Chương 960: Kẻ Thù Đuổi Tới, Thấy Tin Mau Chạy!
Chương 960: Kẻ Thù Đuổi Tới, Thấy Tin Mau Chạy!
Tại sao Câm Cô lại rời khỏi Ngũ Trùng Môn?
Tính toán thời gian thì Câm Cô gia nhập Ngũ Trùng Môn chỉ có nửa năm ngắn ngủi.
Tần Tang đã đưa cho Câm Cô một ít đan dược phụ trợ tu luyện, di vật của Dực Hủy Trại Tế Tự cũng đưa cho Câm Cô, tài nguyên tu luyện còn phong phú hơn hắn năm đó nhiều.
Bất quá, thiên phú của cô ấy không tốt.
Trong thời gian ngắn ngủi như vậy, Tần Tang ước chừng nàng có thể tu luyện đến tầng thứ ba Luyện Khí kỳ là đã không tệ, còn tầng thứ tư là một bậc thang, không phải chỉ dựa vào đan dược là được.
Tầng thứ ba của Luyện Khí kỳ, cho dù ở trong khu vực khá an toàn của Hùng Sơn thì cũng có nguy hiểm khắp nơi, nhưng lúc này Câm Cô lại rời khỏi Ngũ Trùng Môn, quả là rất đáng ngờ.
Tần Tang nắm chặt Thanh Phù tiền lạnh lùng nhìn về phía Ngũ Trùng Môn, trong lòng biết hiện giờ cứu người là quan trọng, lập tức thay đổi kiếm quang, không keo kiệt Chân Nguyên và đan dược, trực tiếp dùng Kiếm Khí Lôi Âm và Cửu Long Thiên Liễn Phù, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi.
Câm Cô có ân với hắn, hôm nay gặp nạn hắn nhất định phải cứu, chỉ mong còn kịp.
Hơn nữa, phải có lý do gì đó Câm Cô mới đột ngột rời khỏi Ngũ Trùng Môn, nếu như Thúy Huyền Tử có âm mưu dị dạng gì thì cũng phải tìm được Câm Cô mới biết.
Kiếm Khí Lôi Âm, độn thuật kinh người.
Một đạo kiếm quang vạch phá trời cao, tỏa sáng như một ngôi sao băng, khí thế mạnh mẽ không chút lưu tình quét qua bốn phương tám hướng.
Dọc đường vô số chim thú kinh hoàng chạy trốn.
Có phàm nhân nghe thấy tiếng sấm vang rền trên bầu trời quang đãng, nhìn thấy kiếm quang chói mắt thì liền quỳ lạy trên mặt đất hô to Thần Minh.
Thanh Phù tiền chỉ có thể xác đại khái vị trí, Tần Tang mơ hồ cảm giác được Câm Cô đang di chuyển.
Khi đi ngang qua một cái đại trại, Tần Tang trong lòng động, quét thần thức xuống dưới liền phát hiện bên trong đại trại có một lão Tế Tự Trúc Cơ kỳ, liền trực tiếp dùng Chân Nguyên biến thành thủ chưởng túm lão Tế Tự ra khỏi trại.
-A...a..!
Lão Tế Tự kinh hãi hét lên.
Hắn vốn đang an ổn ở trong động phủ tu luyện, đột nhiên cấm chế của động phủ bị một lực lượng mạnh mẽ đột phá, hắn chưa kịp phản ứng đã bị Chân Nguyên hóa một bàn tay to túm lấy như một con gà nhỏ, không có sức phản kháng.
Tần Tang vì nóng lòng cứu người nên dù đã bắt được lão Tế Tự nhưng tốc độ không hề dừng lại mà nhanh như điện chớp, trong chớp mắt đã bay qua mấy tòa sơn mạch.
-Ta hỏi ngươi, Hùng Sơn địa vực gần đây xảy ra chuyện gì?
Tần Tang xách lão Tế Tự trong tay, ánh mắt lạnh lùng tiến hành tra hỏi.
