Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 930 - Chương 930: Phản Kháng

Chương 930: Phản Kháng Chương 930: Phản Kháng

Ngay cả lúc Vu Thần Tiết diễn ra, các trại chung quanh cử hành tụ hội, ca hát nhảy múa, Câm Cô cũng chỉ có thể một mình đứng tại đỉnh núi, nhìn về nơi ấy.

-Vu Thần Tiết sắp đến, chẳng lẽ Câm Cô có bằng hữu, cùng nhau tham gia tụ hội?

Tần Tang biết rõ Câm Cô rất mong chờ Vu Thần Tiết, cố gắng nghĩ tới mặt tốt, nhưng lại cảm thấy có chút không đúng.

Thần thức quét qua, rốt cuộc cũng tìm được một người quen biết, là Vu Y gia gia của Câm Cô.

Lão nhân là Vu Y duy nhất của Thiên Hộ Trại, địa vị đáng tôn sùng, sống tại một trong những căn nhà sàn tốt nhất trong trại, đối diện với Thanh Y Giang, tầm nhìn rộng rãi.

Lúc này, lão nhân đang ngồi trong phòng giã thuốc, không còn hiền hòa như trước, sắc mặt xanh mét, tựa như có thù oán với đống thuốc giã, phi thường dùng sức.

-Ai?

Khóe mắt lão nhân bắt được hình ảnh rèm cửa lay động, hình như có bóng người, lập tức cảnh giác.

Tiếp theo, ánh sáng trong phòng tắt ngúm, chỉ thấy một nam tử trẻ tuổi chẳng biết đã đứng bên cửa sổ tự bao giờ, giống như quỷ mị. Không phải người trong trại, nhưng tướng mạo có hơi quen mắt.

Lão nhân chuyển tầm mắt, nhìn sang vai trái của nam tử, nơi đó có một cánh tay hoàn hảo.

-Ngươi là ai?

Lão nhân chống gậy đứng lên, cực kỳ cảnh giác.

-Lão tiên sinh không nhớ ta sao?

Đã từng uống thuốc của lão nhân, dù chẳng có tác dụng gì nhưng Tần Tang vẫn vô cùng khách khí, ôn tồn nói:

-Vài ngày trước, ta cụt tay trọng thương, trôi trên mặt sông, may mắn được tiên sinh và Câm Cô cứu giúp. Thương thế trên người cuối cùng cũng khôi phục, đặc biệt đến đây nói lời cảm tạ, nhưng không thấy Câm Cô, không biết nàng đã đi nơi nào?

-Là ngươi!

Lão nhân nhớ ra Tần Tang, đột nhiên đỏ cả vành mắt, trên mặt lộ ra biểu cảm phẫn hận, nghiến răng nghiến lợi quát:

-Câm Cô cứu mạng ngươi, thế mà ngươi lại hại Câm Cô thảm như vậy, giờ còn mặt mũi nhắc đến nàng!

-Cái gì?

Tần Tang nhíu mày, ngưng giọng:

-Câm Cô với ta có ân cứu mạng, ta sao có thể hại nàng? Trước khi đi, ta cảm niệm ân tình của Câm Cô mới tặng thuốc giúp nàng chữa khỏi bệnh câm và vết bớt, để nàng có thể trải qua cuộc sống bình thường. Đến cùng là chuyện gì xảy ra?

Tần Tang đã cảm nhận được, đoạn thời gian này nhất định đã xảy ra chuyện gì đó.

Hắn biết rõ, sau khi Câm Cô khỏi bệnh, cuộc sống nhất định sẽ xảy ra biến hóa nghiêng trời, đồng tộc khẳng định sẽ tìm hiểu nguyên nhân nàng khỏi bệnh.

Chữa khỏi một chứng bệnh, vừa có thể nói vừa có thể nghe.

Hai chứng bệnh khó giải quyết đều được chữa khỏi một cách ly kỳ, khẳng định sẽ dẫn tới sóng to gió lớn.

Bản thân Câm Cô không có sức mạnh, ngược lại có thể rước họa vào thân.

Trước khi rời đi, Tần Tang đã khuyên bảo Câm Cô, trước hết cứ giả vờ chính mình vẫn bị câm điếc, báo lại với đồng tộc rằng Vu Y gia gia dùng một loại kỳ dược hiếm thấy xóa đi vết bớt của nàng.

