Chương 917: Kết Đan
Chương 917: Kết Đan
Đối với tu sĩ tu vi Trúc Cơ Kỳ mà nói, táu sinh thân xác không có gì khó.
Có điều, Tần Tang đã thử qua nhiều lại tái sinh Thân xác chi thuật, cũng phục dụng đủ loại đan dược, nhưng đều không hiệu quả.
Trong lòng Tần Tang biết hậu quả của [Bí thuật Lục Thân Phân Khôi] cực kỳ khó giải quyết, không phải có thể trong vòng một sớm một chiều là giải quyết được, thế là nhanh chóng từ bỏ. Khuyết lão nhân là cao thủ Kết Đan Kỳ, chắc chắn có nhiều cách hơn hắn, nhưg đều không thể tái sinh, rơi vào cái tên ‘Đia Khuyết’.
Tam Quang Ngọc Dịch quả nhiên có thể phá giải hậu hoạn của [Bí thuật Lục Thân Phân Khôi]!
Tần Tang lộ ra vẻ mặt vui mừng, nhưng không quá bất ngờ, trước đó thực ra đã dự đoán được.
Có điều, hắn không ngờ vận dụng Tam Quang Ngọc Dịch để chữa trị cánh tay trái.
Hắn không phải tu sĩ thể tu, tạm thời không thích hợp để luyện thể pháp môn, tứ chi không đủ, không ảnh hưởng gì lớn đến thực lực, thiếu một cánh tay thì thiếu một cánh tay.
Chỉ là cánh tay cụt không đáng để lãng phí một giọt Tam Quang Ngọc Dịch trân quý nào, cho nên Tần Tang trước đó vẫn luôn không nghĩ đến.
Nếu không phải bị Kết Đan chế ngự, cánh tay này có thể chờ sau khi gặp nguy hiểm, lúc cưỡng ép uống Tam Quang Ngọc Dịch, mới có thể khôi phục.
Cánh tay trái tái sinh, là niemf vui bất ngờ.
Dưới sức sống dồi dào, tai sinh tốc độ rất nhanh, mọc ra cánh tay trắng bóc.
Trong quá trình này, có một ít ánh sáng lục sắc phiêu tán, trong động cỏ dại mọc xanh mơn mởn, bắt đầu sinh trưởng rất tốt, cành lá trở nên cực kỳ rắn chắc.
Trong đó có một gốc tên là linh dược Lam Đan Quả, nhanh chống trổ nhánh nảy mầm, gần như muốn đội lên động phụ, cuối cùng kết mấy chục quả mai.
Quả lớn từng chùm, trĩu cả cành, rũ xuống.
Lam Đan Quả là linh quả xem như không tệ, có thể phụ trợ đệ tử Luyện Khí Kỳ tu luyện, yêu thú cũng thích ăn, đoán chừng là sau khi hắc điêu ăn xong, phun hạt ở chỗ này.
Đúng lúc này, đột nhiên xảy ra dị biến.
Nhưng bụi cỏ dại thịnh cực mà suy, sinh cơ tiêu tan, khô héo chết, bao gồm cả quả của cây Lam Đan.
Nháy mắt xuân thu đã qua, kinh lịch thăng trầm.
Tần Tang chú ý đến dị trạng của bụi cỏ dại, ánh mắt ngưng lại, ngẩng đầu nhìn quả cây Lam Đan, vươn tay hái xuống một quả Lam Đna, cắn một miếng.
Vẫn ngọt như cũ, mọng nước, nhưng không có dược lực, chỉ còn vè hòa nhoáng bên ngoài.
Xem ra, chỉ có ở trong vườn tiên Huyền Phố thai nghén, nhưng linh dược kia mới có thể chịu đưng thúc đẩy sinh trưởng của Tam Quang Ngọc Dịch, đồng thời xảy ra lột xác.
Tần Tang lắc đầu, dọn mấy thứ tạp vật trong động phủ, nâng cánh tay trái đã khôi phục lên, thử nắm chặt.
cánh tay mới, có chút lạ lẫm.
Mặc dù hắn không tu luyện pháp môm luyện thểm nhưng từ Luyện Khí Kỳ đến Giả Đan Cảnh, tu vi theo đó mà tăng lên, thể xác cũng sẽ đạt được lợi ích, cùng nhau tăng tiến, có điều kém xa thể tu cường hãn.
