Chương 980: Đắt Đỏ
Chương 980: Đắt Đỏ
Bất đắc dĩ, Tần Tang đành phải rời xa Bình Ba Cảng, ở bên trong sơn mạch hoang vu tìm ra một Linh Mạch khá kín đáo, miễn cưỡng có thể mở một tòa động phủ.
Thả quan tài đen xuống, bố trí xong cấm chế cùng trận pháp ẩn giấu, toàn thânTần Tang đều thấy nhẹ nhõm hẳn, đeo đấu bồng lên rồi bay về hướng Bình Ba Cảng.
Chưa tiến vào Bình Ba Cảng, trước tiên là đã nhìn thấy hải thuyền san sát, cảnh tượng có thể nói là thiên phàm cạnh độ.
Thiên phàm cạnh độ: chỉ cảnh rất nhiều con thuyền vượt qua nhau trên mặt nước, hình dung việc mọi người tranh nhau làm chuyện gì đó.
Vô số hải thuyền trải san sát trên mặt biển, không thể nhìn thấy phần cuối. Trong đó có mấy thuyền lâu lớn cao tầng cực kỳ xa hoa, một chiếc hải thuyền có thể so với một ngọn núi lớn.
Ở bên cạnh những chiếc thuyền lớn này, có một ít t thuyền nhỏ hoạt nhìn thì không có gì đáng chú ý, nhưng thật ra lại không nhỏ một chút nào, đều là những con thuyền kiên cố có thể chống cự được phong bạo trên biển rộng.
Tần Tang hạ xuống một đỉnh núi khá xa, trông về biển lớn phía xa, gió biển nhẹ nhàng thổi lên mặt, mang theo mùi tanh nhàn nhạt, nơi xa trời nước một màu, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy có tu tiên giả điều động pháp khí phi hành trên không trung.
Nhưng mà, những người tu tiên này hơn phân nửa đều là từ bên trong hải thuyền bay lên không, có lẽ là từ Bình Ba Cảng đi ra, hạ xuống bên trên một chiếc hải thuyền nào đó.
Tu sĩ Thương Lãng Hải vượt biển xuất hành vẫn thường ngồi thuyền là chính, cho dù là cao thủ Kim Đan kỳ, trừ phi có việc khẩn cấp, cũng sẽ không sử dụng pháp khí phi hành trên mặt biển trong thời gian.
Thứ nhất là chân nguyên khó mà chống đỡ được. Thứ hai là trong hải vực không có người nhưng lại ẩn giấu rất hiều nguy hiểm, ví dụ như gió lốc cùng Hải Thú.
Một khi gặp phải nguy hiểm, ngộ nhỡ chân nguyên lại tiêu hao quá lớn, ở trên mặt biển sâu trống trải không có chỗ dựa, thật sự là kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay.
Từ Tây Cương đến Bình Ba Cảng, đoạn đường này Tần Tang cũng không phải là vẫn luôn phi hành trên không trung, gặp phải những chỗ có linh khí dồi dào thì cũng sẽ đến đó nghỉ ngơi một thời gian, khôi phục chân nguyên.
Chỉ có lão tổ Nguyên Anh mới có thể phi hành trên mặt biển liên tục mấy tháng không gián đoạn.
Hải thuyền vào cảng, bến cảng đặc biệt phồn hoa náo nhiệt.
Tu tiên giả tuy có túi Giới Tử chứa đựng vật phẩm, nhưng không gian trong đó không lớn, đối với những kiện hàng hoá lớn từ các đại tông hàng hóa thì khôg chứa nổi. Vô số hàng hóa từ trên hải thuyền như nước chảy tháo xuống, công nhân bận bịu trên bến cảng không chỉ có phàm nhân, mà còn có cả tu tiên giả cấp thấp, cùng với dã thú đã bị thuần phục bị thuần phục, yêu thú.
Vô cùng tương xứng với bến cảng, trên đất liền cũng có một toà thành cực kỳ to lớn.
