Chương 918: Đi Ngang Qua
Chương 918: Đi Ngang Qua
Mắt thấy mây đen càng lúc càng nhiều, đen kịt, gió lớn thét gào, nhưng mưa vẫn chưa đổ xuống.
Tu sĩ Ngũ Trùng Môn hai mặt nhìn nhau, mặc dù bọn họ chưa từng thấy tận mắt, nhưng theo điển tịch sư môn đã từng đọc qua, dị tượng này, dường như rất giống một cảnh tượng nào đó.
Lão giả quắc thước, mặt trầm như nước.
‘Uỳnh!’
Đột nhiên vang lên một tiếng, linh khí xung quanh đỉnh núi này giống nhưng bị một loại dẫn động nào đó, điên cuồng tụ dưới mây đen, rồi bị hút đi không còn chút nào.
Dưới mây đen linh khí biến thành dạng cái phễu như ẩn như hiện.
Thấy cảnh này, đám người không nghi ngờ gì nữa, ở đó thật sự có người đang Kết Đan!
-Chưởng môn sư huynh, ta nhớ ở đó là sào huyệt của Ô Dực Điêu, chẳng lẽ nó…
Tên Đồng sư đệ bay đến bên người lão giả quắc thước, giọng nói hơi run.
Nếu như là yêu thú Kết Đan, toàn bộ khu vực Hùng Sơn, bao gồm cả Ngũ Trùng Môn bọn họ, không đủ sức đối kháng, trừ phi cứ co đầu rụt cổ ở trong tông môn không ra.
Nếu là yêu thú khát máu, toàn bộ vùng Hùng Sơn sinh linh đồ thán.
Lão giả quắc thước hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này, bàn tay cầm mộc trượng nổi gân xanh, trầm giọng nói:
-Hẳn không phải là nghiệt sức kia, ba năm trước lão phu đã gặp qua nó một lần, chỉ mới Yêu Đan Trung Kỳ mà thôi, tiềm lực của nó kém. Dù cho nuốt bao nhiêu thiên tài địa bảo, Ô Dực Điêu cũng không thể nào vượt Yêu Đan Hậu Kỳ, trực tiếp Kết Đan được, hơn nữa yêu thú Kết Đan khác với tu sĩ Kết Đan…
Đồng sư đệ khẽ giật mình:
-Sư huynh, điều ngươi nghi ngờ là…
Lão giả quắc thước gật đầu, nét mặt nghiêm túc.
Hắn đang nghi ngờ, tu sĩ đi ngang qua hoặc là tu sĩ tiềm tu, chiếm động phủ trước Ô Dục Điêu, ở đây Kết Đan.
Cường long vượt sông, đối với bọn họ mà nói, không phải chuyện tốt gì.
Xa xa dị tượng vẫn tiếp tục, lão giả quắc thước quyết định:
-Đồng sư đệ, ngươi lập tức dẫn người về sư môn, mở hộ sơn đại trận, không có mệnh lệnh của ta, không cho phép người nào được vào núi! Về phần những trại lớn kia, tạm thời mặc kệ bọn họ.
Vẻ mặt Đồng sư đệ quýnh lên:
-Sư huynh ngươi không về?
Quắc thước lão giả gật đầu:
-Ta không thể đi, chúng ta ở chỗ này làm ra động tĩnh lớn như vậy, chắc chắn không thể gạt được con mắt của người kia, như vậy sẽ chọc hắn tức giận. Nếu người kia đi ngang qua thì tốt, chỉ cần cung kính đưa tiễn. Nếu người ta dự định ở lại đây, Ngũ Trùng Môn chúng ta sớm muộn gì cũng phải đối mặt, không bằng tranh thủ mà nắm được mục đích của hắn. Nếu lão phu bị giết, sau này sư môn do Đồng sư đệ làm chủ, rồi nhanh chóng truyền tin cầu cứu ra ngoài.
Sắc mặt Đồng sư đệ sốt sắng:
-Sư huynh về đi, ta ở lại…
-Ngươi không được!