Cánh tay tái sinh non mình như trẻ con, khác xa với cánh tay phải.
Tần Tang huyễn hóa một tấm kính trước mặt mình, phát hiện làn da trên mặt cũng cực kỳ trắng nõn, nhìn qua có dáng vẻ hai mươi tuổi, lo lắng sau khi Kết Đan sẽ trẻ thêm mấy tuổi nữa.
Trước đó, tuổi tác ít nhiều gì cũng in hắn trên mặt, giờ đây bị xóa sạch.
Hẳn là công lao của Tam Quang Ngọc Dịch, mới dẫn đến hồi khục căn nguyên như cũ.
“Biến thành tên ẻo lả.”
Tần Tang cười tự giễu.
Vấn đề cánh tay không lớn, chỉ cần thôi động linh lực rèn luyện một chút, là có thể phát huy giống như tay phải. Đúng lúc hắn cần phải có thời gian khôi phục thần thức, trong khoảng thời gian này, làm luôn hai chuyện một lần.
Căn nguyên khỏi hắn, tay cụt tái sinh.
Mọi chuyện sẵn sàng chỉ chờ cơ hội.
Tần Tang dẹp hết mọi lo lắng, lại lần nữa chìm vào nhập định, chuyên tâm chữa thương.
-Đồng sư đệ, các ngươi gọi cổ trùng bản mệnh ra, theo ta kết trận, nhất định phải dùng toàn lực ứng phó, nhớ kỹ không được nương tay. Yêu linh này có trí tuệ cực cao, vô cùng xảo trá, thấy tình hình bất thường, đừng đợi linh quả chín rục, cứ ăn linh quả để giữ mạng trước. Đệ tử khác đi theo phía sau, đứng xa nhìn trận chiến là đủ. Chờ giết được đại yêu, thì tiểu yêu các ngươi xử lý, hái được linh dược, chính là của các ngươi…
Trên đỉnh núi đứng hơn ba mươi tu sĩ.
Trong đó có sáu tu sĩ Trúc Cơ, những người còn lại đều là Luyện Khí Kỳ.
Nhưng tu sĩ Luyện Khí Kỳ kia đều mặc trường bào giống nhau, sau lưng dùng hoa văn kỳ quái, dệt thành một chứ ‘Trùng’.
Nếu như Tần Tang ở chỗ này, nhanh chóng phát hiện, Viên Hổ ngày đó cùng nhau săn giết Huyết Sí Quỷ Đầu Phong cũng có trong đó.
Nói chuyện chính là một vị lão giả quắc thước, tóc trắng xóa, mặt mũi hiền lành, trong tay cầm một thanh mộc trượng màu đen, mặt ngoài dùng huyết trùng màu xanh khắc lên hoa văn quỷ dị.
Lão giả chưa nói xong, đột nhiên bị tiếng sét đánh gãy.
Vẻ mặt đám người đại biến, nhốn nháo phi lên không trung, nhìn về rừng sâu phía xa xa.
Thấy ở phía tây nam, trên một đỉnh núi cao, không biết từng đám mây lớn tụ lại từ khi nào, trong mây đen sấm sét vàng rền, tia sáng chớp lóe.
Tiếng sấm qua đi, thì sét bắt đầu vang rầm trời, mây đen càng thêm nặng nề, cuộn vào nhau như con rắn bạc lớn.
Kỳ quái là, những mây đen và tia chớp chỉ bao phủ trên đỉnh núi kia, và các chỗ gần đó mà thôi, những nơi khác đều quang đãng, hoàn toàn không dấu hiệu của giông tố.
Chỗ kia cứ như tận thế, tia sét cách đỉnh núi gần đến đáng sợ, giống như lúc nào cũng có thể phá hủy ngọn núi này.
Sấm sét đinh tai nhức óc, vạn linh khiếp sợ.
Xung quanh đỉnh núi vọng lại tiếng gầm rú hoảng sợ của chim thú, bất luận phàm thú hay yêu thú lớn bé, đều sợ hãi, không dám lại gần, bỏ chạy tứ phía.