Chương 957: Huyết Cốt Đan
Chương 957: Huyết Cốt Đan
Bách Túc Trại.
Cái tên kỳ quái nhưng lại rất nổi danh ở Tây Cương.
Hùng Sơn địa vực ở một nơi rất xa xôi, nằm ở Tây Cương góc Tây Bắc, là nơi đất nghèo những tu sĩ khác không muốn đến. Bách Túc Trại ở phía Nam Hùng Sơn, cách rất xa nhau, là địa vực lớn nhất mà Hùng Sơn có thể tiếp xúc đến, trại có thực lực mạnh nhất.
Tu Tiên giả ở phụ cận Vu Tộc đều sẽ lựa chọn Bách Túc Trại làm nơi buôn bán giao dịch tin tức.
Cái này tương đương với Tiểu Hàn Vực trong Tu Tiên Giới.
Tần Tang phong trần mệt mỏi xuất hiện dưới chân núi Bách Túc Trại, ngẩng đầu nhìn lên.
Quy mô của Bách Túc Trại có thể so sánh với một tòa thành, những tòa cao tầng san sát nhau, đều mang phong cách Vu Tộc riêng biệt, chiếm toàn bộ sơn mạch, còn lớn hơn Bách Túc Trại vô số lần.
Phường thị được xây dựng trên đỉnh ngọn núi cao nhất ở Bách Túc Trại, một ít thế lực cùng thương hội của Tây Cương đã thành lập rất nhiều cứ điểm ở Bách Túc Trại, bao gồm cả thương hội Thúy Huyền Tử tấp nập nhất.
Lúc này đã hơn một tháng kể từ khi Tần Tang rời khỏi Hồ Điệp Cốc.
Không ngoài dự đoán, hai nơi ở phía sau đều trống không, không có linh trùng, Tần Tang cũng không muốn tiếp tục đi dạo trong Man Hoang nữa nên trực tiếp ngự kiếm trở về.
Tần Tang xuất hành chuyến này, tính luôn cả thời gian bẫy linh trùng mất gần bốn tháng mới mang về được một con tằm ngu xuẩn và Thiên Mục Điệp, đây còn là dưới tình huống hắn có Xích Hỏa Lưu Kim.
Tất nhiên, điều này cũng liên quan đến yêu cầu cao của hắn.
Sau khi trở về, Tần Tang không nóng lòng trở lại Hùng Sơn địa vực, mà đến Bách Túc Trại trước.
Trước khi rời đi, Tần Tang đã đến Bách Túc Trại đồng thời đã gặp một số quản sự thương hội. Hầu hết tin tức về chín linh trùng này hơn phân nửa đều là mua từ chỗ bọn họ.
Trước khi rời đi, Tần Tang đã trả trước một số lượng lớn linh thạch mời bọn họ sử dụng nhiều đường dây để tìm hiểu một số việc.
Bốn tháng là đủ để họ thu thập thông tin.
Tần Tang đội mũ trùm lên đồng thời thôi động Độn Linh Quyết, cải trang thành tu sĩ Trúc Cơ kỳ.
Hắn vừa mới đến, trên người có rất nhiều bí mật, lại còn là nhân tộc, hắn không muốn tiếp xúc quá sớm với tu sĩ Vu Tộc có tu vi cao hơn mình, tránh cho bọn họ có thủ đoạn gì đó nhìn thấu nội tình, như vậy không tốt.
Không phải tộc ta, trong lòng ắt phải khác.
Câu nói này càng được diễn giải và phát huy sinh động trong Thương Lãng Hải vực.
Tranh chấp giữa Vu Tộc và Nhân tộc chưa bao giờ ngừng, Tần Tang rời khỏi Tây Cương, sau khi tiếp xúc với Nhân tộc hắn mới dám hoạt động không kiêng kị, hiện giờ còn ở trong dịa bàn Vu Tộc, tốt nhất là nên giữ mình thấp một tí.
Nghe nói trại chủ của Bách Túc Trại là cao thủ của Kết Đan kỳ, nhưng Động Phủ của người này không có trong tộc, Tần Tang sử dụng Độn Linh Quyết cũng không sợ bị người khác nhìn thấu.
