Chương 955: Nhu Thuận
Chương 955: Nhu Thuận
Tần Tang đang chuẩn bị giáo huấn nó một chút.
Gai hỏa này rất bại hoại, chỉ nhớ ăn không nhớ đòn, những thủ đoạn bình thường đều không có tác dụng, vừa quay đầu lại đã quên ngay.
Tần Tang một tay cầm Ma Hỏa Châm, tay kia dùng Chân Nguyên tạo thành cái lồng nhốt con tằm mập.
Dường như vì cảm nhận được hơi thở của Cửu U Ma Hỏa nên tằm mập vừa ra khỏi Trùng Lâu liền trở nên kích động.
Tần Tang cố ý đem Ma Hảo Châm đưa sát qua, tằm mập liền liều mạng lùi lại, cố thoát khỏi lòng bàn tay Tần Tang, nhưng lại bị nhốt trong lồng Chân Nguyên. Đôi mắt nhỏ gần như không nhìn thấy kia tràn đầy hoảng sợ, phát ra tiếng kêu xì xì bén nhọn.
Tác dụng của Cửu U Ma Hỏa tốt đến bất ngờ, tằm mập thấy nó còn sợ hơn lúc nhìn thấy thiên địch, vô cùng sợ hãi.
Tần Tang ngoảnh mặt làm ngơ, ánh mắt lạnh lùng, Ma Hỏa Châm cách nó càng ngày càng gần.
Đột nhiên, toàn thân tằm mập cứng lại bất động.
Chắc là bị dọa sợ đến mức ngất đi.
-Sợ chết sao? một tên phế vật như vậy, chết đi cũng vô dụng, cứ dứt khoát đốt đi là được.
Tần Tang thầm thì, búng tay một cái, Cửu U Ma Hỏa lao thẳng về phía tằm mập.
Chỉ nghe rít lên một tiếng, tằm mập bật dậy liều mạng chạy trốn, vừa rồi chỉ là giả chết. Nhưng nó bị nhốt trong lồng, tốc độ cũng không nhanh bằng Cửu U ma hỏa nên trong nháy mắt đã bị đánh trúng.
Tằm mập hai mắt trợn một cái, lần này thực sự bị dọa ngất xỉu, không biết là nước miếng hay nước mắt đều bị dọa chảy ra một bãi.
Khóe miệng Tần Tang nở nụ cười, dùng Cửu U Ma Hỏa biến thành xiềng xích trói chặt tằm mập.
Một lúc sau, tằm mập tỉnh dậy, nhưng chưa kịp vui mừng thì đã phát hiện trên người mình có xiềng xích của Cửu U Ma Hỏa, lại ngất đi.
Sau khi dày vò như vậy vài lần, cuối cùng tằm mập cũng chết lặng.
Lúc này, ánh mắt nó nhìn Tần Tang đã thay đổi, như thể nó đang nhìn thấy một tên đại ma đầu, vô cùng sợ hãi run lẩy bẩy, nhìn rất đáng yêu điềm đạm.
Nếu nó có linh trí đủ cao thì hiện giờ đang rất hối tiếc vì đã lên nhầm thuyền giặc.
Tần Tang không thu lại Cửu U Ma Hỏa mà dùng Ma Hỏa xích nó lại, sau đó lấy ra một quả mọng, vắt một ít nước ra trước mặt tằm mập, ánh mắt lạnh lùng nhìn tằm mập chằm chằm.
Quả mọng này là một loại linh quả rất thích hợp để dưỡng linh trùng, đặc biệt trong lần thay đổi đầu tiên, có thể tăng tốc độ phát triển của linh trùng, chúng được bán với giá rất cao trong Tu Tiên Giới.
Tần Tang lấy được một ít từ Ngũ Trùng Môn.
Lúc trước đút cho tằm mập nó còn chê ít, còn hiện giờ không cần Tần Tang thúc giục đã ăn từng ngụm lớn, ăn ngon vô cùng.
-Ăn no rồi cút về ngủ tiếp đi!
Nhìn tằm mập cảm động rớt nước mắt, Tần Tang vô cùng vui mừng.
Sau khi tằm mập đã ăn no liền tự chui vào trong Trùng Lâu, lần này rất yên tĩnh.
