Trần Thương bị ông cụ nói hơi xúc động.
Dù chưa trải qua thời đại đó, thế nhưng tình cảm lại là có thể cảm động lây.
Có lẽ chúng tôi chưa tham gia vào thời đại kia, thế nhưng chúng tôi chưa từng quên những bậc tiên liệt thời cách mạng đó.
Trần Thương từng đọc qua những chuyện năm đó của thỏ, Băng Điêu Liên, anh hùng về nước... Những chuyện đó cũng không chỉ một lần mông lung qua cặp mắt anh.
Thế nhưng giống như ông cụ nói.
Sau khi chết, sơn hà tốt chứ?
Sau khi chết, tổ quốc tốt chứ?
Trần Thương chưa từng tham gia vào quá khứ này, lại có thể đi vào tham dự việc xây dựng tương lai tổ quốc, chờ đến khi chính mình già đi, nói cho bọn anh, ông à, sơn hà không việc gì, nhân dân đều bình yên, dân phú quốc cường
Khi rời khỏi Hiệp Hòa, Trần Thương hít sâu một hơi, trong lòng càng thêm kiên định làm ra sự nghiệp hẳn hoi.
...
...
Ngày hôm sau, Tôn Quảng Vũ giao ban xong trực tiếp đi bệnh viện Địa Đàn, với tư cách top 3 lĩnh vực Phổ ngoại trong nước, ngoại khoa tổng hợp của bệnh viện Địa Đàn phát triển cũng hết sức nhanh chóng.
Đặc biệt sau khi nhà khoa học viện sĩ Chương Dụ học thành từ nước Mỹ trở về, mang theo ngoại khoa tổng hợp của bệnh viện Địa Đàn làm ra không ít thành tích.
Ngoại khoa tuyến tụy trong nước phát triển cũng như tiến vào đường cao tốc.
Sau khi tiểu tổ nghiên cứu rò tụy quốc tế thành lập, hướng trong nước cũng phát ra thư mời, mời viện sĩ Chương trở thành phó hội trưởng đầu tiên.
Viện sĩ Chương bây giờ đã 72 tuổi, nhưng vẫn sinh động ở lâm sàng.
Sau khi Tôn Quảng Vũ đến, Viện sĩ Chương đang mang theo đám người Hoàng Hạo vừa tiến hành thảo luận ca bệnh nghi nan xong.
Nhìn thấy Tôn Quảng Vũ vội vã chạy đến, ông sửng sốt một chút:
- Tiểu Tôn, có chuyện gì?
Tôn Quảng Vũ bất đắc dĩ nói:
- Viện sĩ Chương, có chuyện tôi muốn thương lượng với anh một chút.
Chương Dụ gật đầu:
- Được, vào văn phòng rồi nói.
Hoàng Hạo mang theo hai người đến văn phòng chủ nhiệm, sau khi ngồi xuống, Tôn Quảng Vũ nói ra chuyện của Trần Thương và Hà Chí Khiêm một phen.
Chuyện này giấu ở trong lòng, lật qua lật lại một đêm không ngủ, buổi sáng giao ban đã vội vàng chạy đến.
Nghe thấy Tôn Quảng Vũ nói chuyện này, Chương Dụ lập tức im lặng, vẻ mặt nghiêm trọng, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm cái bàn.
Mặc dù ông cũng là phó hội trưởng, thế nhưng những năm này cơ bản không tham gia chuyện trong tiểu tổ, nhiều lắm vào khi tuyên bố chỉ nam hoặc mở hội nghị nhận thức chung chuyên gia, mới mang theo mọi người đi một cái.
Ngay lúc này, điện thoại của Tôn Quảng Vũ vang lên.
- Chủ nhiệm Tôn, anh lên trang web tiểu tổ nghiên cứu rò tụy quốc tế xem một chút đi, chuyện ngày càng nghiêm trọng rồi.
Tôn chủ nhiệm sững sờ:
- Chuyện gì xảy ra?
Đối phương trực tiếp nói:
- Bắt đầu từ đêm qua, lần lượt không ít người đệ trình xin lui khỏi tiểu tổ nghiên cứu rò tụy quốc tế, tuyên bố lui hội, sáng hôm nay tôi xem xét, tin tức đã công bố ra ngoài, hiện tại đếm qua đếm lại, có hơn ba mươi hội viên và hai quản sự
Sau khi Tôn Quảng Vũ nghe thấy, lập tức sững sờ
Nhiều người như vậy?
Chuyện có vẻ lớn rồi
Cúp điện thoại, Hoàng Hạo tranh thủ thời gian bật máy tính lên, đăng nhập trang web, quả nhiên có nhìn thấy tin tức biến động nhân sự.
Sau khi xem hết, ba người đều sửng sốt
Chương Dụ trực tiếp vỗ bàn một cái đứng dậy:
- Khinh người quá đáng! Có quản sự và thành viên lui hội cũng không nói với tôi một tiếng à?
Chương Dụ là thật tức giận.
Anh khai trừ một cái không nói tôi còn được. Con mẹ nó ba mươi, bốn mươi người bày ra ở chỗ này, rõ ràng là không đem chúng ta nhìn ở trong mắt.
Nghĩ tới đây, Chương Dụ cầm điện thoại lên, tức giận đến tay đều hơi run rẩy
Trực tiếp bấm dãy số bí thư trưởng Daphne.
- Tôi yêu cầu một lời giải thích
Chương Dụ trầm giọng chất vấn
Sau khi Daphne nghe thấy, đột nhiên cười.
- Không biết hội phó Chương yêu cầu giải thích cái gì?
