Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1013 - Chương 1013: Mã Thô Lỗ Lo Lắng

Khi bac si mo hack full
Chương 1013: Mã Thô Lỗ Lo Lắng
 

Tất cả mọi người tham gia phẫu thuật đều bị một màn trước mắt làm cho kinh ngạc

Bao gồm cả bác sĩ gây tê Chu Hạc cũng là như thế.

Lúc này, trên kết cấu của thực quản sau khi xây dựng lại cơ bản không có ảnh hưởng quá nhiều, mà phẫu thuật bỏ trống vùng cuống đại tràng, dẫn đến đại tràng bảo lưu lại đường ruột nhu động và công năng cơ vòng, đây đối với thực quản mà nói, thậm chí còn là một chuyện tốt.

Mà quan trọng nhất chính là dạ dày, sau khi phẫu thuật cắt bỏ phần lớn dạ dày, dạ dày vốn giữ lại không nhiều, lúc này ở phía dưới sửa ngang - khâu lại kết tràng và hỗng tràng, khi khâu lại hỗng tràng dạ dày hóa giải hoàn toàn xảo diệu bởi vì sức dãn mà gây ra cả một hệ liệt bệnh biến chứng, ví dụ như: nối rò miệng

Hiện tại cái bề mặt khâu lại này, Trần Thương từ tầng màng nhầy đến phúc mạc, khâu lại toàn bộ cơ tầng, mà Trần Thương khâu lại bền chắc nghiêm mật, vô cùng kiên cố, sau khi khôi phục xong, hoàn toàn sẽ không ảnh hưởng công việc.

Mà bây giờ dạ dày và hỗng tràng đang tồn tại chính là một cái tổ chức “Giống như dạ dày”, mà lại cắt bỏ thượng bộ thực quản để kéo cao dạ dày, từ đó hình thành một cái khúc độ sinh lý, đây đối với phẫu thuật cũng là một trong những chỗ tinh diệu nhất.

Mà bao gồm cả xử lý đại tràng...

Hiện tại, mặc dù chiều dài của toàn bộ đường tiêu hóa đã giảm bớt một chút, thế nhưng nói như vậy công năng đường tiêu hóa vẫn giữ lại được, đây cũng là một chuyện khó khăn nhất.

Lợi dụng làm sao để tiến hành quy hoạch tổ chức đường tiêu hóa có hiệu quả và hợp lý, tiến hành xây dựng lại đường tiêu hóa, bản thân cái này chính là một chuyện có độ khó cực kỳ cao.

Mà hôm nay Trần Thương làm phẫu thuật, đã nếm thử tiến hành một lần đột phá

Đây chính là chỗ đáng sợ của Trần Thương

Ai có thể nghĩ tới?

Vào lúc này, Hà Chí Khiêm bất đắc dĩ nhìn Trần Thương:

- Bác sĩ Trần... Trước khi phẫu thuật... Cậu đã thiết kế tất cả những thứ này tốt rồi à? Vì sao khi nãy cậu không nói thế?

Bao gồm cả Trương Sát Hải cũng là nhìn Trần Thương như vậy.

Trần Thương khiêm tốn cười một tiếng:

- Chủ nhiệm Hà, trước khi phẫu thuật chỉ là tưởng tượng, thế nhưng có thể thành công hay không, còn khó nói.

- Mà lại...

- Lúc ấy nếu như tôi nói mình muốn xây dựng lại đường tiêu hóa, khôi phục công năng đường tiêu hóa, có thể đưa tới phản cảm của anh hay không nha?

Một câu, để Hà Chí Khiêm bất đắc dĩ cười cười, lắc đầu, lại hơi á khẩu không trả lời được.

Người trẻ tuổi này, không chỉ biết nghiên cứu học vấn, mà quan trọng nhất chính là biết làm người.

Bác sĩ chính là như vậy, không chỉ phải học làm được phẫu thuật, quan trọng nhất, chính là yêu cầu học được cùng người bệnh câu thông.

