đá cũng không phải là đá, mà là Huyền Thiết Trụ.
Nhưng mà, muốn luyện Huyền Thiết Trụ thành cán cờ cũng không dễ.
Huyền Thiết Trụ là một kỳ vật, cực kỳ cứng rắn, có chứa cấm chế kỳ dị, cần phải mượn một loại linh trận, hơn nữa phải lấy linh thạch thượng phẩm khởi động, mới có thể miễn cưỡng luyện hóa.
Khó trách Cưu Bào Đạo Nhân đến chết cũng không dùng bốn khối linh thạch thượng phẩm kia.
Hắn muốn đợi sau khi thương thế lanh, dùng Huyền Thiết Trụ làm linh tài, lại lần nữa luyện ra pháp bảo bản mệnh, không phải linh thạch thượng phẩm thì không thể.
Linh thạch thượng phẩm vô cùng quý giá, dễ dàng bán đi, nhưng muốn tìm lại được rất khó. Thực tế là Khôi Âm Tông đã diệt, Cưu Bào Đạo Nhân thành chó nhà có tang, không khác gì các tán tu khác.
Một cái khác là phiên cờ, không phải sử dụng linh tài luyện thành, mà là giam cầm ngàn vạn sinh hồn, cô đọng hồn khí tinh thuần nhất, dùng bí thuật Quỷ đạo luyện chế thành sợi tơ, đan lại mà thành!
Vô cùng ác độc.
Vì món pháp bảo này, năm đó không biết Khôi Âm lão tổ đã sát hại bao nhiêu người.
Khó trách lúc đó Tần Tang có thử thế nào cũng không chữa trị được.
Chữa trị nó, phải dùng sinh hồn.
Cũng may hai pháp bảo kia không bị tổn hại lớn, sinh hồn ở những pháp khí Thập Phương Diêm La Phiên kia cũng đầy đủ.
Uy lực của những pháp khí này có hạn, sau khi Kết Đan cũng không có ích gì, vừa khéo lấy ra chữa trị cho pháp bảo.