Chương Dụ:
- Vì sao khai trừ nhiều hội viên và quản sự như thế lại không nói tôi một tiếng?
Daphne nghe xong, làm bộ làm dáng vẻ như không có gì, trực tiếp cười nói:
- Xin lỗi, hội phó Chương ngài sai lầm một việc, là họ chủ động muốn rời khỏi, tôi cũng không thể không đồng ý nha, tổ chức chúng tôi lớn như thế chẳng lẽ còn phải uy hiếp người khác?
Hoàn toàn chính xác
Daphne vốn không có để ý những người này rời khỏi hay không
Nhân vật nhỏ mà thôi, không quan trọng gì, rút thì rút thôi, thật đề cao bản thân quá.
Hội trưởng Chương Dụ cũng ngồi đủ lâu, nếu như không phải xem trọng vì Trung Quốc còn có một phần hội phí phong phú và tài trợ tiền bạc, thật ra đã không để ý đổi một người.
Bình thường mà nói, quản sự nội bộ học hội ra những này bên ngoài, là có một tổ chức chuyên môn đến phụ trách công việc hàng ngày, mà Daphne chính là người quản lý cả tổ chức.
Rút khỏi hội là phải trải qua một quá trình yêu cầu đệ trình, mà phê duyệt... là khâu sau cùng của quy trình.
Nhưng mà bây giờ mới qua một ngày.
Sau khi Chương Dụ cúp điện thoại, bộ ngực chập trùng, sắc mặt ngưng trọng không biết đang suy nghĩ gì.
Bên cạnh Tôn Quảng Vũ và Hoàng Hạo cũng hai mặt nhìn nhau.
Qua không biết bao lâu, Chương Dụ trực tiếp nói:
- Gọi điện thoại cho Trần Thương, cùng nhau đi Hội đồng Khoa học Quốc tế một chuyến
Tôn Quảng Vũ sững sờ, vội vàng gật đầu một cái.
Mặc dù Chương Dụ chưa từng quen biết với Trần Thương, thế nhưng cũng nghe Hoàng Hạo nói qua người trẻ tuổi này.
Mà lại sau khi nhìn Trần Thương làm phẫu thuật, Chương Dụ cũng hơi ngạc nhiên mừng rỡ, một người trẻ tuổi thiên phú như thế, tiền đồ vô lượng.
Không ngờ tiểu tổ nghiên cứu rò tụy quốc tế vậy mà làm ra chuyện này.
Cái này so với lưu manh khác nhau chỗ nào.
Tổ chức kiểu này, không tham gia cũng được
Các anh không phải chướng mắt chúng tôi à?
Nếu đã làm thì phải làm hẳn ra chuyện lớn.
Một chuyện mà phải làm cho các anh hối hận.
Khí huyết Chương Dụ cuồn cuộn, ông cụ hơn bảy mươi tuổi đã lui khỏi vị trí về lại tuyến sau là thực sự tức giận
Có điều, ông nghĩ lại:
- Đừng gọi điện thoại, chúng tôi trực tiếp đi trung tâm Cấp cứu, tôi có mấy câu muốn tự hỏi Trần Thương một chút, sau đó lại nói.
Ba người lái xe, chạy thẳng tới trung tâm Cấp cứu.
Hoàng Hạo gọi điện thoại cho Trần Thương:
- Tiểu Trần, Viện sĩ Chương có mấy câu muốn nói chuyện trực tiếp với cậu, bây giờ chúng tôi đang trên đường đi trung tâm Cấp cứu.
Sau khi Trần Thương nghe thấy tin này lập tức sửng sốt một chút:
- Được, tôi đang ở bệnh viện.
Trần Thương từng nghe danh tiếng viện sĩ Chương, tổng biên bản tài liệu giảng dạy thứ chín về phẫu thuật tuyến tụy ngoại khoa Trung Quốc, tổ trưởng tiểu tổ hội y học phân hội tuyến tụy ngoại khoa Trung Hoa.
Không biết mục đích ông ấy đến là gì?
Đã qua nửa giờ, Trần Thương mang theo ba người đến phòng trực ban.
Chương Dụ tiến vào phòng trực ban, chưa kịp ngồi xuống đã trực tiếp hỏi Trần Thương:
- Tiểu Trần, hôm nay tôi đến là muốn hỏi cậu mấy chuyện.
- Chuyện thứ nhất, cậu có can đảm dẫn đầu phát triển một tiểu tổ ngoại khoa tuyến tụy hay không?
- Chuyện thứ hai, cậu có dám đối địch với tiểu tổ nghiên cứu rò tụy quốc tế hay không?
- Chuyện thứ ba, cậu có thể tiếp nhận cái ghế tổ trưởng ngoại khoa tuyến tụy này hay không?
Đây là Chương Dụ đang kiểm tra sự can đảm, dũng khí, năng lực, linh hồn đối với Trần Thương
Trần Thương nhìn ánh mắt bén nhọn của Chương Dụ, bật thốt lên nói:
- Tôi có! Tôi dám! Tôi có thể
Chương Dụ vỗ vai Trần Thương một cái:
- Tốt! Theo tôi đi, tới Hội đồng Khoa học Quốc tế
Trần Thương sững sờ:
- Đi làm cái gì?
Chương Dụ cười giễu một tiếng:
- Đi rời khỏi tiểu tổ nghiên cứu rò tụy quốc tế
Trong lòng Trần Thương lập tức chấn động
Không chỉ có anh, Hoàng Hạo và Tôn Quảng Vũ sau lưng cũng bất đắc dĩ giật mình tại chỗ