Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 967 - Chương 967: Thất Sát Điện

Chương 967: Thất Sát Điện Chương 967: Thất Sát Điện

Ai ngờ ý trời khó đoán, chỉ một lát nữa là sẽ thành công, không biết tại sao tin tức của Thiên Thủ Chu Quả, lại nhanh chóng lan truyền, bị Lê Vu Cung biết được, xông vào tông môn cướp đoạt.

Địch nhân thế lớn khó địch nổi, Thúy Huyền Tử vẫn gặp nguy không loạn như cũ, trong khe hẹp chuyển dời, trăm phương ngàn kế tranh thủ thời gian.

Chỉ cần bản mệnh trùng cổ hoàn thành lột xác, tỉ lệ Thúy Huyền Tử Kết Đan càng tăng cao, đến lúc đó cùng lắm thì rời khỏi Tây Cương, mai danh ẩn tích, luôn có thời điểm để Đông Sơn tái khởi*.

*Đông Sơn tái khởi: thành ngữ, nghĩa tương tự như thua keo này bày keo khác, trở lại như xưa, hay dựng lại cơ đồ.

Suýt nữa đã để hắn được như ý.

Đáng tiếc hắn lại không nghĩ tới, Tần Tang có Xích Hỏa Lưu Kim, tốc độ bắt trùng cực nhanh, sớm đã trở lại địa vực Hùng Sơn.

Thúy Huyền Tử tự biết bán đứng Tần Tang, liên lụy tới Câm Cô, tội không thể xá, gọn gàng mà linh hoạt tự sát, khỏi phải chịu hình phạt thống khổ.

Tần Tang không thể không thừa nhận, hắn thật sự đã coi thường người này.

Nghĩ lại chính mình, sau khi Kết Đan tâm tình cũng có chút thay đổi.

Sự thật chứng minh, cho dù ở Tu Tiên Giới, tu vi cũng không thể đại diện cho hết thảy.

Khinh thường bất kỳ kẻ nào, cho dù chỉ là một Trúc Cơ tu sĩ nho nhỏ, cũng có thể cắm cái ngã nhào, đối với Đông Dương Bá này rất có tâm đắc.

Tần Tang cũng bỏ ra đại giới.

Ánh mắt Tần Tang phức tạp, đôi con ngươi dần dần lạnh lùng, khí chất trên người dường như có chút thay đổi.

Hắn đi tới trước mặt ba tên đệ tử Lê Vu Cung, không nói lời thừa, ngay trước mặt Đỗ Tiển, bắt đầu sưu hồn với hai người khác.

Sưu Hồn Thuật trơ trụi hiện ra trước mặt Đỗ Tiển.

Sau khi sưu hồn, hai người Cửu Sơn hồn phi phách tán, ngay cả cơ hội được luân hồi cũng không còn.

Nghe được hai tên sư đệ tê tâm liệt phế tiếng kêu thảm thiết, Đỗ Tiển mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, đã bị kinh hãi bể mật.

Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết đến tê tâm liệt phế của hai sư đệ, mặt mũi Đỗ Tiển tràn đầy hoảng sợ, đã kinh hãi mất mật.

- Ta hỏi ngươi đáp.

Tần Tang nhìn chằm chằm con mắt Đỗ Tiển, ngữ khí băng lãnh, không có chút hơi ấm:

- Thất Sát Điện là địa phương thế nào? Ở đâu?

Vừa rồi sau khi sưu hồn, Tần Tang biết được một tràng cảnh.

Một tòa tháp lớn nguy nga, tản ra khí tức cổ xưa mà lại tang thương, dường như là thần vật viễn cổ, đỉnh thiên lập địa, xuyên qua làn mây.

Một bộ cổ thi cụt tay tràn ngập thi khí từ trên trời giáng xuống, nhưng khi sắp hạ xuống từ trong biển mây, lại đột nhiên biết mất không thấy tăm hơi.

Tràng cảnh này, bị sư tôn bọn hắn xưng là cổ thi từ trên trời rơi xuống.

Sư tôn bọn hắn đi đến một nơi gọi là Thất Sát Điện, sau khi trở về, liền cho bọn hắn tìm kiếm khắp nơi một bộ cổ thi cụt tay!

