Dư Dũng Cương thấy Trần Thương tới, cũng chậm rãi cong môi cười.
Thời gian Trần Thương không ở đây, anh rõ ràng cảm giác hơi căng thẳng.
Thứ cảm giác này lam Dư Dũng Cương hơi không thích ứng kịp.
Dù sao... Trước khi Trần Thương đến, toàn bộ sáu khoa cấp cứu phát triển vẫn cực kỳ thuận lợi, dù không có Trần Thương và liên tiếp những chuyện lớn sau đó, nhưng cũng coi là đâu vào đấy.
Nhưng giờ Trần Thương chợt biến mất gần một tháng, lại để Dư Dũng Cương hơi trở tay không kịp.
Mã Nguyệt Huy càng thấy cuộc sống như mất đi ý nghĩa vậy.
Ngay cả việc ký tên bình thường cũng lực bất tòng tâm.
- Ngày thứ 21 Trần Thương rời đi... Nhớ anh...
Mấu chốt nhất là Trần Thương tới trung tâm cấp cứu mới mấy tháng, đã để số lượng chất lượng người bệnh tăng rõ lên không ít.
Cái này để mọi người áp lực rất nhiều.
Thời gian gần đây, người luôn hăng hái như lão Dư cũng thấy bồn chồn trong lòng mỗi, lúc thấy người bệnh anh đều lo lắng có thể cứu hay không?
Suy nghĩ này trước đây cũng có, thế nhưng không mãnh liệt như thế.
Quay người thấy Trần Thương đến, mọi người ở tổ tiên phong đều nhanh chóng hiện ra nụ cười.
- Tiểu Trần quay lại rồi
Dư Dũng Cương cười đứng dậy, bảo Trần Thương ngồi xuống.
Lão Mã nháy mắt chạy tới ngồi chung với Trần Thương.
Hai mắt đẫm lệ nhìn Trần Thương:
- Cuối cùng cậu cũng quay lại...
Hành động này làm Trần Thương kém chút giật nảy mình, muốn đứng dậy báo động đồng chí cảnh sát người này muốn quấy rối tình dục
Lão Dư thấy Mã Nguyệt Huy như vậy, trên mặt thì tỉnh bơ, dưới mặt bàn thì nhanh chân đạp thằng nhãi này một cước.
Quay qua nói với Trần Thương:
- Tiểu Trần, cậu ngồi xuống đi.
Bốn năm cảnh sát nhìn Trần Thương, cũng hơi tò mò, người trẻ tuổi này đến cùng là ai vậy?
Nhân viên công tác công ty bảo hiểm kia cũng đầy cảnh giác nhìn chằm chằm Trần Thương.
Mấy lời vừa nãy của Trần Thương nháy mắt hấp dẫn chú ý của mọi người.
Tiêu Lĩnh nhìn Trần Thương, nhíu mày nói:
- Vị đồng chí này, có thể giải thích lời vừa rồi của anh chút không?
- Nói kỹ càng một lần, dù sao chuyện liên lụy theo tương đối lớn, chúng tôi vẫn phải nghiêm túc xử lý đối đãi một chút.
Dư Dũng Cương giới thiệu đến:
- Tiểu Trần, vị này là phó cục công an khu cục Triều Dương, cục trưởng Tiêu, cũng là người phụ trách vụ án lần này.
- Cậu ngồi xuống trước, nghiêm túc nhìn người bệnh tình huống tý đi, không cần phải gấp.
Dư Dũng Cương là đang bảo vệ Trần Thương, lúc này cũng chẳng phải thảo luận ca bệnh, sao có thể nói chuyện thoải mái. Mà hiện giờ mỗi một lời đều có thể nộp lên toàn án làm chứng cứ, lời khai.
Trực tiếp liên quan đến vấn đề sống chết của người bệnh, thậm chí gồm người bệnh, người nhà, công ty bảo hiểm...
Vì thế, Dư Dũng Cương mới để cho Trần Thương tỉnh táo lại trước.
Trần Thương gật đầu:
- Báo cáo ca bệnh và kiểm tra thi thể người bệnh nhanh cho tôi cái.
Lý Việt gật đầu, đưa một phần bản photo copy tới.
Lý Nguyên Chu pháp y bên cục cảnh sát cũng đưa báo cáo tương quan người bệnh qua.
Sau khi Trần Thương nhận lấy, nghiêm túc so sánh.
Khoảng mười phút, Trần Thương đã vuốt đầu mối hết rõ ràng.
- Nửa tháng trước người bệnh đến bệnh viện chúng nằm viện trị liệu, thật ra chẳng qua là hóa giải triệu chứng, dựa theo tình huống người bệnh thì người bệnh là kỳ phát tác viêm tụy mãn tính cấp tính.
- Mà dựa theo điện tâm đồ, người bệnh là có bệnh nhồi máu cơ tim cũ, lại tồn tại các loại nhân tố cao nguy như huyết áp cao, bệnh tiểu đường,...
- Dựa theo báo cáo kiểm tra thi thể, trúng độc cơ tim hoàn toàn phù hợp với phản ứng trọng chứng viêm tụy, khi phát tác trọng chứng viêm tụy, sẽ phóng thích số lớn độc tố dẫn đến tế bào cơ tim bị trúng độc, những này có lẽ sẽ kiểm tra được, loại tử vong tế bào cơ tim này thật ra không giống với tình huống tử vong phổ thông.
