Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 978 - Chương 978: Dàn Xếp

Chương 978: Dàn Xếp Chương 978: Dàn Xếp

Sở dĩ Đỗ Hàn lựa chọn vùng này.

Thứ nhất là bởi vì hắn đã mua được tin tức từ trong tay một Kim Đan Nhân tộc vừa mới kết giao Nhân tộc Kim Đan trong Thất Sát Điện, ở địa vực Hùng Sơn có giấu một gốc Thiên Thủ Chu Quả, có thể giúp đại đệ tử kết đan.

Thứ hai thì bởi vì một loại linh dược tên là Kim Lan Thảo.

bản thân Kim Lan Thảo có giá trị không tính cực kỳ quý giá.

Về sau tu tiên giả lại phát hiện ra Kim Lan Thảo đối với sát khí yêu thú cắm rễ trong Nguyên Thần có hiệu quả nhất định, giá trị của Kim Lan Thảo lập tức nước lên thì thuyền lên, bây giờ đã bị vơ vét không còn gì, trở thành có chút hiếm thấy.

Gốc Kim Lan Thảo này là Đỗ Hàn trong lúc vô tình phát hiện ra ở nội địa Tây Cương. Lúc ấy nó còn chưa phải thời điểm cho dược hiệu tốt nhất, hắn đành phải giết chết linh thú thủ hộ, đồng thời bày cấm chế ẩn nấp khí tức của linh dược.

Khoảng thời gian trước khi Kim Lan Thảo thành thục, Đỗ Hàn về đến Đại lục Vu Thần đã không kịp chờ đợi mà đích thân đi hái thuốc.

Đỗ Hàn bị vây ở bình cảnh đã nhiều năm, đều là do sát khí yêu thú.

Trước đó hắn đã luyện hóa một ít linh dược có công dụng thanh trừ sát khí yêu thú, cũng có chút hiệu quả, nếu như ăn thêm gốc Kim Lan Thảo này thì có thể thuận lợi đột phá Kim Đan trung kỳ, đáng tiếc là hắn đã không có cơ hội nữa rồi.

Tần Tang thu hồi thủy tinh, một cái hộp ngọc hiện ra trong lòng bàn tay.

Trong hộp ngọc chứa một gốc linh thảo mảnh dài tản ra kim quang lóng lánh, đây chính là Kim Lan Thảo.

-Thật không ngờ, vài thứ linh dược giá trị không cao ở Tiểu Hàn Vực, ở chỗ này lại thành thứ quý hiếm. Sớm biết thì đã thu thập, màn tới đây nhiều thêm một chút, nhất định là có thể phát tài lớn một trận.

Tần Tang tự giễu nói.

Hắn có được túi Giới Tử của Đỗ Hàn, thu hoạch tương đối khá, nên cũng không vội đi bán Kim Lan Thảo. Loại linh dược này là thứ các Kim Đan Nhân tộc đều cần, tốt nhất nên lấy vật đổi vật, vậy thì mới có thể phát huy ra được giá trị lớn nhất.

Nghĩ tới đây, Tần Tang liền phân loại đồ vật trong túi Giới Tử của Đỗ Hàn rồi chuyển đến Thiên Quân Giới, đồng thời cũng huỷ túi Giới Tử hủy này đi.

. . .

Hai ngày sau.

Thiên Hộ Trại.

Lão Vu Y thân thể vẫn luôn cực kỳ rắn rỏi, đến bây giờ lão vẫn có thể tự mình lên núi hái dược, chém giết sài lang, không thua bất kỳ một người tuổi trẻ nào, đột nhiên lại mắc bệnh nặng, hơn nữa chỉ một cái canh giờ ngắn ngủi đã tắt thở rồi.

Vu Y được mời từ trại khác đến còn chưa tới nơi.

Lão Vu Y ở Thiên Hộ Trại được người người tôn kính, uy tín cực kỳ cao. Tộc nhân Thiên Hộ Trại đau lòng không thôi, nhưng cũng chỉ có thể nhẫn nhịn bị thương, an bài hậu sự cho lão Vu Y.

