Chương 873: Dễ Như Trở Bàn Tay
Chương 873: Dễ Như Trở Bàn Tay
- Tần lão đệ, ngươi nhìn xem...
Nói xong, Vân Du Tử cầm lấy cốt địch, để vào túi Giới Tử.
Không ngờ rằng, vừa mới bỏ vào, bên trong túi Giới Tử chợt lóe lên hào quang, cốt địch lại tự động nhảy ra ngoài.
Vân Du Tử gật gù
- Quả nhiên là như thế, vật này thật sự có mối liên hệ kì diệu với Chu Thiên Tinh Thần! Có điều ta hoài nghi, đoạn cốt địch này có thể chỉ là một đoạn không trọn vẹn, cần phải tập hợp tất cả bộ phận lại, mới có thể khiến hình dáng chân chính của bảo vật xuất hiện. Tần lão đệ ngươi cất giữ nó cho cẩn thận, về sau nếu có thể may mắn tập hợp đủ tất cả bộ phận của cốt địch, chắc hẳn sẽ không để ngươi phải thất vọng.
Tần Tang bị lời nói của Vân Du Tử làm cho động lòng, nhưng hắn cũng hiểu rõ, những phần còn thiếu của loại bảo vật này, nhất định không dễ dàng tập hợp đủ như vậy, nói không chừng có phần đã bị hủy mất rồi, không còn tồn tại trên thế gian.
Cứ như vậy, món bảo vật này sẽ là một giấc mộng xa vời không thể chạm đến được, vĩnh viễn không thể xuất hiện lại trên cõi đời này.
Hơn nữa cốt địch không thể để trong túi Giới Tử, chẳng lẽ hắn cũng phải giống như con báo kia, làm thành vòng đeo trên cổ sao?
Tần Tang âm thầm lảm nhảm, không có hy vọng gì, thu cốt địch vào Thiên Quân Giới.
Không ngờ, bỏ cốt địch vào Thiên Quân Giới, thì nó lại yên ổn ở bên trong, không nhảy ra nữa.
- Hửm?
Tần Tang thấy thế vô cùng kinh ngạc, giơ tay lật xem thử.
Mới vừa rồi Dịch Thiên Niết chỉ tấm sắt này gọi là Thiên Quân Giới, không biết chỉ là cái tên giả, hay thật sự là tên gọi của nó nữa
Vốn tưởng rằng chỉ là một món pháp khí trữ vật tầm thường, tương tự với túi Giới Tử, chỉ là không gian lớn hơn một chút,. Bây giờ xem ra, chỉ e rằng Thiên Quân Giới không đơn giản như vậy.
Nhưng cho dù Tần Tang nhìn thế nào, thì Thiên Quân Giới ngoại trừ công dụng để chứa đựng đồ vật ra, cũng không có tác dụng gì khác, đành phải tạm thời bỏ qua.
Lúc này, Tần Tang và Vân Du Tử đã bay ra khỏi phòng đá, đi đến bên ngoài thác nước.
Hai người họ vô cùng cẩn thận, xác định bên ngoài thác nước không có mai phục, những yêu tu kia vẫn còn chưa đến, mới đi ra.
- Dã tính của yêu tu khó mà thuần phục, quan hệ giữa bọn chúng cũng không hòa thuận, cho dù là dưới trướng của cùng một yêu vương, thì cũng thường xuyên xảy ra tranh đấu, thân thể của Phệ Ảnh Báo bị trọng thương, cũng chưa chắc dám liên lạc với đồng tộc, nếu không thì cũng chẳng khác gì tự dâng đến miệng hổ. Nhưng mà để đề phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra, chúng ta không thể trực tiếp đi ra ngoài từ con đường này được, ta biết một vài con đường nhỏ, đi đường vòng một chút cố gắng hết sức tránh mặt bọn chúng.
Nghe theo chỉ điểm của Vân Du Tử, Tần Tang đạp nước bay lên, lập tức lao về hướng đỉnh thác nước, Thi Đan vẫn ở trạng thái giải phong, hắn cần phải dùng tốc độ nhanh nhất để rời khỏi cổ dược viên.