Quy mô của Tòa thành này đúng là Tần Tang ít thấy trên đời. Từ xa nhìn lại, trong thành phòng ốc nối liền không dứt, Ở phía tây thành có một tầng sương mù như có như không, cố tình là chúng lại có thể hoàn toàn ngăn trở tầm mắt.
Từ lúc sáng sớm trong thành đã người đến người đi, trong đó có tu tiên giả cũng có phàm nhân, ở cửa thành các đội ngũ còn xếp thành từng hàng dài.
Tiểu Hàn Vực bị các thế lực lớn chia cắt, không có chỗ nào có thể tụ tập nhiều người như vậy, bảy Đại Hùng Quan lại đang ở trong biên giới chiến trường Cổ Tiên nguy hiểm, số lượng có hạn phàm nhân, không hình thành nên loại thành lớn này được.
Tần Tang đứng trên đỉnh núi nhìn cho đã nghiền, mới nắm thật chặt áo choàng, thúc dục thân pháp lao về hướng cửa thành Bình Ba Cảng.
Phàm nhân cùng tu tiên giả phân biệt rõ ràng, vào thành từ các cửa khác nhau. Cửa thành danh cho tu tiên giả ra vào, phía trước có thủ vệ lại là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, còn là Nhân tộc pha lẫnVu tộc.
-Đạo hữu xin dừng lại.
Tần Tang đi tới trước cửa thành thì bị thủ vệ ngăn cản. Gã trên dưới quan sát Tần Tang một lượt, hòa khí nói:
-Trên người đạo hữu có Minh Bài thể có thân phận không? Hay đây là lần đầu tới Bình Ba Cảng?
-Bần đạo quả thật là lần đầu tiên tới, không biết Minh Bài là vật gì?
Tần Tang nghi ngờ hỏi.
Thủ vệ kia cũng không hề mất kiên nhẫn, tỉ mỉ giải thích nói:
-Bên trong Bình Ba Cảng nghiêm cấm tranh đấu, tu tiên giả đều sẽ đạt được một khối Minh Bài dùng để chứng minh thân phận, Minh Bài không chỉ đại biểu cho địa vị mà còn có quan hệ đến độ lớn nhỏ phạm vi hoạt động ở trong ngoài thành của ngài.
Nghe thủ vệ giải thích Tần Tang mới biết, cho dù ở chỗ nhìn phồn hoa như Bình Ba Cảng, thân phận phàm nhân cùng tu tiên giả vẫn khác nhau một trời một vực, thậm chí là giữa các tu tiên giả cũng sẽ vì tu vi mà phân chia cao thấp.
Trong thành thuộc Bình Ba Cảng đại khái được chia làm bốn khu vực lớn.
Lớn nhất là khu vực sinh hoạt của phàm nhân, thứ nhì là khu vực hoạt động được cung cấp cho tu sĩ Trúc Cơ kỳ, Luyện Khí kỳ, giới hạn giữa hai khu vực này cũng không quá nghiêm ngặt.
Phạm vi nhỏ nhất là Tây Thành bị sương mù bao phủ mà lúc trước Tần Tang nhìn bằng mắt thường không thấu được, chỉ có cao thủ Kết Đan kỳ cùng lão tổ Nguyên Anh mới có tư cách tiến vào chỗ này, là khu trung tâm của Bình Ba Cảng.
Tu vi không đủ, nhất định phải do kỳ tu sĩ Kim Đan kỳ dẫn theo mới được phép tiến vào.
Chỗ này canh phòng nghiêm gặt, cực kỳ thanh tĩnh.
Càng đáng quý là, chỗ này là do từng tòa động phủ tốt nhất nối tiếp nhau tạo thành. Thì ra Bình Ba Cảng được xây dựng bên trên mấy cái Linh Mạch cực lớn, khu Tây thành là vị trí có linh khí nhất dồi dào.
Đương nhiên, tiền thuê cũng vô cùng đắt đỏ.