Thật không ngờ là, ngay vào ngày hạ táng lão Vu Y, thứ bị đưa vào phần mộ thật ra là thi thể của một ông lão xa lạ, đồng thời, một đám mây đen từ bờ bên kia của Thiên Hộ Trại cũng lặng lẽ bay lên, phá không mà đi.

Trong mây, ngồi Tần Tang cùng lão Vu Y.

Lão Vu Y không nói một lời, yên lặng nhìn Thiên Hộ Trại mà mình đã sinh sống mấy chục năm, mãi đến mọi thứ đã khuất xa tầm mắt, lão vẫn nhìn về nơi xa ấy, lưu luyến không rời.

Cảm giác được ánh mắt của Tần Tang, lão Vu Y thu hồi ánh mắt, lau lau hốc mắt, tự giễu nói:

-Để cho Sứ giả đại nhân chê cười rồi. Lão hủ tuy là người cô đơn, nhưng đột nhiên rời khỏi Thiên Hộ Trại, trong lòng không biết tại sao lại thấy vắng vẻ. Giống như mấy thứ mọi khi đều thấy rất bình thường, đến giờ dêud trở thành ràng buộc không dứt bỏ được, xiết chặt đến đau lòng. . .

Vẻ mặt lão Vu Y thất vọng.

Tần Tang cũng thấu hiểu được tầm tình của lão.

Lão Vu Y cũng coi như là đã cứu hắn, cho nên Tần Tang không hề sử dụng thủ đoạn cưỡng chế, mà mượn danh nghĩa của Câm Cô, vừa dỗ dành vừa lừa gạt lão Vu Y đi.

thi thể Trong phần mộ là do hắn tìm được ở bên ngoài, sử dụng thủ đoạn học được từ phàm trần, sau khi hạ táng thì tốc độ hư thối sẽ cực kỳ nhanh.

Làm như vậy cũng xuất phát từ tính cẩn thận, chứ thực ra không cần thiết lắm.

Ngày đó hắn trôi nổi trên sông, bị quấn chặt trong mấy nhánh cây khô, trên người dính đầy cỏ lá, tận mắt nhìn thấy thi thể cụt tay chỉ có Câm Cô cùng lão Vu Y.

Cho dù Lê Vu Cung có tìm đến, dưới tình huống không biết nội, cũng không cần phải đào một phần mộ của phàm nhân lên.

-Lão nhân gia yên tâm, trước khi bế quan Câm Cô đã thông báo với ta, nhất định phải xắp xếp cho ngài đến một địa phương an toàn, bảo vệ ngài mấy đời phú túc.

Tần Tang hứa hẹn nói.

Lão Vu Y cười khổ nói:

-Lão hủ đã quen khổ rồi, hưởng phúc hay không hưởng phúc thì có già quan trọng chứ? Nhưng thật ra lại không ngờ, trước khi về với đất lại có thể được Sứ giả đại nhân mang theo, bay lên trời cao một lần. Giờ phút này mới biết được chim bay tự do đến mức nào, cuối cùng cũng không sống uổng cuộc đời này.

Cảm khái một phen xong, lão Vu Y đột nhiên hơi khẩn trương:

-Sứ giả đại nhân không nói, lão hủ còn không biết thế giới tiên nhân lại nguy hiểm như vậy. Sứ giả đại nhân chỉ đem đi lão hủ, bọn họ có biết dùng người khác uy hiếp nha đầu Câm Cô kia không ?

-Sẽ không đâu.

Tần Tang lắc đầu:

-Câm Cô chỉ để ý ngài. Hơn nữa tính cách Câm Cô ngài cũng biết rồi đấy, sẽ không vô duyên vô cớ trêu chọc thị phi, dàn xếp ngài đến địa phương khác, cũng là để phòng vạn nhất mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment