Chương 993: Đô Nham Đảo
Chương 993: Đô Nham Đảo
- Trâu lão, vị này chính là Thanh Phong đạo trưởng mà ta đã từng nói qua với ngài. Thanh Phong đạo trưởng cũng là lần đầu tiên gặp Trâu lão nhỉ?
Nhiễm La giúp hai người dẫn kiến.
-Đúng vậy. – Tần Tang gật đầu, chắp tay nói – Bần đạo Thanh Phong, lần đầu gặp Trâu lão.
Khí tức người này không rõ ràng, tu vị cực cao, thoạt nhìn trẻ tuổi nhưng chắc chắn là một lão quái vật.
Huống hồ nói không chừng sau này mình còn phải kiếm cơm dưới tay lão, cho nên thái độ của Tần Tang rất tốt.
-Sớm đã nghe Nhiễm La nhắc tới Thanh Phong đạo trưởng, trước đó việc vặt quấn thân làm chậm trễ đạo trưởng, vẫn xin đạo trưởng chớ trách.
Vẻ mặt Trâu lão ôn hòa, thoạt nhìn rất dễ thân cận.
Nơi này không phải là chỗ trò chuyện thích hợp. Sau khi bắt chuyện xong, mọi người lập tức lên đường, triển khai thân pháp lao nhanh về hướng Vu Thần Sơn.
Lúc này Tần Tang mới chú ý tới vị nữ tử thiên kiều bá mị đi bên cạnh Nhiễm La, nàng và Trâu lão trông rất thân mật, nhưng hai người lại không giống như là đạo lữ.
Cô gái đó tên gọi Yến Vũ, cũng là cao thủ kết đan sơ kỳ, hẳn là người Vu.
Mấy đạo độn quang bay lên trên không trung rồi phóng hướng Vu Thần Sơn.
Không bao lâu sau, Vu Thần Sơn đã ở ngay trước mắt.
Từ đằng xa đã có thể nhìn thấy bóng người lít nha lít nhít dưới chân núi Vu Thần Sơn, tất cả đều là người Vu hành hương núi Thánh.
Vu Thần Sơn là Thánh Sơn mà người Vu công nhận, không người nào dám một mình chiếm giữ ngọn núi này, vì vậy trên núi không có tông môn của Vu tộc, là toàn bộ thế lực trong Vu tộc cùng nhau trông coi.
Chính vì nguyên nhân này mới xây dựng Truyền Tống Trận của Yêu Hải trên Vu Thần Sơn.
Trên núi có rất nhiều đại điện cổ xưa, khí thế bất phàm, Truyền Tống Trận nằm ở ngay trong đại điện.
-Hạ xuống dưới rồi đi. Đến trước Vu Thần Sơn mọi người hãy hạ xuống đi bộ lên núi để tỏ lòng tôn kính, nếu không sẽ dễ gây nên phẫn nộ. – Trâu lão truyền âm nhắc nhở mọi người.
Lúc này cũng đã nhìn thấy những tu sĩ đến Vu Thần Sơn trước bọn họ đều đang lần lượt hạ xuống, tiếp tục đi bộ dọc theo thềm đá để lên núi.
Ở dị tộc quê nhà vẫn là nên thành thật một chút sẽ tốt hơn. Tần Tang lập tức thu hồi Ô Mộc Kiếm, độn quang chợt lóe, đáp xuống một chỗ đất bằng dưới chân núi.
Trâu lão bay nhanh nhất, đứng chờ ở phía trước nhìn thấy Tần Tang đuổi tới, ánh mắt sáng lên, nói:
-Không nghĩ đến đạo hữu không chỉ tinh thông luyện khí mà kiếm thuật cũng bất phàm. Chỉ bằng vào kiếm chiêu tuyệt diệu này, đạo hữu đã đáng giá để cho chúng tôi dốc hết toàn lực mời chào. Trâu mỗ chân tâm thật lòng, mong đạo hữu cân nhắc một hai về thương hội Quỳnh Vũ. Đây là tư liệu về Đô Nham Đảo, nơi Trâu mỗ định đặt chân ở Yêu Hải, đạo hữu không ngại có thể cầm xem trước một chút.
