Chương 979: Bình Ba Cảng
Chương 979: Bình Ba Cảng
Lão Vu Y nhẹ nhàng thở ra, luôn miệng nói:
-Có thể không liên lụy đến Câm Cô thì tốt rồi, ta đã là một người sắp chết, cái gì cũng có thể làm. Đứa nhỏ này là ta nhìn lớn lên, từ nhỏ đã ăn quá nhiều đau khổ, rất đơn thuần. Ta lại hối hận thời điểm chọn Thánh Nữ đã không thể bảo vệ con bé, may mà Sứ giả đại nhân đã tới. Đây cũng là duyên phận của Câm Cô, khổ tận cam lai, trở thành tiên nhân mà người khác nghĩ cũng không dám. Nếu là nàng có chỗ nào không hiểu chuyện, Sứ giả đại nhân xin nể tình nàng đã từng cứu ngài, lượng thứ cho nàng thêm một chút. Không thì cứ trả nàng lại, ta còn có thể sống thêm mấy năm, còn có thể chiếu cố nàng. . .
-Câm Cô rất tốt, bây giờ đang khổ tu, ngài yên cứ tâm đi.
Tần Tang trái lương tâm nói một câu, rồi trầm tâm nhập định.
Lão Vu Y vụng trộm nhìn Tần Tang một cái, cuối cùng thở dài ở trong lòng, cũng không dám lên tiếng nữa quấy rầy Tần Tang nữa.
Làm cho lão Vu Y không ngờ được là, lần này vừa bay thì không dừng lại được, mây đen bên dưới xuyên qua những dãy núi trùng điệp, lão đã thấy được vô số kỳ cảnh mà suốt đời cũng khó tưởng tượng nổi.
Từ lúc mới lạ ban đầu, cho đến càng về sau càng chết lặng.
Sứ giả Vu Thần ở bên cạnh, ngoại trừ ngẫu nhiên trò chuyện cùng hắn hai câu, thì vẫn luôn đã toạ.
Lão Vu Y lần đầu tiên hiểu được hai chữ 'khổ tu' này có nghĩa là gì.
Đã nhớ không rõ là đã bao nhiêu lần mặt trời lên rồi mặt trời lặn, lão Vu Y chú ý tới thế núi, sông ngòi phía dưới cũng hiểm yếu như vậy, bình nguyên thì lại càng xuất biện phổ biến, đồng thời cũng thấy được vài toà thành trì hùng vĩ trước đó chưa bao giờ thấy qua, đúng là mở rộng tầm mắt.
Không ngờ là, bọn họ sắp sửa phải rời khỏi địa giới Tây Cương.
Lúc này, Tần Tang cũng từ từ mở mắt, lấy bản đồ ra xem xét.
Mang theo lão Vu Y, còn phải tránh đi phạm vi của các Kim Đan khác ở Tây Cương, Tần Tang đã đi rất nhiều đường vòng, tốc độ phi hành cũng không tính là nhanh, coi như hữu kinh vô hiểm mà đi tới biên giới Tây Cương.
Bản đồ cho thấy, địa giới bây giờ họ đang đừng là của một tiểu quốc phàm nhân, chịu sự khống chế của Lê Vu Cung.
Trực tiếp đi về hướng đông, sẽ hoàn toàn tiến vào phạm vi của Lê Vu Cung.
Tần Tang nhìn qua bản đồ, lập tức thúc giục U La Vân thay đổi phương hướng, trực tiếp bay về hướng bắc, lách qua thế lực của Lê Vu Cung.
Hắn không có ý định thả lão Vu Y xuống chỗ này, hắn muốn đi về phía bắc Đại lục Vu Thần, đến một bến cảng gọi là Bình Ba Cảng.
Bình Ba Cảng là một trong những cảng lớn nổi danh nhất ở Đại lục Vu Thần, nơi này cũng là chỗ tụ tập của rất nhiều thương hội lớn của Nhân tộc ở Đại lục Vu Thần, có thể nhẹ dễ dàng tiếp xúc được với các tu sĩ nhân tộc.
