Chương 963: Lê Vu Cung
Chương 963: Lê Vu Cung
-Tần đại ca, ta nguyện ngươi thành tiên...
Câm Cô nhắm mắt lại, khí tức nhanh chóng tiêu tán.
-Ngủ ngoan một giấc, hết thảy rồi cũng sẽ tốt thôi.
Tần Tang nhẹ nói bên tai nàng, không chần chờ nữa, hắn đem Thiên Thi Phù khắc sâu vào trong không gian nguyên thần của Câm Cô, sau đó đánh ra từng đạo cấm chế.
Câm Cô đã chìm vào giấc ngủ, nhưng trên khuôn mặt nàng vẫn lưu luyến một ý cười, không phải tận lực phác hoạ ra ngũ quan, mà như cười mãi không thôi, là một nụ cười đầy ẩn ý, tựa như bầu trời đêm trong vắt sau cơn mưa.
Tần Tang bình tĩnh nhìn nàng, đột nhiên cảm giác được một phần trách nhiệm nặng trịch rơi trên vai mình.
Hắn tu luyện trăm năm, thấy qua đủ loại người, có rất nhiều nữ nhân ưu tú kiệt xuất, nhưng hắn chưa từng lưu tình.
Không phải không có cơ hội, mà là lần nào hắn cũng chủ động dứt bỏ.
Có một số lời hứa không thể dễ dàng nói ra.
Có một số trách nhiệm, rất khó gánh vác.
Thiên Thi Phù phong ấn nguyên thần Câm Cô, về sau có thể giúp nàng giải phù hay không thì trong lòng Tần Tang không chắc. Chính hắn đã từng tự mình trở thành Luyện Thi, biết rõ Thiên Thi Phù có bao nhiêu tà dị, nếu không phải có vật kỳ lạ như Phật Ngọc thì hắn khó có khả năng giải được.
Nhưng việc Câm Cô bị nạn có quan hệ lớn lao tới hắn, Tần Tang không thể trơ mắt nhìn nàng chết ở trước mặt mình, nếu nàng đã đồng ý, vô luận có hy vọng hay không, hắn cũng sẽ cố gắng đi làm.
Nghĩ đến bên trong Vô Nhai Cốc đã triệt để biến thành Luyện Thi Vô Thương, trong nội tâm Tần Tang đột nhiên nhiều hơn mấy phần cảm giác cấp bách, tu vi Câm Cô quá thấp, không biết còn có thể kiên trì bao lâu.
Lúc này, Tần Tang ngạc nhiên phát hiện, sức sống dồi dào do Tam Quang Ngọc Dịch mang đến, lại vững vàng áp chế thi khí ở trong cơ thể Câm Cô, bảo hộ thân thể nàng không bị thi biến.
Ánh mắt Tần Tang sáng lên, cấm chế Luyện Thi có hai chỗ lớn khó giải quyết.
Một cái là nguyên thần bị giam cầm quá lâu, linh trí bên trong thần hồn bị phai mờ. Cái khác là thân thể bị thi biến, thi khí xâm nhập vào căn cơ, về sau hết cách xoay chuyển, chỉ có thể đoạt xá thay đổi thân thể.
Tam Quang Ngọc Dịch đã hỗ trợ giải quyết một cái phiền toái lớn.
Nghĩ tới đây, Tần Tang vội vàng ra tay, niêm phong dược lực Tam Quang Ngọc Dịch vào trong cơ thể Câm Cô, chỉ sử dụng nhằm vào thi biến, hắn không lãng phí, tận lực kéo dài thời gian hiệu quả của dược lực.
Sau đó, Tần Tang lấy Ôn Thần Noãn Ngọc từ Thiên Quân Giới ra, để Câm Cô ngậm nó trong miệng. Khối noãn ngọc này có ẩn chứa Dịch Thiên Niết, giúp ôn dưỡng thần hồn, mới có thể một mực duy trì tàn hồn không tán, hiệu quả tuy không bằng Dưỡng Hồn Mộc trong thập đại Thần Mộc, nhưng đối với Câm Cô có trợ giúp không nhỏ.
Phối hợp hai loại kỳ vật này, có thể giúp Tần Tang tranh thủ rất nhiều thời gian, nghiên cứu Thi Đạo và bí thuật Quỷ Đạo, tìm kiếm biện pháp phá giải Thiên Thi Phù.
