Chương 969: Lột Xác Cùng Trùng Cổ Bản Mệnh
Chương 969: Lột Xác Cùng Trùng Cổ Bản Mệnh
Tằm mập giống như quỷ chết đói đầu thai.
Một viên Thiên Thủ Chu Quả chớp mắt đã bị nó ăn sạch, còn chưa thỏa mãn chép miệng một cái.
Sau khi toàn bộ Thiên Thủ Chu Quả bị hái đi, Thiên Thủ Chu Quả Thụ hoàn thành sứ mệnh của mình, dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ tàn lụi của nó, cuối cùng cành lá khô vàng, hoàn toàn chết đi.
Đây cũng là nguyên nhân khiến cho thiên tài địa bảo hiếm thấy.
Tương lai nơi này có thể có được một gốc Thiên Thủ Chu Quả Thụ mới nảy mầm hay không, Tần Tang cũng không biết được.
Nuốt vào Thiên Thủ Chu Quả có vị chua chát xong, tằm mập ợ một cái, quay về lòng bàn tay Tần Tang ngủ thật say.
Tần Tang đang muốn thả nó lại Trùng Lâu, đột nhiên chú ý tới trên người tằm mập lại có ánh sáng bạc nhàn nhạt lóng lánh. Ánh sáng bạc càng ngày càng sáng, gần như là đã lấn át làn da bảy màu lộng lẫy của tằm mập.
Cuối cùng, những ánh sáng bạc này rút ra thành tơ, quấn quanh thân thể tằm mập, dần dần hình thành một kén bạc tròn vo.
-Đây là lột xác sao?
Tần Tang thật rất ngờ:
-Ăn Thiên Thủ Chu Quả vừa chua vừa chát như vậy mà cũng có thể lột xác ah? Nhóc con này đúng là thật kỳ quái. Thoạt nhìn bộ dạng thì giống như là lột xác lần thứ hai rồi. Các linh trùng khác lần thứ hai lột xác xong đã có thể so sánh được với thực lực của tu sĩ Trúc Cơ. Nhóc con này trước đó ăn hại như vậy, sau khi lột xác xong không biết có thể mạnh lên được ít nào hay không.
Bắt được tằm mập lâu như vậy, Tần Tang không những không biết được nó là loại linh trùng gì, đến cả mức độ lột xác của nó cũng thấy đắn đo khó xác định.
Bây giờ tận mắt thấy quá trình nó hóa kén lột xác, mới xác nhận là lần thứ hai lột xác.
Sau khi kén tằm thành hình, tằm mập ngủ say ở bên trong, hoàn toàn thành thật. Tần Tang cũng không biết tằm mập lột xác cần bao lâu nên thu hồi Trùng Lâu, chờ nó tự phá kén.
Cuối cùng, nhìn Thiên Thủ Chu Quả Thụ khô héo, Tần Tang lau sạch khí tức của mình, rời khỏi Hắc Phong Cốc.
Không chỉ có nơi này, Tần Tang dùng mất mấy ngày, cố gắng lau sạch cả những dấu vết lưu lại trước đó, để tránh bị Lê Vu Cung tra được dấu vết để lại.
Sau đó, Tần Tang lại về Ngũ Trùng Môn, kiên trì chờ đợi Đỗ Hàn đến.
. . .
Ngũ Trùng Môn, sơn môn bởi vì liên tục đại chiến mà bị phá hủy, Tần Tang đã chuẩn bị xong việc mai phục ám sát. Hắn ngồi xếp bằng trong một khe nứt ngay tại hậu sơn Ngũ Trùng Môn, yên lặng chờ Đỗ Hàn xuất hiện.
Lúc này, Phi Thiên Dạ Xoa lại không ở bên cạnh hắn.
Trên đầu ngón tay hắn có một con bươm bướm xinh đẹp đang bay lượn.
Tần Tang quyết định chọn lựa Thiên Mục Điệp xem như trùng cổ bản mệnh, bây giờ đã tiến hành huyết luyện.
Tru sát Đỗ Hàn về sau, Tần Tang rất có thể phải lao tới địa bàn của Nhân tộc, biết rõ Thất Sát Điện bí ẩn nên không ngây ngốc ở Đại lục Vu Thần lâu được.
Cho dù có ở lại, lại hao phí thêm mấy năm cũng chưa hẳn đã có thể tìm được thứ gì tốt hơn Thiên Mục Điệp.
Thiên Mục Điệp đã có thể thỏa mãn hai cái nhu cầu quan trọng nhất của hắn, không cần tham lam hơn nữa. thu phục trùng cổ bản mệnh sớm ngày nào thì có bồi dưỡng, nhanh chóng mở ra lần biến hoá thứ ba sớm ngày ấy.
Linh trùng bị luyện thành trùng cổ bản mệnh khác với việc nó chủ động nhận chủ, trùng cổ sẽ bị lui lại thời gian còn là con nhon, sau đó lại từ từ nâng cao lên.
Bồi dưỡng trùng cổ bản mệnh là một quá trình dài đằng đẵng.
Thiên Mục Điệp đậu lên trên ngón tay Tần Tang, có một loại trói buộc khó mà miêu tả được tồn tại, cho dù nó giãy dụa như thế nào thì cũng không thể thoát ra được, giành lại tự do.
Dưới ánh mặt trời, Thiên Mục Điệp lóng lánh đẹp. kinh người
Một vùng phế tích Ngũ Trùng Môn, bởi vì cánh bướm tuyệt đẹp này mà rực rỡ hơn nhiều.
Tần Tang tỉ mỉ nhớ lại từng chi tiết nhỏ khi luyện chế trùng cổ bản mệnh, cuối cùng khống chế Thiên Mục Điệp bay vào lòng bàn tay, sau đó xuất ra một sợi thần thức, cẩn thận từng li từng tí xâm nhập vào trong cơ thể Thiên Mục Điệp.
Cùng lúc đó, Tần Tang cắt rách đầu ngón tay, ép ra một giọt tinh huyết, sau đó lợi dụng huyết luyện cấm chế dẫn động tinh huyết.
Tinh huyết đỏ tươi, dưới sự dẫn dắt của huyết luyện cấm chế phân hoá ra vô số sợi tơ mỏng, bện thành một tấm Huyết Võng tinh mịn, vô cùng tươi đẹp ở ngay trước mặt Trần Tang.
Độ lớn của Huyết Võng lớn nhỏ vừa vặn có thể bao trùm lấyThiên Mục Điệp.
Sau đó, Tần Tang khống chế Huyết Võng, từ từ lướt về phía Thiên Mục Điệp.
Nếu như lựa chọn trứng ấu trùng làm trùng cổ bản mệnh thì sẽ không cần cẩn thận như vậy. Nhưng Thiên Mục Điệp lại khác, nó đã có ý thức của riêng mình, sẽ kịch liệt phản kháng, Tần Tang nhất định phải cẩn thận ứng đối, để tránh làm Thiên Mục Điệp bị thương.
Huyết Võng càng ngày càng gần, Thiên Mục Điệp cảm nhận được nguy hiểm, cánh bướm vận động vô cùng gấp gáp.
Huyết Võng nhẹ nhàng bao trùm lên Thiên Mục Điệp, rồi bất ngờ biến thành máu tươi, xâm nhập vào trong cơ thể nó.
Nhưng mà, lần này tinh huyết trở nên cực kỳ yêu dị, bên trong hình như có vô số phù văn kỳ lạ đang ẩn nấp, cùng nhau xâm nhập vào trong cơ thể của Thiên Mục Điệp.
Đồng thời, sợi thần thức mà Tần Tang phân ra cũng cảm nhận được Thiên Mục Điệp đang hoảng hốt cùng chống cự. Đáng tiếc giữa bọn họ chênh lệch quá xa, Tần Tang bình tĩnh mà đối mặt, nhẹ nhàng trấn áp ý thức của Thiên Mục Điệp.
Không bao lâu, huyết luyện cấm chế đã thuận lợi hoàn thành.
Giờ khắc này, Tần Tang phát hiện giữa hắn cùng Thiên Mục Điệp bỗng nhiên lại có thêm một loại cảm giác tâm huyết liên kết, vô cùng thân cận.