Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 956 - Chương 956: Bắt Bướm

Chương 956: Bắt Bướm Chương 956: Bắt Bướm

Suốt cả đêm, Hồ Điệp Cốc không có gì bất thường.

Cho đến khi bình minh.

Một đàn bướm có nhiều hình dạng khác nhau bay qua dòng suối, chúng không có theo một quỹ đạo cố định, lúc trái lúc phải, lúc lên lúc xuống, lúc nhanh lúc chậm...

Đôi khi, đàn bướm sẽ đột ngột tán ra, rồi lại bất ngờ tụ lại.

Lúc này, có thành viên đã rời đi, rồi lại có thêm thành viên gia nhập, khi có loài hoa có thể khơi dậy hứng thú của chúng, chúng sẽ bay xung quanh đóa hoa, đàn bướm giống như một bông hoa cẩm tú cầu nhỏ.

Ở Hồ Điệp Cốc, cảnh tượng này rất phổ biến.

Nhưng khi đàn bướm bay qua một đồng cỏ, Tần Tang đột nhiên mở mắt ra, trong mắt lóe lên một tia sáng rực.

Một giọt Xích Hỏa Lưu Kim đã biến mất!

Tần Tang đưa mắt nhìn chằm chằm đàn bướm vừa bay qua bãi cỏ.

Hắn có thị lực rất tốt, không cần dùng đến thần thức vẫn có thể nhìn thấy rõ, đàn bướm này có gần trăm con, chủng loại gì cũng có. Dấu vết hoạt động của bọn chúng không khác gì những loài bướm thông thường.

Tần Tang nhìn qua từng con một, nhưng chúng đều là những con bướm bình thường, không có một chút kẽ hở nào.

Hắn thử dùng thần thức bao phủ đám bướm, nhưng không phát hiện được gì.

-Thật là một năng lực ngụy trang che giấu lợi hại!

Tần Tang trong lòng tán thưởng, nghe nói một khi Thiên Mục Điệp ẩn nấp thì dù là tu sĩ Kết Đan kỳ cũng không thể nhìn thấu, bây giờ xem ra thật là danh bất hư truyền.

Trong lúc Tần Tang đang quan sát chuyển động của đàn bướm này, đột nhiên lại có một giọt Xích Hỏa Lưu Kim khác bị nuốt mất.

Còn biết dương đông kích tây sao? Có thể chịu đựng một đêm, xem ra không phải là loài có linh trí thấp.

Tần Tang cười thầm trong lòng.

Bây giờ biết chắc Thiên Mục vẫn còn ở đó, hắn mới yên tâm.

Tần Tang không còn theo dõi đàn bươm bướm mà chỉ chú ý đến giọt Xích Hỏa Lưu Kim gần nhất, thời khắc luôn chuẩn bị động thủ.

Thiên Mục Điệp cả đêm xác định không có nguy hiểm, cuối cùng không nhịn được cám dỗ của Xích Hỏa Lưu Kim, động tác của nó rất nhanh chóng, Xích Hỏa Lưu Kim từng giọt từng giọt bị nuốt mất.

Chỉ còn một chỗ Xích Hỏa Lưu Kim cuối cùng bị Tần Tang đặt giữa những tảng đá bên bờ một dòng suối nhỏ.

Bình minh gần buông xuống, chính là thời khắc bầu trời tối tăm nhất.

Hồ Điệp Cốc vốn ồn ào suốt đêm dường như cũng trở nên tĩnh lặng hơn một chút.

Một đàn bướm bay qua suối.

Đột nhiên, tất cả bướm đều tụ lại trên đoạn suối nhỏ này, duy trì tư thế bay lượn ngưng trệ trên không trung, vẫn luôn bất động.

Thời gian dường như dừng lại ở khoảnh khắc này.

Ngay sau đó, một thân ảnh nhỏ xuất hiện bên bờ suối.

Tần Tang quét mắt nhìn đàn bướm, sau đó nhìn về phía tảng đá bên bờ sông, do dự một chút rồi phẩy tay, liền có một con bướm có hình dáng giống như Thái Phấn Điệp bay ra từ trong khe đá.