Ngụy trang tốt xong Tần Tang đi bộ lên núi, trên đường gặp các tu sĩ khác đa số đều đến đi rất vội vàng.
Sau khi vào Bách Túc Trại, Tần Tang quen thuộc đường lối đi đến một tòa nhà bằng gỗ rất là khí phái.
Trên lầu gỗ treo danh hào Bạch Sơn thương hội.
Tần Tang dừng lại một chút rồi bước thẳng vào lầu gỗ, trong đại sảnh trưng bày đầy đủ các loại pháp khí và Linh đan, có hơn mười thị nữ Vu Tộc, tràn ngập phong tình của dị vực.
Bày ra tu vi của Trúc Cơ kỳ, Tần Tang liền gặp được quản sự của Bạch Sơn thương hội.
-Đạo hữu tìm trùng trở về rồi sao? Có tìm được không?
Bạch quản sự vẫn luôn nhớ rõ Tần Tang, suy cho cùng thì người có yêu cầu kỳ quái như hắn không nhiều.
-Lão phu ngồi xổm ở hai nơi mà Bạch quản sự đề cập gần hai tháng, cũng không nhìn thấy sợi lông trùng nào. Bạch quản sự nghĩ rằng ta có được bao nhiêu cái?
Tần Tang giả bộ tức giận, giọng điệu không tốt.
Bạch quản sự không chút hoang mang uống trà, cười nói:
- Đạo Hữu quên rồi sao? Lão phu đã nói trước, danh sách linh trùng Đạo Hữu đưa cho ta quá kỳ quái, cơ bản đều là linh trùng ở cuối danh sách Vu Trùng Bảng. Những loại linh trùng này cũng chỉ có những đệ tử đứng đầu của Vu Thần Sơn mới có bản lĩnh lấy ra làm bản mệnh trùng cổ. Rất ít người tìm chúng ở Tây Cương, tin tức cũng không thể đảm bảo chính xác. Đạo Hữu trở về tay không cũng đã nằm trong dự liệu, tại sao lại nổi giận?
Tần Tang hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục quấn lấy, hỏi:
-Tin tức ta nhờ các ngươi tra có kết quả gì không?
Bạch quản sự gật gật đầu, đưa cho Tần Tang một miếng ngọc giản,
-Đạo hữu nhờ tôi sưu tầm những nhân vật kiệt xuất nhất vùng lân cận trong hai trăm năm. Việc này không khó. Bạch mỗ nhờ bạn bè tứ phương giúp đỡ vài ngày trước đã sưu tầm được rất nhiều. Đạo Hữu đang tìm ai sao? Nếu không ngại có thể nói thêm một ít đặc điểm nào đó thì hẳn sẽ dễ dàng hơn một ít.
Tần Tang lấy ngọc giản kiểm tra, thấy bên trong ghi chép dày đặc rất nhiều tên, Tây Cương tuy cằn cỗi nhưng vẫn không thiếu nhân tài, trong hai trăm năm qua xuất hiện nhiều nhân tài mạnh mẽ đều được lưu truyền rộng rãi.
Chiến tích của họ đều được ghi chép trong ngọc giản.
Nghe được lời nói của bạch quản sự, Tần Tang trừng mắt nói:
-Không phiền Bạch quản sự nhọc lòng, tại hạ chỉ cảm thấy tu vi đình trệ, cũng không muốn ở sau động phủ đóng cửa, cho nên mới quyết định đi ra ngoài một chuyến hỏi thăm một số tin tức. Tránh việc không có mắt chọc phải người không nên chọc.
Lần này, Tần Tang không chỉ mặt gọi tên tìm kiếm Thanh Trúc.
Hắn nhận ra rằng vị trí của cổ truyền tống trận ẩn nấp rất sâu.
Năm đó, Thanh Trúc tiền bối đến Tây Cương có lẽ cũng giấu thân phận như hắn, điệu thấp tìm kiếm cổ truyền tống trận. Nếu như cuối cùng không tìm được thì đã không âm thầm rời khỏi Tây Cương quay trở lại nhân tộc rồi.