Trùng hợp hơn là cánh tay bị cụt của cái cổ thi này chính là cánh tay trái!

Không phải do Tần Tang nghĩ nhiều.

Nếu cánh tay trái này là của cổ thi kia, thì cuối cùng Thất Sát Điện là nơi như thế nào, vì sao hắn bị truyền tống tới đây, rơi từ trên trời xuống rồi lại xuất hiện trên mặt sông ở Tây Cương ư?

Sư tôn của bọn họ tên là Đỗ Hàn.

Tần Tang sưu hồn ba người này, mặc dù đều là đệ tử của Đỗ Hàn nhưng quan hệ thân thiết với Đỗ Hàn kém xa với Đỗ Tiển.

Đỗ Tiển là đại đệ tử của Đỗ Hàn, thiên phú rất tốt, có hy vọng kết đan, được Đỗ Hàn xem như con đẻ, có bí mật gì cũng nói cho hắn biết, lần này đi tìm Thiên Thủ Chu Quả cũng là để trợ giúp Đỗ Tiển đột phá tu vi.

Tu vi Đỗ Tiển là Giả Đan Cảnh, Tần Tang quyết định luyện hắn thành thi, nên không sưu hồn hắn để không bị hồn phi phách tán, mà là hỏi han một phen rồi dùng ‘Đoạt Thần Chú’ để nghiệm chứng.

Sau khi hỏi Đỗ Tiển xong thì trong lòng Tần Tang càng thêm kinh ngạc.

Hắn đứng trên đỉnh núi Ngũ Trùng Môn, nhìn quanh tứ phía, có chút mờ mịt.

Theo lời Đỗ Tiển nói, Thất Sát Điện đúng là một bí cảnh do Nhân tộc phát hiện, không nằm trong đại lục Vu Thần, mà ở địa bàn của Nhân tộc, nhiều năm mới mở ra một lần.

Đỗ Hàn vì muốn đến Thất Sát Điện, nên đã lên đường từ hai năm trước, rời khỏi đại lục Vu Thần, mãi đến gần đây mới trở về.

Bây giờ Tần Tang lại không dám chắc chắn.

Nếu như đúng là cổ thi của Thất Sát Điện, nơi này cách đại lục Vu Thần xa đến vậy, tại sao lại xuất hiện ở sông Tây Cương? Là do cấm chế cổ quái gì đó của Thất Sát Điện gây ra, hay là do ai đã đưa hắn ra?

Vì sao Đỗ Hàn lại tìm kiếm cổ thi ở Tây Cương?

Tần Tang nghĩ không ra.

Vốn cho rằng có thể làm rõ một chút vấn đề bề nổi, nhưng không ngờ lại bước vào bí ẩn lớn hơn.

Thất Sát Điện, Tử Vi Cung…

Rốt cuộc hai nơi này có liên hệ gì với nhau?

Đỗ Tiển hoàn toàn không biết gì về sự tình phát sinh bên trong Thất Sát Điện cả.

Sau khi Đỗ Hàn trở về liền dẫn bọn họ tới Tây Cương, nhưng mà tìm hiểu tin tức của cổ thi chỉ là tiện thể, mục đích chủ yếu của Đỗ Hàn hình như là tìm một loại linh dược, nên đi trước một bước.

Xem ra muốn biết rõ ngọn nguồn thì phải tìm bằng được Đỗ Hàn.

Tần Tang hơi trầm ngâm im lặng, hắn biết được từ Đỗ Tiển rằng Thiên Thủ Chu Quả của bọn họ bị Kim Đan kỳ cướp đi, hắn đã phái sư đệ đi mời Đỗ Hàn, nửa tháng nữa là tới đây.

Hắn ở lại Ngũ Trùng Môn, ở đây có đủ thời gian để chuẩn bị bố trí mai phục giết Đỗ Hàn.

Nhưng mà phục kích Đỗ Hàn cũng không dễ vậy.

Đỗ Hàn đã kết đan mấy chục năm, mặc dù không có hy vọng đột phá Kết Đan trung kỳ, nhưng hắn đã chạm tới bình cảnh, thực lực phải hơn xa tu sĩ Kết Đan sơ kỳ bình thường.
Bình Luận (0)
Comment