Bình Ba Cảng cực kỳ phồn vinh, thế lực đan xen chằng chịt, nhưng dù sao cũng là ở địa giới Vu tộc, Nhân tộc cũng không dám lộ liễu quá mức, bên nào cũng hi vọng có thể duy trì ổn định của Bình Ba Cảng.
Xúc tu của Lê Vu Cung không vươn đến được Bình Ba Cảng, ở chỗ này tìm một quốc gia phàm nhân xắp xếp cho lão Vu Y, để cho lão an hưởng tuổi già, thì không thể thích hợp hơn.
Rời khỏi Tây Cương, dân cư rõ ràng là thịnh vượng hơn nhiều.
Tần Tang vô cùng khiêm tốn, vì muốn tránh khỏi tai mắt của Lê Vu Cung, hắn thậm chí còn không tiếc ngụy trang thành phàm nhân, thuê xe ngựa lên đường Có hắn bảo vệ, tuổi tác lão Vu Y mặc dù lớn, cũng cảm giác không thấy có gì vất vả.
Tần Tang cũng chú ý tới, được đưa tới một nơi xa như vậy nên lão Vu Y cũng dần dần sinh nghi, nhưng hắn cũng không thèm để ý, đợi đến khi thu xếp ổn thoả, sau đó chắc chắn là phải phong bế ký ức của lão, nhất là những phần liên quan tới cánh tay cụt kia.
Can hệ trọng đại, một chút việc nhỏ cũng không qua loa được.
Một cỗ xe ngựa không đáng chú ý chạy vội trên đường lớn, màn cửa đột nhiên bị xốc lên. Tần Tang nhìn chăm chú nhìn về phía nam, vị trí sơn môn của Lê Vu Cung, ánh mắt hờ hững lạnh nhạt.
Cuối cùng, hắn thu hồi tâm tư, bắt đầu suy nghĩ đến những chuyện cần phải làm ở Đình Ba Cảng
Hưng Quốc.
Bình Ba Cảng, một thế lực bị tiểu quốc phàm nhân khống chế, sản vật phong phú, bách tính an cư lạc nghiệp. Tần Tang xắp xếp cho lão Vu Y ở một toà thành lớn tại Hưng Quốc, để cho lão an hưởng tuổi già, cũng phong bế những ký ức liên quan tới hắn của lão Vu Y.
Tần Tang không đi thẳng đến Bình Ba Cảng, trên lưng hắn còn cõng một chiếc quan tài đen quá chói mắt, gặp phải tu sĩ có tu vi cao hơn, rất dễ bị nhìn xuyên quan tài đen thấy được Đỗ Hàn ở bên trong.
Dọc đường đi tận lực tránh né các tu sĩ khác, chuyện này không làm được ở Bình Ba Cảng. Bên trong Bình Ba Cảng tu sĩ Kim Đan kỳ không hề ít, nghe nói còn có cả lão tổ Nguyên Anh tọa trấn.
Thật ra đến chỗ này đã có thể giết chết Đỗ Hàn, nhưng Tần Tang không định buông tha cho hắn dễ dàng như vậy.
Mặc dù nửa phần trước Thiên Âm Thi Quyết chỉ có thể làm cho tu sĩ Trúc Cơ thành Luyện Thi, Tần Tang vẫn chuẩn bị làm thử trên người Đỗ Hàn một lần, nếu như thật sự không được, hắn cũng sẽ hết hi vọng.
Luyện Thi cần phải có Địa Sát chi khí, Thiếu Âm Từ Bình trên người hắn vẫn còn thừa lại một ít, dùng để luyện chế Hoạt Thi thì không đủ lắm.
Địa Sát chi khí cũng không phổ biến, chỉ có ở Bình Ba Cảng thì mới có thể thăm dò được.
Tần Tang chuẩn bị mở ra một động phủ ở chỗ dã ngoại hoang vu trước đã, đặt quan tài đen xuống đó, sau lại vào thành điều tra tin tức. Không ngờ bên ngoài Bình Ba Cảng có thể nói tấc đất tấc vàng, Linh Mạch to to nhỏ nhỏ cơ bản là đều đã bị người hoặc là môn phái khác chiếm giữ