Còn là lời nhàm tai một câu: Có khi đang chữa trị, thường thường trợ giúp, luôn luôn an ủi.

Mấy chủ nhiệm nhìn Trần Thương, trong lòng đều là một cái chữ phồn thể “Phục”.

Thật chịu phục

Nếu như trước mắt đứng chính là một viện sĩ song viện nào đó, họ cũng không cảm thấy có gì kinh ngạc, người có thể nghĩ tới loại phương án đồng thời hoàn thành phẫu thuật như vậy, họ chỉ có thể khen ngợi khâm phục

Mấu chốt còn là tư duy

Loại tư duy lâm sàng này quá quan trọng, quan niệm chỉnh thể, phương án phẫu thuật xuất phát từ chỉnh thể, không chỉ câu nệ riêng ở thực quản, dạ dày, ruột non...

Mà là cấu tạo toàn bộ một cái đường tiêu hóa này, năng lực và tư duy này, thật sự là rất khó có được.

Hà Chí Khiêm bất đắc dĩ thở dài:

- Hôm nay lại có được thêm kiến thức

- Ca phẫu thuật này, tôi trở về phải nhìn kỹ mấy chục lần, đoán chừng tối nay phải mất ngủ rồi.

Phẫu thuật kết thúc, đến giai đoạn kết thúc.

Trần Thương tự nhiên xấu hổ sai bảo những chủ nhiệm này, đang muốn tự mình động thủ, mà những chủ nhiệm bên cạnh lại vội vàng khoát tay áo.

- Bác sĩ Trần, nghỉ một lát, làm bốn, năm tiếng phẫu thuật nãy giờ, khổ cực rồi

- Tiếp xuống để chúng tôi làm, cũng không thể để bọn này đứng một đêm cái gì cũng không làm nha?

- Đúng đúng đúng! Nói cái gì cũng không thể để cậu tiếp tục làm.

Trần Thương bất đắc dĩ, đành phải lui ra phía sau mấy bước, nhìn mấy chủ nhiệm, bất đắc dĩ nở nụ cười.

Vào lúc này, Trần Thương chợt phát hiện bên cạnh có người, xoay người nhìn lại, lập tức sửng sốt.

Chỉ thấy lúc nào Mã thô lỗ cũng đứng ở bên cạnh mình.

- Anh cười cái gì? Tổ trưởng Mã.

Trần Thương tò mò.

Mã Nguyệt Huy cười ha ha:

- Vui mừng nha

Một câu, để lưỡi dao trong tay mấy vị chủ nhiệm bỗng nhiên dừng lại, quay người nhìn thoáng qua Mã Nguyệt Huy.

Mã Nguyệt Huy lập tức biến sắc, cười xấu hổ:

- Tôi nói nhìn thấy thực lực của tiểu Trần đi lên, làm tổ trưởng đương nhiên sẽ vui mừng.

Mọi người tiếp tục phẫu thuật, không nhìn anh nữa.

Sau khi hoàn thành phẫu thuật, thời gian đã là 12 giờ 10 phút.

Một ca phẫu thuật này, từ 7 giờ 20 tiến hành đến 12 giờ 10 phút.

Cuối cùng cũng hoàn thành viên mãn

Tất cả mọi người rất vui vẻ.

Người nhận được lớn nhất tối nay hôm, thuộc về Hà Chí Khiêm, lần phẫu thuật này, nói thật đã mở rộng tầm mắt của anh ra, Trần Thương lập tức mở một cánh cửa sổ ra cho anh.

Lúc này tâm niệm Hà Chí Khiêm cũng đã thông suốt

Tựa như vừa được Trần Thương phá vỡ ràng buộc vậy, lập tức đột phá.

Thật sự là vui vẻ.

Loại cảm giác này, để dư vị Hà Chí Khiêm vô tận, thậm chí anh cảm giác được một loại hi vọng chưa từng có trước tới nay.