Sau khi nói xong, Trần Thương nhìn qua mấy người liên quan tới lúc người bệnh chết:
- Người bệnh có ăn gì vào ban đêm không? Uống gì? Nói gì không?
Đến đều là bạn bè bán hàng của người chết, ngày thường cũng thường xuyên hợp tác, lúc này người chết rồi, mọi người ai cũng thương tiếc, nhưng càng nhiều hơn chính là lo lắng, vì hiện tại đang hoài nghi người đàn ông này có khả năng bị mưu sát.
Một người trung niên mập mạp trực tiếp nói:
- Tối nay là cậu ấy gom tiền, nguyên nhân chủ yếu là muốn dự trữ ít tiền, hiện tại công ty cậu ấy gặp vấn đề rất lớn, quay vòng vốn không ra, lại sắp đến kỳ cho vay, còn lại thì không kể gì.
Một người khác thì nói:
- Cậu cũng không uống rượu, có điều vì tâm trạng không tốt, ăn rất nhiều, món tối qua ăn là thịt nướng, còn rất nhiều đồ ăn, đồ uống, còn có canh bồ câu.
Trần Thương nghe xong gật đầu:
- Được, như vậy xem ra, hẳn không có vấn đề, tối qua người bệnh hấp thu số lớn thức ăn dầu mỡ vào, trực tiếp kích thích tách rời men tiêu hoá tuyến tụy, tăng thêm gánh nặng trong tuyến tụy, bản thân đã có viêm tụy mãn tính, khi bệnh biến tuyến tụy, nội tạng thần kinh phản xạ gây ra bệnh ở động mạch vành, dẫn đến co giật chụp mạch vành.
- Chất lỏng nôn mửa vừa nói cũng có thể nhìn ra, tối qua người bệnh phát tác viêm tụy cấp, xuất hiện nôn mửa, dẫn đến một chút phản xạ áp lực tăng hệ liệt, dẫn đến tái phát bệnh tim.
Nghe xong Trần Thương làm phân tích, nhân viên chuyên nghiệp xung quanh dồn dập gật đầu.
Mà lúc này, pháp y Lý Nguyên Chu nghe Trần Thương phân tích trật tự rõ ràng xong, một hệ liệt đầu mối trong đầu như được đả thông vậy, nháy mắt có mối liên kết
Anh cảm kích nhìn thoáng qua Trần Thương, nhẹ gật đầu biểu thị cảm ơn.
Sau đó nhìn qua cục trưởng Tiêu Lĩnh:
- Cục trưởng, vị bác sĩ này phân tích rất hợp lý, mà tất cả điều kiện đều phù hợp, tế bào cơ tim bên này cũng đã đi xét nghiệm, có thể chờ đợi kết quả.
Tiêu Lĩnh nghe xong, lập tức gật đầu:
- Được, tốt, vị đồng chí này, cảm ơn trợ giúp của anh
Trần Thương cười cười, mà đúng lúc này, người đàn ông của công ty bảo hiểm lại hơi nhíu mày.
Anh nhìn Trần Thương, lại nhìn thoáng qua cục trưởng:
- Cục trưởng Tiêu, tôi... Tôi hơi không quá tin lời bác sĩ này nói, còn hi vọng ngài có thể thận trọng chút, tìm chuyên gia kiểm tra đo lường.
Tiêu Lĩnh gật đầu:
- Cậu yên tâm, đây đều là công việc của chúng tôi.
Nhân viên công tác công ty bảo hiểm nói:
- Được, dù sao hiện tại cậu ấy có vay ngân hàng 300 vạn, áp lực hiện tại rất lớn, nếu dựa theo bảo hiểm tai nạn, bồi thường tử vong là một số lớn khoản tiền lớn, vì thế không thể loại trừ khả năng tự sát
Vợ nạn nhân ôm con trai hơn mười tuổi ngồi đằng kia, cậu bé nghe thấy câu này lập tức đứng dậy.
Dùng mu bàn tay xoa nước mắt trên mặt, mắt đỏ hồng nhìn chằm chằm người đàn ông:
- Chú nói bậy, cha con sẽ không làm chuyện này
Cậu nhìn mẹ mình, quay người tiếp tục nói qua phía người đàn ông:
- Chú chỉ không muốn cho tiền chúng con! Chú chính là lừa đảo
- Chú bác sĩ cũng nói rồi, ba con là ngoài ý muốn
Lời cậu bé nói lập tức làm Trần Thương sửng sốt một chút, đột nhiên anh ý thức được, mình là hi vọng trong loòg cậu bé nhỏ, là người chủ trì công đạo.
Người đàn ông của công ty bảo hiểm nhìn thoáng qua cậu, không để ý mà ngược lại đưa mắt tới đám người Dư Dũng Cương Hà Chí Khiêm, nói:
- Chúng ta vẫn phải nghe chuyên gia chứ, đúng không? Cục trưởng Tiêu?
Nghe thấy câu này, Dư Dũng Cương trực tiếp nói:
- Cục trưởng Tiêu, đúng, tôi quên giới thiệu một cái, vị này là hội trưởng học hội Ngoại khoa tiêu hóa thế giới, tổ trưởng danh dự tiểu tổ nghiên cứu rò tụy Quốc tế, hội trưởng Ngoại khoa tụy hóa học Ngoại khoa tiêu hội Y học Trung Quốc, nghiên cứu của cậu ấy về tuyến tụy, là đứng đầu cả nước