Đầu nó rất nhỏ, có một số đốm đen lấm tấm điểm trên đôi cánh trắng như tuyết, nó là loại bướm thường thấy nhất.

Nó gặp phải kinh hãi hoảng hốt chạy bừa, nhưng dường như có một cái lồng vô hình xung quanh nó, bị chặn tứ phía không thể thoát ra được, rồi được đưa tới trước mặt Tần Tang.

Tần Tang nhìn chằm chằm con Thái Phấn Điệp này, ở gần hắn như vậy nhưng vẫn không nhìn ra được kẽ hở.

Hắn có thể chắc chắn rằng đây chính là Thiên Mục Điệp!

Lúc hắn vừa thấy Xích Hỏa Lưu Kim biến mất, hắn liền dùng thần thức phong tỏa không gian, vốn dĩ trong khe đá không hề có bướm, cho đến khi không gian bị phong tỏa thì Thái Phấn Điệp này mới đột nhiên xuất hiện.

Chỉ có Thiên Mục Điệp mới có khả năng che giấu và ngụy trang lợi hại như vậy.

-Cuối cùng thì bắt được một con linh trùng là điều không dễ dàng gì.

Tần Tang thầm thở dài, không ngại cực khổ chạy đi sáu địa phương cuối cùng cũng thu được, nếu không chỉ sợ chỉ có thể mang theo một con tằm ngu ngốc trở về.

Bắt lấy Thiên Mục Điệp, Tần Tang cũng không vội biến nó thành bản mệnh trùng cổ, vẫn còn hai nơi chưa đi, có lẽ sẽ có lựa chọn tốt hơn.

Nhớ lại cấm chế nhốt linh trùng của Ngự Linh Tông, Tần Tang chọn một trong số những loại đó rồi lần lượt đánh ra từng đạo lên thân Thiên Mục Điệp.

Thiên Mục Điệp vẫn chưa từ bỏ đấu tranh.

Nó dường như cảm nhận được sự nguy hiểm của cấm chế, sau một hồi vùng vẫy thấy cố gắng vô ích lại càng nóng nảy, nó lại thay đổi hình dạng biến thành một con Phượng Điệp xinh đẹp, ý đồ lừa gạt qua ải.

Tốc độ biến hóa rất nhanh, ngay lúc Thái Phấn Điệp vừa biến mất thì Phượng Điệp lại xuất hiện, nếu không để ý thì rất khó phát hiện được.

Tần Tang khẽ mỉm cười, suy cho cùng vẫn là một con linh trùng còn chưa mở ra thần trí, còn quá ngây thơ.

Lần này khiến hắn chắc chắn hơn về thân phận của Thiên Mục Điệp.

Sau một thời gian, cấm chế hoàn thành, Thái Phấn Điệp bỏ lớp ngụy trang khôi phục lại hình dạng ban đầu.

- Thiên Mục Điệp nhị biến ... dường như là nhị biến hậu kỳ. Chẳng trách năng lực che giấu lại mạnh như vậy.

Tần Tang điều khiển Thái Phấn Điệp rơi trên đầu ngón tay.

Mọi thứ đều giống như ghi chép trong sách cổ, bản thể của Thiên Mục Điệp xinh đẹp, dường như được tắm mình trong ánh sáng xanh của bầu trời, bất kỳ con bướm nào ở trong Hồ Điệp Cốc cũng sẽ bị nó làm lu mờ.

Bướm Thiên Mục có từng vòng hoa văn hình tròn trên cánh, rất giống với hoa văn của mắt, chỉ cần hoàn thành lần lột xác thứ ba thì Thiên Mục sẽ mở ra.

Tần Tang cho Thiên Mục Điệp ăn mấy giọt dịch linh quả, sau khi thả những con bướm kia quay đầu nhìn lại Hồ Điệp Cốc xinh đẹp như cũ, hài lòng rời đi.
Bình Luận (0)
Comment