Ở trên đường, Tần Tang biết gì trả lời nấy, kể lại cho Vân Du Tử những tin tức mà lúc nãy hắn sưu hồn lấy được.
Hắn hơi chần chừ nói:
- Tiền bối, Tam Quang Ngọc Dịch được giấu ở một nơi bên trong di tích cổ, dựa vào kí ức của Dịch Thiên Niết, thì bên ngoài di tích cổ kia có tàn trận của linh trận thượng cổ, không dễ dàng phá bỏ. Trước khi vòng gỗ của ta vỡ vụn, chỉ một mình ta rất khó phá trận đi vào, vẫn mong tiền bối trợ giúp mới được.
Tần Tang sợ nhất là hai người bọn họ liên thủ vẫn không phá được tàn trận.
Nói như vậy, thì phải đợi làm xong chuyện giúp Đông Dương Bá và Thần Yên, mới xem thử có cơ hội thoát thân hay không.
Nếu không thể thoát thân, chỉ có thể chờ Tử Vi Cung mở ra lần nữa, lại đến lấy Tam Quang Ngọc Dịch, tưới lên Cửu Huyễn Thiên Lan.
Thật sự thì, hắn cũng có thể đợi được lần tiếp theo Tử Vi Cung mở ra, nhưng chỉ sợ đêm dài lắm mộng, không cầm được bảo vật trong tay trước, thì hắn cứ luôn cảm thấy không an tâm.
- Đợi một chút…
Vân Du Tử vội vàng hỏi:
- Lúc nãy ngươi nói, chỗ di tích cổ kia là phế tích của một đại điện, bên trong có một chữ cổ, là kiểu chữ cổ như thế nào vậy?
Tần Tang phất tay ở trong không trung miêu tả lại chữ cổ.
Chữ này trông vô cùng cổ xưa, vậy mà Vân Du Tử vừa liếc mắt một cái liền nhận ra được, vui mừng nói:
- Quả nhiên là chữ 'Tụ'! Ngươi còn nhớ lúc nãy ta có nói về lai lịch của Tam Quang Ngọc Dịch không? Đây rất có thể đó là Tụ Thần Điện nơi cất giữ Tụ Thần Bát. Không ngờ tới, không chỉ có Huyền Phố Cung mà cả di tích của Tụ Thần Diện cũng vẫn còn tồn tại đến bây giờ, khó trách Tam Quang Ngọc Dịch vẫn xuất hiện trên thế gian này. Nếu là Tụ Thần Điện thì lão đệ không cần lo lắng, ta biết cách có thể phá giải được tàn trận!
Tần Tang liếc nhìn Vân Du Tử đầy kinh ngạc.
Sự uyên bác của Vân Du Tử đã vượt xa tưởng tượng của hắn.
Nếu như khống chế được Yêu Vương Huyết Cấm, còn có thể dùng sự tinh thông của ông ấy về cấm chế đạo để giải thích, hiện tại lại là tàn tận của một tòa di tích cổ xưa ông chưa từng gặp qua bao giờ, vậy mà ông ấy chưa nhìn thấy đã chắc chắn có cách phá giải.
Chỉ e là không phải vì tinh thông trận pháp mới giải thích được.
- Nếu lần này lão đạo có thể còn sống rời khỏi đây, thì sẽ cho lão đệ một lời giải thích.
Vân Du Tử nghiêm túc nói.
- Tần lão đệ, lão đạo có yêu cầu quá đáng
Cửu Huyễn Thiên Lan của lão đệ đã đến lần biến đổi cuối cùng, nếu bây giờ dùng Tam Quang Ngọc Dịch tưới lên, chỉ cần năm giọt thì có thể khiến nó lột xác, nếu lão đệ nhẫn nại được đến Kim Đan hậu kỳ, tính thử thì nhanh nhất cũng mất hai trăm năm, lúc đó chỉ cần ba giọt đã đủ rồi.