Lão Tế Tự cảm nhận được áp lực đáng sợ từ Tần Tang, trong lòng sợ hãi chấn động, nhưng hắn dù sao cũng là lão giang hồ, thấy Tần Tang không có ý định giết người, rất nhanh chóng ổn định tâm thần, run giọng nói:
-Bốn tháng trước,Ngũ Trùng Môn đột nhiên có thêm một cao thủ Kết Đan kỳ áp đảo bốn phương. Đồng thời mượn danh nghĩa Kim Đan buộc chúng ta ra ngoài trong vòng ngàn dặm tìm kiếm bí cảnh. Trừ việc đó ra thì không còn đại sự gì phát sinh.
Tần Tang đôi mắt hơi híp lại,
-Mấy ngày nay Ngũ Trùng Môn có gì thay đổi không?
-Không biết tiền bối có ý gì, theo như hậu bối biết thì ... hình như không có.
Lão Tế Tự cẩn thận nhìn Tần Tang.
Tần Tang hỏi lão Tế Tự thêm mấy câu, thấy lão thật không biết gì liền tiện tay ném lão xuống.
Lão Tế Tự trở về từ cõi chết sắc mặt tái nhợt, thở không ra hơi nói:
-Có chuyện, có chuyện chẳng lành ... Hùng Sơn Địa vực sẽ có đại loạn! Lão phu nên đi trước một bước thì hơn...
Ném lão Tế Tự xong tốc độ của Tần Tang vẫn không thay đổi.
Không lâu sau, Tần Tang cuối cùng cũng nhìn thấy Thanh Y Giang, phát hiện Thiên Hộ Trại ở phía trước không xa, Thanh Phù tiền cảm ứng được phương hướng của Câm Cô vẫn ở tại hạ du.
Dường như Câm Cô đang trôi dọc theo sông Thanh Y.
Tần Tang đi ngang qua Thiên Hộ Trại, phát hiện Thiên Hộ Trại không có gì khác thường, tộc nhân Thiên Hộ Trại đều đang trải qua sinh hoạt yên ả, phụ nữ nấu cơm, trẻ nhỏ vui chơi đùa giỡn, là một cảnh tượng an lành.
-Ồ?
Lúc sắp bay qua bầu trời phía trên Thiên Hộ Trại, Tần Tang đột nhiên hạ kiếm quang, rơi xuống ngọn núi phía sau Thiên Hộ Trại, trước căn nhà tranh nơi Câm Cô từng ở.
Bởi vì thời gian Câm Cô rời đi chưa được một năm nên không có ai chiếm cứ nhà tranh, không có gì thay đổi.
Tần Tang nhìn chằm chằm vào cái lỗ lớn trên nóc nhà. Hắn nhớ rõ tuy rằng nhà tranh cũ nát, mưa lớn nhất định sẽ dột, nhưng Câm Cô rất chăm chỉ, thường xuyên cắt cỏ tranh để tu sửa, sẽ không để cho nóc nhà bị hỏng nặng như vậy.
Cái này giống như bị tảng đá nện xuống chọc thủng, hơn nữa dấu vết còn rất mới.
Tần Tang dùng thần thức đảo qua, quả nhiên phát hiện trong nhà tranh có một tảng đá, bên trên còn phủ đầy rêu xanh, rõ ràng là vừa mới đào từ sông Thanh Y ra.
Sau khi nhìn rõ tảng đá xanh, ánh mắt Tần Tang đột nhiên ngưng tụ.
Bên trên tảng đá thế mà lại khắc tám chữ: Kẻ thù đuổi tới, thấy tin mau chạy!
Nét chữ nguệch ngoạc, nhưng vừa nhìn đã biết là Câm Cô tự viết.
Tần Tang vươn tay thu tảng đá vào lòng bàn tay, thần thức đảo qua bốn phía, không phát hiện thêm điều gì dị thường, lập tức ngự kiếm rời đi, không chút chần chừ đuổi theo hướng hạ lưu sông Thanh Y.
Trước khi đi, Tần Tang quay đầu nhìn Thiên Hộ Trại, xem xét tảng đá cùng vị trí cái lỗ lớn trên nóc nhà tranh, đúng là bị Câm Cô ném lên từ sông Thanh Y.
Tần Tang có thể tưởng tượng được cảnh Câm Cô bóp nát Thanh Phù Tiền nhưng không nhận được hồi đáp, trọng thương trôi dọc theo sông Thanh Y, ngay cả trèo lên bờ cũng chẳng đủ sức, chỉ có thể ném tảng đá lên, để lại tin tức cho hắn.