Giọng nói của lão giả quắc thước trầm ngâm:
-Yên tâm, ta tự biết. Toàn bộ vùng Tây Cương cực kỳ cằn cỗi, Hùng Sơn chúng ta cũng không ngoại lệ, cao tu Kết Đan Kỳ như rồng bay lên chín tầng trời, tội gì phải ở cái nơi chật hẹp này? Khả năng lớn nhất là đi ngang qua, sắp xếp như vậy, chủ yếu là phòng ngừa bất trắc mà thôi.
Đang nói chuyện, xa xa tiếng sét dần yếu, mây đen tiêu tán.
Phễu linh khí càng thêm rõ ràng.
Xung quanh cái phễu, bắt đầu có ánh cầu vồng thoáng hiện, ngay lúc này vân hà trên đỉnh núi lung linh, nằm phía chân trời, trông rất đẹp mắt.
-Không được! Vân hà hiện, đan sắp thành, các ngươi đi mau!
Lão giả quắc thước thúc giục đệ tử rời đi, mình sửa sang lại bề ngoài một chút, bay theo hướng gió về phía dị tượng.
Chờ hắn đi vào vùng gần đó, cả ngọn núi đều đã bao phủ trong hào quang.
Một lát sau, hào quang tán đi, linh khí xung quanh dần dịu xuống, khôi phục bình thường.
Lão giả quắc thước đứng tại chỗ chờ một lát, thấy động phủ trên núi vẫn không có động tĩnh, trầm ngâm một hồi, trực tiếp bay thẳng lên đỉnh núi.
Không ngờ vừa tới động phủ, trước mắt ông bỗng lóe lên một chiếc bóng đen.
-Vù…
Lão giả quắc thước bị Phi Thiên Dạ Xoa hung thần ác sát làm giật nảy mình, cảm nhận được khí tức cường hãn của Phi Thiên Dạ Xoa, sợ điếng người.
-Bản thân không chỉ Kết Đan thành công, còn có một bộ thi khôi lột xác thành Phi Thiên Dạ Xoa…
Trong lòng lão giả quắc thước rên rỉ, hâm mộ người trong động phủ đến cực điểm.
Không biết trùng cổ bản mệnh của hắn là gì, mà có thể Kết Đan thuận lợi, xem ra trùng cổ bản mệnh có thể cũng đã hoàn thành thuế biến.
Sau khi người này Kết Đan, lập tức có thể tiếu ngạo Đồng Giai, nói không chừng có thể vượt cấp khiêu chiến.
Nhân vật như vậy, cho dù những đại tông môn lâu đời ở ngoài Tây Cương, cũng cực kỳ hiếm thấy, nói không chừng là đệ tử Đại Năng, hắn thậm chí không đủ tư cách ghen với người ta.
Có điều, nhìn thấy những thứ này, lão giả quắc thước ngược lại yên tâm.
Lai lịch đối phương bí ẩn, có đại truyền thừa, chắc chắn chướng mắt tài nguyên ở Hùng Sơn.
Lão giả quắc thước cách xa Phi Thiên Dạ Xoa, thi lễ với động phủ, họ nhẹ một tiếng nói:
-Môn chủ Ngũ Hành Môn Thúy Huyền Tử, tham kiến tiền bối.
‘Rầm!’
Tảng đá trước động phủ bỗng nhiên nổ tung.
Con ngươi Thúy Huyền Tử co lại, thấy một nam tử cực kỳ trẻ tuổi, từ trong bóng tối đi ra.
Ánh nắng chiếu vào người hắn, lộ ra sự hăng hái.
Nam tử trẻ tuổi mỉm cười nhìn hắn, nhẹ giọng nói:
-Các hạ chính là môn chủ Ngũ Trùng Môn? Ta đi ngang qua đây, cảm nhận được bản thân sắp Kết Đan, lập tức tìm nơi Kết Đan, may mà đan thành, không ngờ lại quấy nhiễu đến các hạ.