Thiên Hộ Trại coi Câm Cô thành tai tinh, ngoại trừ đủ loại sự việc trùng hợp, nguyên nhân chính là do trông mặt bắt hình dong, cho rằng vết bớt trên mặt nàng chính là trớ chú của Vu Thần.

Xóa vết bớt đi, Câm Cô liền có thể thử hòa nhập với đồng tộc, trải qua cuộc sống bình thường.

Tần Tang chuẩn bị lúc trở về sẽ truyền thụ tiên pháp hoặc võ nghệ cho Câm Cô, đến lúc ấy Câm Cô có sức tự vệ, cho dù có mở miệng nói chuyện cũng không sợ gì hết.

Không ngờ rằng, thời gian ngắn như thế đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Hắn còn để lại một đồng Thanh Phù Tiền để đề phòng vạn nhất, vậy mà cũng không có hiệu quả.

-Là ai hại Câm Cô?

Sắc mặt Tần Tang lạnh lẽo, trong mắt hiện lên một tia sát ý thâm trầm.

Lão nhân cảm nhận được khí thế của Tần Tang đột nhiên thay đổi, giống như sát tinh lâm thế.

Nhưng lòng tiếc thương Câm Cô khiến cho lão nhân không còn sợ hãi, chỉ vào Tần Tang, giọng căm hận nói:

-Bởi vì ngươi trị khỏi vết bớt cho Câm Cô, nàng liền bị Dực Hủy Trại chọn trúng làm Thánh Nữ! Dực Hủy Trại chỉ chọn những thiếu nữ xinh đẹp, nếu không phải do ngươi, vết bớt trên mặt Câm Cô vẫn còn đó, sao có thể bị chọn trúng?

-Thánh Nữ?

Nghe ra được không phải là tình huống nguy hiểm tính mạng, tâm trạng Tần Tang liền buông lỏng.

Hắn đã từng thấy Dực Hủy Trại trên bản đồ Ngũ Trùng Môn. Dực Hủy Trại là bá chủ vùng phụ cận Thiên Hộ Trại, Tế Tự trong trại là tu tiên giả, mà lại là một cao thủ Trúc Cơ, thực lực so với Thiên Nguyệt Trại còn mạnh hơn mấy phần.

Tần Tang không hiểu rõ Vu tộc Tây Cương cho lắm, không biết “Thánh Nữ” có ý nghĩa như thế nào. Vừa nghe thấy Câm Cô được Dực Hủy Trại chọn làm “Thánh Nữ”, liền cảm thấy đây là chuyện tốt.

Nhưng chắc chắn không chỉ đơn giản như vậy!

Vu tộc luyện thi, ngự trùng, tế thần, có vào phong tục cực kỳ tà tính.

-Dực Hủy Trại chọn Thánh nữ, là để các nàng làm gì?

Thần sắc Tần Tang nghiêm túc, trầm giọng hỏi.

Lão nhân vô lực lắc đầu, trong mắt ánh nước lấp lóe:

-Ta chỉ biết là, thiếu nữ được Dực Hủy Trại tuyển chọn làm Thánh Nữ, cuối cùng sẽ không xuất hiện lại! Đứa nhỏ Câm Cô này, đúng là mệnh khổ…

Lão nhân ngồi bệt xuống đất, Tần Tang nghe ông ta nói xong mới biết được chuyện gì xảy ra.

Hóa ra, Dực Hủy Trại có quy củ, trước mỗi Vu Thần Tiết mỗi năm đều phải lựa chọn những thiếu nữ trưởng thành thuần khiết từ các trại bị khống chế, tuyển định làm Thánh Nữ Dực Hủy Trại.

Dực Hủy Trại coi “Thánh Nữ” là vinh quang, sẽ nhận được chúc phúc của Vu Thần, nhưng các trại khác cũng đâu có ngốc, sau Vu Thần Tiết thì những Thánh Nữ kia hoàn toàn không còn tin tức gì hết, không hề xuất hiện thêm một lần nào nữa, khẳng định có bí mật không muốn ai biết.

Nhưng đầu tiên, Tế Tự của Dực Hủy Trại là sứ giả của Vu Thần, bọn họ đều là phàm nhân, không dám phản kháng.
Bình Luận (0)
Comment