Vu tộc cũng phi thường am hiểu Thi Quỷ chi đạo, khẳng định có chỗ độc đáo riêng.
Nếu như không tìm thấy phương pháp giải quyết tại Thương Lãng Hải Vực thì Tần Tang càng phải mau chóng trở về Tiểu Hàn Vực, tìm kiếm di tích Thiên Thi Tông, cùng với nửa sau « Thiên Âm Thi Quyết ».
Nghĩ tới đây, Tần Tang đứng dậy, lạnh lùng nhìn hướng Ngũ Trùng Môn.
Tại Ngũ Trùng Môn, Lê Vu Cung. . .
Hắn có dự cảm, truyền tống chi mê của chính mình sắp nhanh cởi bỏ rồi.
Lúc này, Tần Tang mới nhớ tới tằm mập bên trong Trùng Lâu. Vừa rồi tằm mập đột nhiên xao động, đến bây giờ còn gặm nuốt Trùng Lâu không buông tha, nhưng không giống như là đang đói.
Tần Tang không biết nó đang làm cái trò gì.
Mở Trùng Lâu ra, mập tằm từ bên trong chui ra, đi thẳng đến Câm Cô trong ngực Tần Tang.
Tần Tang thấy thế thì trong lòng khẽ nhúc nhích, không ngăn cản hành động của tằm mập. Hắn thấy tằm mập leo lên trên tay Câm Cô, nhẹ nhàng cắn một cái vào ngón tay Câm Cô.
Tinh huyết cấu kết, trong chớp nhoáng, ở giữa tằm mập và Câm Cô đột nhiên có thêm một tầng liên hệ kỳ diệu.
-Đây là. . . Linh trùng chủ động nhận chủ?
Tần Tang âm thầm kinh ngạc, không nghĩ tới có thể nhìn thấy cảnh tượng chỉ có thể ngộ mà không thể cầu này phát sinh trên người Câm Cô.
Đây là lần đầu tằm mập nhìn thấy Câm Cô, vì sao lại nhận nàng làm chủ?
Tần Tang nhớ tới, vừa rồi Câm Cô lên tiếng nói chuyện, tằm mập mới đột nhiên dị động, chẳng lẽ là bởi vì giọng nói của nàng? Giọng nói êm tai đến mức có thể mê hoặc linh trùng sao?
Tần Tang nắm tằm mập nhấc lên, cảm giác được nó xác thực đã nhận Câm Cô làm chủ, tương tự như bản mệnh trùng cổ, nhưng lại có sự khác biệt rất lớn.
-Gia hỏa này không phải là vì để thoát khỏi ma chưởng của ta, không tiếc nhận người khác làm chủ đi?
Tần Tang nhìn xem tằm mập quay tròn, mắt nhỏ dao động bất định, ánh mắt có chút cổ quái. Hắn cảm thấy, nếu như đơn thuần chỉ vì giọng nói của Câm Cô mà có thể bắt được linh trùng thì quá mức vô căn cứ rồi.
Trong khoảng thời gian này, tằm mập bị hắn dùng Cửu U Ma Hỏa chỉnh đến quá sức, còn không ăn được Xích Hỏa Lưu Kim, đoán chừng sớm đã muốn chạy, nhưng không có thực lực chạy thoát ma chưởng, chỉ có thể nước mắt chảy ngược.
Đáng tiếc, Câm Cô đã ngủ say.
Tần Tang xem xét trạng thái của Câm Cô, phát hiện Câm Cô không có biến hóa khác.
Linh trùng của nàng, chỉ có thể để Tần Tang thế chỗ thu dưỡng.
Gia hỏa này thông minh quá sẽ bị thông minh hại, không chỉ không trốn thoát, lại còn đem chính mình mắc vào.
Tần Tang dùng Cửu U Ma Hỏa cuốn lấy mập tằm, giáo huấn nó một trận.
Mập tằm nước mắt lưng tròng, thét lên 'Ti ti', hướng chủ nhân cầu cứu, nhưng lại không được hồi đáp, cuối cùng ánh mắt ngốc trệ, nó lộ ra vẻ mặt chết không còn luyến tiếc, bị Tần Tang ném trở lại Trùng Lâu.