Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1120 - Chương 1120: Có Bạn Từ Xa Tới

Khi bac si mo hack full
Chương 1120: Có Bạn Từ Xa Tới
 

Người bệnh này không phụ kỳ vọng của Trần Thương

Độ khó phẫu thuật so với ông Tần còn cao hơn rất nhiều.

Như vậy, Trần Thương sẽ có đầy đủ không gian thao tác.

Sau khi hiểu rõ, Trần Thương bình tĩnh tâm trạng lại, tiến vào bên trong không gian ảo...

Lần lượt nếm thử...

Vốn đã có thuật nối lại tuyến tụy cấp hoàn mỹ, thế nhưng lúc này Trần Thương là cải tiến thuật thức truyền thống, không thể không một lần nữa thay đổi.

Nếu như có thể thông qua đối ống tụy chính trực tiếp chữa trị, duy trì kết cấu đường tiêu hóa sinh lý hoàn chỉnh tính không bị phá hư, chuyện này đối với phát triển phẫu thuật tuyến tụy sẽ là một chuyện cực kỳ có lợi.

Cũng ví như thuật thức chữa trị ống tụy, thật ra là mượn nhờ hệ thống phẫu thuật người máy, ổn định phóng đại tầm nhìn và thao tác tinh vi linh hoạt, thành công đem ống tụy gần đoạn xa tuyến tụy chính tiến hành khâu lại với nhau, đây là một loại ý tưởng phẫu thuật, trước mắt vẫn chưa có người tiến hành.

Mà Trần Thương thì đang cố dựa vào thực lực của mình hoàn thành chữa trị ống tụy

Một lần... Mười lần... Một trăm lần...

Có kinh nghiệm khâu lại mạch máu, thần kinh, cơ, Trần Thương lại một lần nữa bắt đầu chữa trị xung kích ống tụy.

Thẳng đến xác suất thành công liên tục tăng lên

Sau đó, Trần Thương bắt đầu tổng kết kinh nghiệm, đơn giản hóa quá trình này như thế nào.

Anh có thể đảm bảo tự mình hoàn thành, như vậy, như thế nào mới có thể để cho thuật thức này càng thêm thích hợp với càng nhiều người?

Trong lúc nhất thời, Trần Thương bắt đầu nghiên cứu công việc của mình.

...

...

Sau khi tiếng gõ cửa vang lên, cuối cùng Trần Thương cũng mở mắt

Đá mô phỏng biến mất, thế nhưng Trần Thương lại nhận được tương đối khá

Có điều đáng tiếc duy nhất là thời gian và số lần dùng Đá mô phỏng có hạn, không giống với thẻ đặc huấn.

Kiều Thành An nhìn Trần Thương, cười nói:

- Không ngờ thằng nhóc cậu ở chỗ này, tôi tìm cậu nửa ngày

Trần Thương cười nói:

- Chủ nhiệm Kiều tìm tôi có chuyện gì?

Kiều Thành An khụ khụ một tiếng:

- Tôi tới nói với cậu một chuyện, chuyện công tác huấn luyện bệnh tật tuyến tụy sáng ngày kia.

- Là như vậy, sắp xếp tới phát biểu, buổi chiều thứ bảy anh ra sân một trận, vậy còn chủ nhật... Cậu có thời gian không?

Trần Thương gật đầu:

- Được, chủ nhật không có việc gì.

Kiều Thành An khụ khụ một tiếng, hơi xấu hổ:

- Chủ nhật vốn là mời Hà chủ nhiệm anh tọa trấn, thế nhưng... Anh ấy nói có cậu ở đây thì anh ấy ngượng ngùng lên đài, vì vậy chỉ có thể cho cậu đi.

- Chủ nhật buổi sáng thời gian tương đối dài, chính cậu sắp xếp thời gian lên phát biết, anh nói xong, chúng tôi sẽ kết thúc

Kiều Thành An cũng hơi ngượng ngùng, dù sao... đến cả ngày chủ nhật được nghỉ ngơi của Trần Thương mà mình cũng chiếm dụng.

Sau khi Trần Thương nghe thấy vậy chẳng những không có không vui, ngược lại cười nói:

- Được, cứ yên tâm giao cho tôi.

Kiều Thành An sững sờ:

- Cậu không để ý?

Trần Thương cười nói:

- Không để ý

Kiều Thành An bất đắc dĩ thở dài:

- Được! Được

Đinh! Tiếp nhận nhiệm vụ, đồng ý yêu cầu của Kiều Thành An, hoàn thành công việc huấn luyện lần này, hiệu quả huấn luyện của anh liên quan trực tiếp đến phần thưởng đấy, mời cố gắng!

Sớm vào lúc Kiều Thành An tiến đến, nhiệm vụ của Trần Thương đã được phát động.

Hiệu quả huấn luyện trực tiếp liên quan đến thành quả ban thưởng

Cái này có ý tứ.

Anh đang nghĩ, nếu như dùng thời gian huấn luyện này, trực tiếp truyền lại loại lý niệm mới phẫu thuật chữa trị ống tụy và phẫu thuật tuyến tụy này cho những bác sĩ kia thì sẽ có phản ứng như thế nào?

Thông qua tâm đắc của chủ nhiệm Dương ở bệnh viện địa phương kia, Trần Thương ý thức được một việc: trí tuệ của quần chúng nhân dân là vô tận, mỗi người bình thường đều có rất nhiều mạch suy nghĩ và ý nghĩ.

Lực lượng của một người có hạn, nếu đã như vậy thì chẳng bằng trực tiếp để mọi người gia nhập vào, cùng nghiên cứu, cùng cách tân.