Sau khi xử lý xong tằm mập, Tần Tang lại lên đường đến Hồ Điệp Cốc.
Lúc này khí hậu trong Vu Thần đại lục đã chuyển lạnh, nhưng trong Hồ Điệp cốc lại là cảnh chim hót hoa nở, ấm áp như mùa xuân.
Vẻ đẹp nơi đây quả thực danh bất hư truyền, phồn hoa như gấm, toàn bộ bên trong Hồ Điệp cốc dường như được bao phủ bởi một tầng thảm hoa, có dòng suối trong vắt uốn lượn chảy quanh, ong bướm bay quanh hoa tươi nhẹ nhàng nhảy múa.
Tần Tang nhìn ngắm cảnh đẹp, ngắm muôn ngàn con bướm rồi rơi vào trầm tư.
Thiên Mục Điệp rất nhút nhát, gió thổi cỏ lay cũng làm nó sợ hãi, trốn trong tổ không dám ra ngoài. Những đồ vật có sức hấp dẫn với linh trùng khác cũng vô dụng với Thiên Mục Điệp.
Tần Tang cũng không tùy tiện đi vào mà chỉ lẳng lặng đi xung quanh Hồ Điệp Cốc, quả nhiên không phát hiện ra thứ gì, mỗi con bướm đều rất bình thường.
Cho dù có bắt hết bướm trong Hồ Điệp Cốc cũng vô dụng, Thiên Mục Điệp ngụy trang tốt đến mức không thể nhìn ra được. Nếu như không phải có Xích Hỏa Lưu Kim thì Tần Tang dù có mất thời gian thật dài cũng không nghĩ ra cách để bắt Thiên Mục Điệp.
Sợ Luyện Thi chi khí làm kinh động đến Thiên Mục Điệp, Tần Tang chỉ có thể tự mình động thủ.
Hắn không dám ẩn thân tién vào Hồ Điệp Cốc, bởi vì không rõ Thiên Mục Điệp này đã hoàn thành lần lột xác thứ ba hay chưa, nếu nó đã mở ra Thiên Mục thì bất kỳ thủ đoạn ẩn nấp nào cũng chỉ là thùng rỗng kêu to.
Tần Tang tìm được một chỗ ẩn nấp tuyệt vời ở biên giới Hồ Điệp Cốc, có thể quan sát được hơn phân nửa Hồ Điệp Cốc, sau đó ném Xích Hỏa Lưu Kim ra.
Rồi lại hết sức kiên nhẫn chờ đợi.
Phạm vi của Hồ Điệp Cốc rất lớn, nếu như linh trùng cảm giác cực kỳ nhạy cảm , nếu Thiên Mục Điệp còn ở đó thì hẳn sẽ sớm phát hiện ra hơi thở của Xích Hỏa Lưu Kim, nhưng Thiên Mục Điệp nhát gan thận trọng, không ai biết được bao lâu nó mới xuất hiện.
Tần Tang thu mình vào chỗ ẩn nấp, nín thở kiên nhẫn chờ đợi.
Trong nơi hoang dã, rất khó để bắt được linh trùng mà mình thích, những người Vu Tộc tán tu không có truyền thừa có khi muốn bắt được linh trùng phải ngồi chờ ở quanh hang ổ mấy năm chờ đợi linh trùng xuất hiện, đó là chuyện thường thấy.
Thậm chí có khả năng chờ khô héo trong vài năm, cuối cùng mới nhận ra là hang ổ trống không.
Tần Tang cũng chỉ chiếm tiện nghi của Xích Hỏa Lưu Kim rất có sức hấp dẫn với linh trùng, có thể nhanh chóng xác định được linh trùng còn ở đó không, nên chưa đầy một tháng đã loại bỏ sáu địa phương.
Mặt trời ngả về tây, trăng lên rồi trăng ẩn.
Trong nháy mắt, một đêm trôi qua.
Hồ Điệp Cốc càng đẹp hơn khi vào đêm, những vì sao trên trời soi bóng xuống dòng suối, tựa như một dải ngọc xuyên qua Hồ Điệp Cốc, dưới ánh sáng như có như không này dường như hoa tươi và bươm bướm đang cử hành một buổi vũ hội rất là long trọng.