Chương 968: Mừng Rỡ
Chương 968: Mừng Rỡ
Hơn nữa đối phó với tu sĩ Vu Tộc không thể giống với Nhân tộc, bởi vì có sự tồn tại của trùng cổ bản mệnh, nếu muốn giao chiến với tu sĩ Vu tộc, rất có thể phải đối mặt với cục diện lấy một địch hai.
Với thực lực của Tần Tang thì đối phó với tu sĩ Kết Đan sơ kỳ dễ như trở bàn tay, đối với Kết Đan trung kỳ cũng không hề sợ hãi, nhưng nếu phải đảm bảo khi giết Đỗ Hàn không để lại sơ hở nào, thì cần phải tỉ mỉ nghiên cứu mới được.
Huống hồ Tần Tang còn hy vọng có thể bắt sống Đỗ Hàn để điều tra rõ ngọn nguồn.
Vì thế khi sưu hồn hắn cực kỳ tỉ mỉ tìm kiếm tin tức của Đỗ Hàn, không ngờ Đỗ Hàn này cực kỳ thận trọng, ẩn núp rất sâu.
Ngay cả đệ tử của hắn cũng không hề biết trùng cổ bản mệnh của hắn là linh trùng gì, chỉ biết là hắn có một cái pháp bảo thực lực không yếu là được Lê Vu Cung ban thưởng.
…..
Hắc Phong Cốc.
Tần Tang trở lại chỗ cũ, vừa đến gần Độc Tuyền là ngửi được một mùi hương nhàn nhạt kỳ lạ. Dị tượng này là Thiên Thủ Chu Quả trưởng thành để lại, lâu như vậy còn không biến mất.
Trước khi Tần Tang tới nơi này thì một chút mùi cũng không có.
Đi đến bên bờ Độc Tuyền, Tần Tang dễ dàng tìm được ngọn nguồn của sự việc, chính là trong Tuyền Nhãn. Dị hương tràn ra ngoài, bại lộ hoàn toàn dù có cả cấm chế của Tuyền Nhãn.
-Cấm chế thật tinh diệu, nếu không phải do Thiên Thủ Chu Quả trưởng thành mà bại lộ thì chỉ sợ dù ta có ngốc ở Độc Tuyền một năm cũng không phát hiện nơi này có gì kỳ lạ.
Tần Tang cảm khái một tiếng, thử mấy lần, rốt cuộc tìm được cách phá bỏ cấm chế, lách mình tiến vào trong.
Bên trong là một phòng ngầm vuông vức nằm dưới lòng đất, rõ ràng là có người làm ra, cực kỳ sạch sẽ gọn gàng. Trên mặt đất ở giữa phòng có một gốc cây nhỏ cao cỡ nửa người, cành lá hẹp dài, trên cây có một cái quả màu xanh.
Đây là cây của Thiên Thủ Chu Quả.
Trên cây đã có ba quả Thiên Thủ Chu Quả, bị sư thúc Thúy Huyền Tử phát hiện sau đó hái đi một trái, cái thứ hai cũng đã bị Thúy Huyền Tử hái sau khi trưởng thành, cái thứ ba này vẫn chưa chín.
Thiên Thủ Chu Quả có hình dáng cực kỳ lạ, giống như hai con nhện ôm nhau thật chặt vậy. Hai bên có rất nhiều đường vân tinh mịn, giống như là vô số bước chân đan xen.
Thiên Thủ Chu Quả chưa trưởng thành có màu xanh, sau khi trưởng thành chuyển sang màu tím đen, càng có vẻ giống nhện độc hơn.
Trên thực tế Thiên Thủ Chu Quả thực sự là một loại quả độc, không chỉ có thể dùng để phối chế liệt độc, mà sau khi trùng độc ăn xong còn có thể lấy được không ít chỗ tốt, là một loại thiên tài địa bảo cực kỳ hiếm thấy.
Sau khi Tần Tang tiến vào địa thất, Trùng Lâu bên hông đột nhiên chấn động.
Lại là cái con tằm mập kia!
Tần Tang bóp con tằm mập ra, phát hiện tằm mập nhìn chằm chằm Thiên Thủ Chu Quả, cực kỳ khát vọng, hình như Thiên Thủ Chu Quả có sức hút rất lớn với nó.
Sau khi bắt tằm mập ra, lần đầu tiên Tần Tang thấy nó hứng thú với một thứ khác ngoại trừ Xích Hỏa Lưu Kim.
Tằm mập bị Tần Tang dạy dỗ nhiều lần, bây giờ vẫn biết nghe lời. Mặc dù cực kỳ thèm Thiên Thủ Chu Quả nhưng không dám tự tiện hành động, mắt nhỏ vô cùng đáng thương nhìn Tần Tang, lã chã chực khóc, cuối cùng còn phát ra âm thanh cầu khẩn.
-Cái trái này còn chưa chín đâu, ngươi ăn thì có ích gì? Lãng phí!
Tần Tang bất sở vi động, thúc giục Cửu U Ma Hỏa, cảnh cáo tằm mập thật thà chút.
Không ngờ tằm mập lại liều mạng vì Thiên Thủ Chu Quả, ngay cả Cửu U Ma Hỏa cũng không sợ. Vặn vẹo thân thể mập mạp, mặt dày mày dạn, dùng sức cọ qua cọ lại ngón tay Tần Tang thật mạnh, khốn khổ cầu xin, hình như Thiên Thủ Chu Quả chưa trưởng thành cũng có lợi ích rất lớn với nó.
Tần Tang không để ý đến tằm mật nữa, đi quanh Thiên Thủ Chu Quả, xem xét cấm chế trong địa thất cẩn thận.
Cuối cùng, Tần Tang lắc đầu, phát hiện cấm chế nơi này quá tinh diệu, hắn không cách nào xuống tay được. Loại cấm chế này không thể phong tỏa dị tượng của Thiên Thủ Chu Quả, hắn cũng không nghĩ được biện pháp gì hay.
Thiên Thủ Chu Quả thứ ba này còn phải trăm năm nữa mới trưởng thành, sau khi trưởng thành thì dị hương tràn ngập, hoàn toàn không giấu được, trừ phi khi đó hắn trở lại trông coi.
Tần Tang suy nghĩ, hắn mai phục giết Đỗ Hàn xong, cũng không thể ở lại Tây Cương nữa.
Nếu như trăm năm sau hắn không chết, thì khi đó hắn đã là tu sĩ trung kỳ Kết Đan, chưa chắc hắn đã cần đến giá trị của Thiên Thủ Chu Quả.
Mặt khác, có vài tông môn sẽ thi triển bí thuật bí thuật như Mệnh Hồn Đăng đối với đệ tử Kim Đan kỳ, nếu Lê Vu Cung biết nơi Đỗ Hàn chết, chắc chắn sẽ điều tra nơi này.
Lê Vu Cung điều động cao thủ kiểm tra nơi này thì dù có là phòng ngầm dưới đất cũng không thể giấu được. Cuối cùng nếu để lại tiện lợi cho Lê Vu Cung thì thôi hắn để phế vật lơi dụng, cho tằm mập ăn là được.
Nghĩ tới đây, Tần Tang thả tằm mập ra, ném nó qua đó.
Tằm mập mừng rỡ như điên, nằm sấp trên Thiên Thủ Chu Quả, lập tức há miệng thật lớn cắn luôn.