Chương 981: Đông Cực Minh
Chương 981: Đông Cực Minh
Khu vực cuối cùng lại là chỗ để đám tu tiên giao dịch, vị trí ở tại Bắc thành, gần với bến cảng ngoài thành, có thể nói đây là một phường thị có quy mô cực lớ. Ở đây thương hội, phòng đấu này kia đều có cả
sau khi Tần Tang nghe xong liền thả ra khí tức, để lộ tu vi.
Thủ vệ hơi run, tiếp theo hướng về phía Tần Tang thi lễ, nói:
-Tiền bối nếu là tu sĩ Kim Đan kỳ, Minh Bài sẽ được đưa cho ngài miễn phí, sau này ra vào Bình Ba Cảng, cũng không cần giao nộp linh thạch. . . Xin tiền bối chờ một lát.
Không bao lâu, thủ vệ đã đưa tới một Minh Bài cái đại biểu cho thân phận Kết Đan kỳ, Tần Tang ngắm nghía một lát rồi treo ở bên hông, đi vào trong thành.
Bánh bao ở đây không biết dùng thịt gì để làm nhân mà lại hơi có mùi tanh, ăn cũng không ngon.
Vẻ mặt Tần Tang thất vọng, đi thẳng đến khu giao dịch Bắc thành.
Ở trong thành không thể tùy ý sử dụng linh lực nên chỉ có thể đi bộ.
Nhờ vào Minh Bài bên hông, Tần Tang một đường thông suốt, rất nhanh đã tới khu giao dịch.
Đường đi trong khu giao dịch thẳng tắp, đan chéo khắp nơi, hai bên đều là những cửa hiệu có hình dạng và cấu tạo thống nhất.
Tần Tang thả chậm tốc độ , vừa đi vừa quan sát.
Nhìn mấy cửa hiệu có vẻ không đáng chú ý này, sau lưng rất có thể sẽ là một đại thương hội, nghe nói có một số thương hội nổi danh nhất Nhân liên kết tạo thành Thương Minh, thực lực so với tông môn đứng đầu thì cũng không kém hơn bao nhiêu.
-thương hội Tứ Hải. . .
Nhìn thấy bảng hiệu của một cái cửa hiệu, ánh mắt Tần Tang sáng lên.
Hắn vừa mới thăm dò được mấy thương hội có danh tiếng không tệ, Tứ Hải thương hội chính là một cái trong số đó.
Bên trong cửa hiệu có mấy thị nữ ngoại hình thanh tú. Họ cũng giống như những thủ vệ ở cửa thành, đều là Vu tộc trộn lẫn với Nhân tộc, hơn nữa thoạt nhìn thì cũng không có khúc mắc gì.
Bây giờ Tần Tang đã có thể dễ dàng phân biệt được Nhân tộc và Vu tộc.
Mặc dù bề ngoài không có điểm khác biệt rõ ràng nhưng huyết mạch, khí tức tự nhiên thì lại có hơi khác biệt, hơn nữa chỗ này còn bán pháp khí phân biệt huyết mạch.
Loại này khác biệt, thời điểm đối mặt với tu sĩ có tu vi thấp hơn, rất dễ phân biệt ra được. Tần Tang không khỏi cảm thấy may là bản thân đủ cẩn thận, không tùy tiện tiếp xúc với tu sĩ Kim Đan kỳ khác ở Tây Cương.
Thấy Tần Tang đi tới, một thị nữ lập tức nở nụ cười tiến lên đón tiếp. Sau khi nhìn thấy Minh Bài bên hông Tần Tang thì lại càng vô cùng cung kính:
-Thượng Tiên mời ngài, không biết Thượng Tiên cần mua sắm pháp khí, đan dược, hay là có gì cần bán ra? pháp bảo, đan dược ở trong tiệm đều được đặt bán ở lầu ba, nếu như tiền bối cần, mời theo tiểu tỳ lên trên.
-Còn có bán pháp bảo à?