Trần Thương cần mang cho mọi người chính là biểu diễn phẫu thuật và lý niệm cách tân một chút, để họ nhìn thấy những phẫu thuật này là có thể thực hành, mở mạch suy nghĩ ra cho đám bác sĩ ngoại khoa Trung Quốc

Có ăn ngon trước phải nhớ tới người nhà mẹ đẻ nha

Nghĩ tới đây, Trần Thương trực tiếp gọi điện thoại cho chủ nhiệm Lý Bảo Sơn của trung tâm cấp cứu An Dương.

Lý Bảo Sơn nhìn thấy Trần Thương điện thoại gọi đến, lập tức hơi vui vẻ.

- Tiểu Trần

Lý Bảo Sơn gọi rất thân thiết.

Trần Thương cũng cười nói:

- Chủ nhiệm Lý, rất lâu không liên lạc, gần đây bận việc không?

Lý Bảo Sơn nhận được điện thoại của Trần Thương, cũng rất ghê gớm, mặt đen cười lên tựa như hoa cúc vậy.

Mấy người Trương Hữu Phúc, Đào Mật bên cạnh thấy vậy ngây người.

Trương Hữu Phúc nói thầm một tiếng, thì ra Lý than đen này cũng có mùa xuân? Cười vui vẻ như vậy

Trần Thương và Lý Bảo Sơn hàn huyên một hồi, sau khi hàn huyên một phen mới đi thẳng vào vấn đề nói:

- Chủ nhiệm Lý, ngày mai trung tâm cấp cứu thủ đô có một đợt huấn luyện tuyến tụy, anh biết không?

Lý Bảo Sơn gật đầu:

- Có, tôi biết chuyện này.

Trần Thương trực tiếp nói:

- Sáng ngày kia tôi có thể sẽ tiến hành huấn luyện, anh để bệnh viện chúng ta làm phổ ngoại, bác sĩ phẫu thuật ngoại Gan mật đều tới đi, cơ hội khó được.

Sau khi Lý Bảo Sơn nghe thấy, lập tức vui mừng:

- Là đâu? Anh muốn huấn luyện? Đây chính là chuyện tốt, được được, hiện tại tôi lập tức thông báo mọi người, hiện tại sẽ đi

Vốn Lý Bảo Sơn thật đúng là không để ý chuyện này, dù sao công việc huấn luyện mà thôi, hàng năm đều có.

Thế nhưng nghe thấy Trần Thương muốn huấn luyện, lập tức cảm giác này tựa như người nhà mẹ đẻ vậy, lúc này Lý Bảo Sơn đánh nhịp muốn đi ngồi xem bệnh cho Trần Thương.

Lúc này chừng ba giờ chiều, buổi tối bảy tám giờ báo cáo, ngày mai bắt đầu huấn luyện, vẫn còn kịp.

Trần Thương gật đầu:

- Được, chủ nhiệm vậy ngài bận rộn, nếu anh có thời gian cũng tới nha.

Sau khi Lý Bảo Sơn nghe thấy, lập tức sửng sốt một chút.

Thủ đô đó...

Ai...

Trước đây chính mình là từ chỗ kia chật vật trở về, thật không muốn quay lại đâu.

Thủ đô đã thành khúc mắc trong lòng của Lý Bảo Sơn.

Sau khi cúp điện thoại, Lý Bảo Sơn nhìn Trương Hữu Phúc:

- Ngày mai tiểu Trần có huấn luyện tuyến tụy, vừa vặn là thứ bảy, chủ nhật, anh đi không?

Trương Hữu Phúc nghe xong:

- Đi chứ! Chắc chắn phải đi, tôi tổ chức những người không trực ban trong khoa đều đi.

Hai người trao đổi một phen, trực tiếp trở về trong khoa, để lại Đào Mật một mặt tủi thân:

- Tôi... Ngoại khoa tim như tôi không thể đi à?

Sau lưng Lý Kiến Vĩ bất đắc dĩ nói câu:

- Làm như anh đi tới cũng có thể nghe hiểu vậy...

Đào Mật: …

Sau khi Lý Bảo Sơn trở lại trong khoa, nói chuyện Trần Thương huấn luyện một lần, tất cả mọi người rất vui vẻ, sau khi để lại nhân viên trực, dồn dập tiến về

Trong lúc nhất thời, toàn bộ Ngoại khoa tổng hợp của Tỉnh Nhị Viện Đông Dương và người làm phẫu thuật tuyến tụy khoa cấp cứu đều chuẩn bị, ra ba chiếc xe, nhanh chóng xuất phát.

Lý Bảo Sơn do dự mãi, cuối cùng cũng lên xe

Bên này, sau khi Trần Thương cúp điện thoại cũng rất vui vẻ.

Đi ra ngoài mới biết mình thân thiết cỡ nào với An Dương.

Công việc hấn luyện là dùng tiền của quốc gia, số lượng có hạn, có điều Trần Thương cũng không để ý, sau khi xác nhận số người, trực tiếp đặt trước khách sạn ở gần đó, tự móc tiền túi

Sau đó lại đặt trước hai bàn khách sạn ở gần đó, gọi điện thoại cho Tần Duyệt.

Đã lâu không gặp, thật là nhớ cô nàng này mà.

Nghe thấy mọi người dồn dập đến cổ động, mũi Trần Thương còn hơi chua chua.

Chờ tôi trở về

Tôi sẽ phát triển cao ốc cấp cứu Tỉnh Nhị Viện Đông Dương thành nhất lưu trong cả nước

...

Bình Luận (0)
Comment