Vào lúc này, Hà Chí Khiêm bất đắc dĩ nhìn Trần Thương, nói câu:

- Nói thật, hôm nay bác sĩ Trần lên một lần khóa cho chúng tôi nha, kêu gọi tiếng giáo sư Trần, một chút cũng không thấy oan uổng

Mọi người cười ha ha dồn dập gật đầu, cũng không có gì phải xấu hổ.

Dù sao, Hà Chí Khiêm là nói thật.

Trần Thương cười nói:

- Thật ra, hôm nay tay hơi nóng, trạng thái đặc biệt tốt, bên trong công việc xây dựng lại đường tiêu hóa, đường còn rất dài.

Hà Chí Khiêm gật đầu:

- Cùng nhau cố gắng, cùng nhau học tập

Trần Thương gật đầu.

Mọi người thay phiên đứng dậy, đi tới bồn rửa tay.

- Bác sĩ Trần, sau này có thời gian đến khoa Ngoại tổng hợp đi dạo nhiều một chút, chúng ta cùng nhau nghiên cứu.

- Đúng, bác sĩ Trần, tôi nghe nói ở khoa Ngoại lồng ngực anh làm phẫu thuật cũng rất tốt, mọi người cùng nhau học tập phát triển đi.

Trần Thương mỉm cười gật đầu:

- Chắc chắn! Tôi chính là đi ra bồi dưỡng, nếu như có thể học thêm vài thứ cũng tốt.

Mọi người nghe xong, lập tức hài hước nở nụ cười.

- Cậu là đến bồi dưỡng cho chúng tôi, không phải đến bồi dưỡng học tập đâu.

- Ha ha ha...

- Đúng nha, hiện tại tôi rất an tâm, chờ khi tôi tới bảy tám chục tuổi, thân thể không xong rồi, khi nào yêu cầu phẫu thuật, nếu như có thể gặp bác sĩ Trần, đây tuyệt đối là vinh hạnh

Nhìn từng người nâng chính mình lên tận trời

Bỗng nhiên lão Mã nhìn chằm chằm.

Cái này không thể được nha.

Trần Thương đến bồi dưỡng hai ba tháng, đã bị ngoại khoa Tim cướp đi một tháng, cái này... Nhìn ánh mắt của Ngoại khoa lồng ngực và Ngoại khoa tổng hợp, lão Mã luôn cảm thấy hơi hiềm nghi cướp người.

Rửa xong tay, sau khi thu thập một phen, mọi người không có đi chỗ đó, mà là trực tiếp đi copy video phẫu thuật.

Ngay cả Trần Thương cũng copy một phần, dù sao hôm nay phẫu thuật là rất có giá trị nghiên cứu.

Cho dù là chính Trần Thương cũng cần nghĩ lại không đủ, hấp thụ tinh hoa.

Sau đó, mọi người mới đẩy người bệnh đi ra bên ngoài.

Lúc này

Bên ngoài phòng mổ hơn mười hai giờ, so với ngày thường còn diệu dàng và ồn ào náo động hơn rất nhiều.

Hơn hai mươi người bị hại, toàn bộ đang chờ đợi phẫu thuật lần này của Xa Triết Hoa kết thúc.

Họ không hiểu phẫu thuật nguy hiểm cỡ nào, theo cách nghĩ của bọn anh, phẫu thuật nghiêm trọng như vậy, chắc chắn sẽ rất nguy hiểm.

Mà một cô bé nhỏ hai tay nắm vuốt góc áo, trong lòng bàn tay nắm chặt mấy viên kẹo cũng toát hết mồ hôi.

Nhiệt độ 36.5°C và mồ hôi thấm ướt góc áo, cũng làm mềm kẹo sữa.

Cô bé đang chờ cha mình đi ra, chờ mấy chú bác sĩ đi ra.

Bình Luận (0)
Comment