Tần Tang trong lòng khẽ động, từ lâu đã nghe được thế lực củaTứ Hải thương hội rất lớn, nhưng tổng bộ của nó lại ở địa giới của Nhân tộc, không ngờ là một cứ điểm trên Đại lục Vu Thần mà cũng có pháp bảo.
Có lòng tìm hiểu giá hàng ở đây, Tần Tang liền tuỳ ý để thị nữ dẫn hướng mình lên trên lầu ba.
Đến lầu ba về sau, có một nữ tu rõ ràng là có địa vị cao hơn nữ tu Trúc Cơ kỳ khi nãy đến thay thế tiếp đãi, đưaTần Tang vào một gian tĩnh thất.
-Xin hỏi quý danh của tiền bối là gì?
Nữ tu tự giới thiệu, sau đó vẻ mặt tươi cười dâng trà cho Tần Tang.
Giọng nói của Tần Tang trầm thấp:
-Bần đạo đạo hiệu Thanh Phong, nghe nói quý thương hội có buôn bán pháp bảo, không biết là pháp bảo loại gì? Uy lực thế nào? Bán giá cả bao nhiêu?
Hắn bại lộ thân phận ở Tây Cương, đến địa giới Vu tộc chỉ có thể mai danh ẩn tích.
Bị Tần Tang đặt câu hỏi như bắn liên thanh, nữ tu cười một tiếng,
-Không dám giấu diếm tiền bối, pháp bảo ở Bình Ba Cảng thì cũng không nhiều, chỉ có ba kiện. Nếu như tiền bối nhìn trúng, lấy vật đổi vật là tốt nhất, chúng ta sẽ mời cao nhân ở Bình Ba Cảng ước định giá cả bảo vật của tiền bối, tuyệt sẽ không để cho tiền bối chịu thiệt thòi. Đương nhiên, nếu như tiền bối nguyện ý bỏ ra đủ linh thạch, chúng ta cũng sẽ bán. Ta đi lấy pháp bảo tới dây trước, xin tiền bối nhìn qua. . .
Dù sao thì cũng là thương hội lớn, tùy tiện liền lấy ra được ba kiện pháp bảo.
Tần Tang sinh lòng cảm khái.
Chờ trong chốc lát nữ tu đã quay lại, đặt ba cái hộp ngọc lên bàn, để cho Tần Tang tuỳ ý quan sát.
Tần Tang không cảm giác được có cao thủ khác đang giám thị, nhưng thấy nữ tu không sợ hãi như vậy, có thể khẳng định được là Tứ Hải thương hội sẽ có thủ đoạn khác, không sợ hắn đoạt bảo mà chạy.
Ba kiện pháp bảo bày ra trước mặt, Tần Tang cũng khó nhịn được cám dỗ, vội vàng thu hồi tạp niệm, mở ra từng cái một.
Bên trong ba cái hộp ngọc, phân biệt trưng bày một cái mai rùa đen thui, một đoạn trường tiên không biết dùng xương sống loại yêu thú nào chế tác thành, cùng với một thanh phi kiếm.
Khiến cho Tần Tang thất vọng là ba kiện pháp bảo này phẩm chất đều không cao. Chuôi phi kiếm kia còn không bằng Ô Mộc Kiếm, nhưng giá cả động một tí là mười mấy vạn thậm chí mấy chục vạn linh thạch, không tính các loại bảo vật như Tam Quang Ngọc Dịch, Tần Tang có táng gia bại sản cũng mua không nổi.
Thứ duy nhất làm cho Tần Tang động tâm là mặt mai rùa kia. Đó là một món pháp bảo phòng hộ, được luyện chế từ mai của yêu thú thuộc họ rùa, lực phòng ngự không tệ.
Nếu như không có Hắc Thủy Kính, có lẽ hắn còn suy nghĩ một chút.
Dù sao thì hắn cũng không thiếu thủ đoạn công kích hay chạy trốn, chỉ thiếu một món pháp bảo phòng hộ.