Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 872 - Chương 872: Không Biết

Chương 872: Không Biết Chương 872: Không Biết

Loại noãn ngọc này có thể nuôi dưỡng thần hồn, duy trì sự sống cho thân thể, Dịch Thiên Niết chính là ẩn thân bên trong noãn ngọc này, mới có thể duy trì được thần hồn không bị tiêu tan.

Lại nói, công dụng như thế này thì cũng có vài phần giống với một trong thập đại Thần Mộc đó là Dưỡng Hồn Mộc.

Có điều Dưỡng Hồn Mộc có công dụng mạnh mẽ hơn noãn ngọc, không chỉ có thể để tàn hồn nương nhờ, còn có thể bồi dưỡng cho nguyên thần của tu sĩ, khiến thần thức trở nên lớn mạnh hơn, chính là báu vật hiếm có quý giá nhất trên thế gian.

Nếu như lão đạo may mắn có được một khối Dưỡng Hồn Mộc, nói không chừng đã chẳng phải bị hành hạ chạy tới chạy lui như vậy rồi.

Vật này tuy rằng không bằng Dưỡng Hồn Mộc, nhưng cũng là một món bảo vật, Tần lão đệ hãy cất giữ cẩn thận, nếu gặp được người cần nó, không chừng có thể bán được giá tốt.

Nghe có vẻ cũng giống như quan tài thủy tinh năm đó đưa cho huynh đệ Đàm Thị, nhưng mà hiệu quả của nó lại mạnh hơn quan tài thủy tinh.

Tần Tang 'ừm' một tiếng, thu hồi noãn ngọc, trong lòng lại đang nghĩ đến Dưỡng Hồn Mộc.

Dung luyện một khối Vô Gian Huyết Tang, lợi ích mà nó đem lại khiến người khác cực kỳ kinh ngạc, có thể để cho Tần Tang được sống thoải mái đến cuối đời, những loại Thần Mộc khác nhất định cũng có thần hiệu không thua kém gì Huyết Uế Thần Quang.

Dưỡng Hồn Mộc mà Vân Du Tử nhắc tới, cũng là một loại trong số đó.

Nghe nói là hồn phách của phàm nhân, sống nhờ ở bên trong Dưỡng Hồn Mộc, cũng có thể duy trì được hồn phách không bị tiêu tan, thần trí cũng không bị mất đi, vô cùng thần kỳ.

Ô Mộc Kiếm vốn dĩ cũng là sống nhờ bên trong nguyên thần.

Nếu có thể luyện hóa một khối Dưỡng Hồn Mộc, dung nhập vào thân kiếm, thì cũng có thể ngày đêm bồi dưỡng cho nguyên thần càng thêm lớn mạnh.

Cứ như vậy, thì thần thức của hắn có thể vượt xa các tu sĩ cùng cảnh giới.

Tần Tang sớm đã thèm nhỏ dãi thập đại Thần Mộc, đáng tiếc cũng chỉ có thể mơ tưởng.

Thập đại Thần Mộc có thể ngộ nhưng không thể cầu, Dưỡng Hồn Mộc cũng chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, Tu Tiên Giới cũng chưa từng xuất hiện tin tức gì về Dưỡng Hồn Mộc hiện thế.

Thu hồi noãn ngọc hình trăng khuyết , Tần Tang phân ra một luồng linh lực, mang theo Vân Du Tử đang suy yếu, lao ra ngoài phòng đá.

- A?

Vừa mới bay ra khỏi phòng đá, khóe mắt Tần Tang bỗng thoáng thấy trong khe đá ở bên hồ nước, có một chút kim quang lóe lên, không khỏi ngừng lại một chút, nhìn về phía đó.

- Đây là cái gì?

Tần Tang đưa tay vẫy, liền thấy một thỏi vàng hình cung từ trong khe đá bay ra, không tránh được có hơi nghi ngờ, lúc nãy tới đâu có thấy thứ này.

Nhìn toàn bộ hình dáng của thỏi vàng, Tần Tang chợt nhớ đến, con báo lúc trước gặp, trên cổ có đeo một cái Kim Hoàn trông giống như vòng cổ.

Lúc hắn giao chiến với con báo kia, còn đề phòng Kim Hoàn, sau đó lại phát hiện đó không phải là pháp bảo, thì không để ý đến nữa.

Hư Thiên Lôi nổ mạnh. đúng lúc nổ trúng nửa thân trên của con báo, nổ nát chân trái phía trước của nó, cổ cũng lòi cả xương trắng, xem ra Kim Hoàn cũng không may mắn tránh được, bị vỡ nát thành như thế này.

Phệ Ảnh Báo nhặt về được một mạng, bị dọa sợ chết khiếp, chỉ nghĩ đến bỏ chạy, cũng không thèm nhặt lại đoạn Kim Hoàn này, để nó rơi ở đây.

Vật tùy thân mà Phệ Ảnh Báo Yêu Đan trung kỳ mang theo, chẳng lẽ là bảo vật gì sao?

Tần Tang nhặt Kim Hoàn lên, vừa định xem thử, liền cảm thấy tay chợt nhẹ hẫng, có một đoạn khớp xương màu trắng từ bên trong rơi ra.

Thì ra bên trong Kim Hoàn trống rỗng, bản thân hắn cũng không cảm thấy có gì kì quái, có điều là món đồ bằng vàng chắc chắn như thế này chỉ để giấu một đoạn xương trắng sao?

Tần Tang đánh giá cẩn thận.

Đoạn xương trắng này không lớn, cũng chỉ bằng một ngón tay của người thường không sai lệch gì nhiều, tuy rằng cũng là màu trắng, nhưng không phải là trắng bệch, bên ngoài còn phủ một lớp ngọc chất trơn láng sáng bóng.

Nhìn thế này, thật sự không giống xương cốt lắm.

Xương ngón tay của nhân loại hai đầu sẽ hơi rộng, còn đoạn xương này nhìn không lớn cũng không nhỏ, hơn nữa ở giữa lại trống rỗng, ngoại trừ không có lỗ nhỏ, thì cực kỳ giống một đoạn cốt địch.

*Cốt địch: loại sáo làm từ xương cốt.

Tần Tang nhìn trái nhìn phải, cũng không nhìn ra được cái gì, cũng không hiểu vì sao Phệ Ảnh Báo lại đeo nó trên cổ, mà không để ở bên trong pháp khí trữ vật.

Hắn không tin, đường đường là đại yêu Yêu Đan Kỳ trung kỳ, mà lại không có pháp khí trữ vật.

Lúc này, Vân Du Tử đứng ở bên cạnh chợt lên tiếng:

- Tần lão đệ, đưa nó cho ta xem thử.

Tần Tang đưa qua cho ông ấy.

Vân Du Tử cầm trong tay xem xét, một lát sau, Vân Du Tử hỏi Tần Tang:

- Tần lão đệ, ngươi có cảm giác đoạn cốt địch này tỏa ra một loại sức mạnh, rất giống với một thứ hay không.

Tần Tang nghe vậy trong lòng cũng nghĩ đến gì đó

- Ý của tiền bối là Tinh Nguyên Thạch?

Hắn cũng cảm nhận được một chút, nhưng không dám xác định.

Vân Du Tử gật đầu

- Đoạn cốt địch này dường như có một mối liên hệ mơ hồ với tinh không, có thể là một món bảo vật có thể kết nối với Chu Thiên Tinh Thần chi lực, còn về chuyện nó là pháp bảo, hay là cất giấu bí mật gì đó, thì ta cũng không biết được.
Bình Luận (0)
Comment