Nói xong, Trâu lão đưa cho Tần Tang một tấm ngọc giản.
-Một ít tài lẻ này của bần đạo không đáng nhắc tới trước mặt Trâu lão, đều là múa rìu qua mắt thợ mà thôi.
Tần Tang khiêm tốn nói một câu, hơi hơi xấu hổ. Kiếm thuật của hắn dựa vào bản mệnh linh kiếm quả thật có thể hù người, chỉ khi đổi thành linh kiếm khác mới lộ ra mặt chuột.
Nội dung bên trong ngọc giản rất tỉ mĩ, ngay cả thân phận của Đảo chủ cũng không hề che giấu Tần Tang.
Đô Nham Đảo là một hòn đảo lớn nằm giữa Đại Hoang Đảo và Thiên Vu Đảo, có vị trí quan trọng về đường biển. Đảo chủ là một vị tổ sư Nguyên Anh uy danh hiển hách, tên là Lâm Hải.
Trước khi Lâm Hải đóng giữ Đô Nham Đảo, hòn đảo này không có địa vị quan trọng như vậy. Sau khi tu tiên giả chiếm cứ Đô Nham Đảo, trên đảo nhiều lần lọt vào sự công kích của yêu thú, tu sĩ tử thương vô số, chỉ có vài người may mắn chạy thoát.
Điều này có liên quan đến vị trí của Đô Nham Đảo.
Dọc theo đường biển, Đô Nham Đảo là đảo lớn nằm lệch ra ngoài nhất, mỗi khi gặp chuyện hậu phương rất khó tiếp viện kịp thời. Vả lại, ở gần Đô Nham Đảo có một rãnh biển sâu không tháy đáy, bên trong có vô vàn yêu thú.
Nếu giết chết quá nhiều yêu thú ở đây sẽ rất dễ khiến yêu thú nổi giận. Một khi thú triều đánh tới, thế không thể đỡ.
Sau khi Lâm Hải chiếm cứ Đô Nham Đảo, có tổ sư Nguyên Anh trấn giữ, Đô Nham Đảo giống như có được Định Hải Thần Châm.
Bên cạnh đó, Lâm Hải còn đặt ra rất nhiều quy củ, ví dụ như không cho phép tu tiên giả kết bè kết cánh đi ra săn yêu, tối đa chỉ có thể tạo thành tiểu đội vài người, lại ví dụ như không cho phép tàn sát một cách trắng trợn.
Từ đó về sau, Đô Nham Đảo đã trở thành một nơi vô cùng an toàn. Thần kỳ nhất chính là chưa từng bị yêu thú tấn công lần nào.
Những năm gần đây, nhờ vào tuyến đường biển được sửa đổi nhiều lần, cộng với Lâm Hải khổ tâm quản lý, Đô Nham Đảo mới có được địa vị như ngày hôm nay.
Có thể chiếm được một mâm ngồi ở trên hòn đảo lớn này cũng không dễ dàng, Trâu lão và thương hội Quỳnh Vũ hẳn tiêu tốn không ít tâm sức.
Bên trong ngọc giản không chỉ có tin tức liên quan đến Đô Nham Đảo mà còn giới thiệu sơ lược những đảo lớn nổi tiếng khác ở Yêu Hải.
Tần Tang lần lượt nhìn từng cái, sau đó phát hiện Đô Nham Đảo đúng là một lựa chọn rất tốt để dừng chân.
Hắn am hiểu độn thuật, nếu rơi vào nguy hiểm thì vẫn có thể thoát được, đồng đội ít cũng không sao. Vả lại, mục đích chính của hắn không phải là vì đi săn yêu thú mà là để thể ngộ Sát Phù, bắt buộc phải chiến đâu với đối thủ mạnh mẽ, vì vậy sẽ không chủ động tàn sát yêu thú làm gì.
Khách quan mà nói, những quy củ trên những đảo lớn khác còn hà khắc hơn của Đô Nham Đảo, có thể ngang ngửa với môn quy của tông môn tu tiên.
Đương nhiên không thích bị ràng buộc cũng có thể.