Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1190 - Chương 1190: Tôi Không Dám Hứa Chắc

Khi bac si mo hack full
Chương 1190: Tôi Không Dám Hứa Chắc
 

Phẫu thuật một giây một phút trôi qua.

Trần Thương toàn tâm đầu nhập vào đó, cũng không dám suy nghĩ việc khác.

Mà Từ Tử Minh và Hạ Siêu nhìn lại là bách vị tạp trần

Đây là lần đầu Từ Tử Minh thấy Trần Thương làm loại phẫu thuật này, dù anh đã chuẩn bị tinh thần Trần Thương sẽ rất lợi hại, thế nhưng... Vẫn bị khuất phục toàn tập trước phẫu thuật của cậu

Dù là kiến thức nối lại mạch máu cơ bản, nắm chắc chi tiết trong phẫu thuật.

Trần Thương giống một người trẻ tuổi chỗ nào?

Nếu không phải đã thân, Từ Tử Minh còn cảm giác phía sau Trần Thương giấu một đại Boss

Có điều, lúc này Từ Tử Minh lại có hơi mong đợi, có lẽ... Trần Thương cũng có thể làm tốt phẫu thuật hội chứng Marfan nha?

Nghĩ tới đây, Từ Tử Minh hạ quyết tâm, chắc chắn theo giáo sư Trần học tập một chút.

Thật ra Từ Tử Minh cũng đắc ý

Đi theo Trần Thương có thể học không ít thứ.

Chủng loại phẫu thuật của ngoại khoa tim trên cơ bản là nhiều bậc nhất trong tất cả các ngoại khoa, đương nhiên không thể so với Phổ ngoại.

Chuyên gia có thể tinh thông 3-5 loại phẫu thuật trở lên không ít, thế nhưng có thể làm ba năm loại phẫu thuật đến tình trạng như Trần Thương thật đúng là không nhiều, càng đừng đề cập tinh thông mọi thứ.

Mà Trần Thương tựa như là một quái thai vậy, Tâm ngoại, Phổ ngoại, Tay ngoại những lĩnh vực này đều có phẫu thuật Trần Thương am hiểu.

Anh rốt cuộc muốn làm gì?

Ngay khi trăm mối vẫn không có cách giải, ánh mắt Từ Tử Minh đột nhiên sáng lên, anh cuối cùng đã phát hiện một đầu mối

Anh phát hiện Trần Thương làm phẫu thuật nhìn như lộn xộn, thật ra lại rất có thứ tự

Phương hướng chỗ anh đánh xuống, thật ra toàn bộ đều là phương hướng cấp cứu phẫu thuật, cũng chính là khoa cấp cứu học trong truyền thuyết

Ngoại khoa tim có nhiều phẫu thuật như vậy, Trần Thương khá là có nghiên cứ về sửa chữa mạch máu lớn và van bệnh u cấp tính, còn cái khác chắc chỉ do không hứng thú thôi...

Mà lĩnh vực Phổ ngoại lớn như vậy, trọng tâm của Trần Thương tựa như cũng chính là một loại phẫu thuật giới hạn ở đau bụng cấp, đối với ung bướu, giáp nhũ các loại vốn không hiểu rõ quá sâu

Nghĩ tới đây, Từ Tử Minh chợt hiểu ra

Anh vốn còn lo Trần Thương tham thì thâm, hiện tại xem ra, mục tiêu của cậu ấy đã rất rõ ràng, đó chính là khoa cấp cứu học

Nghĩ tới đây, ánh mắt Từ Tử Minh nhìn Trần Thương nhiều hơn mấy phần khâm phục.

Phát triển y học cấp cứu, là một môn thời gian ngắn nhất trong tất cả ngành học.

Y học cấp cứu trên thế giới cất bước rất muộn.

Ngay cả sách vở «khoa cấp cứu học» hiện tại cũng được trích ra từ mỗi cái ngành học, vốn chưa từng được nghiên cứu độc lập.

Cùng loại với «Ngoại khoa ung bướu học» cũng không như thế

Khoa ngoại ung bướu học cũng là một môn dính đến tất cả ngành học khoa ngoại học, thế nhưng phát triển lại rất nhanh.

Bởi vì cái gì?

Bởi vì kiếm tiền nha

Hiện tại toàn thế giới đều biết ung bướu kiếm tiền, công ty y dược đi nghiên cứu phát minh, bệnh viện mở chuyên môn khoa ngoại ung bướu... Phàm là bệnh tật có quan hệ với nó, trên cơ bản sẽ được bạo lợi

«Cấp cứu» cũng là không có nhiều chất béo

Góc độ Từ Tử Minh nhìn thấy không giống với Trần Thương, phức tạp hơn một chút.

Khoa cấp cứu học là một con đường chật vật, cũng là một đường cằn cỗi, bởi vì khoa cấp cứu vĩnh viễn là một trong phòng ban nghèo nhất trong toàn bệnh viện cả nước.

Thế nhưng, đây cũng là phòng ban cứu mạng mà dân chúng bình thường cần nhất.

Thứ cấp cứu y học phát triển dựa vào là lực lượng quốc gia và xã hội.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Từ Tử Minh nhìn Trần Thương, nhiều hơn mấy phần kính nể

Có năng lực và thiên phú như vậy, lại hết lần này tới lần khác đi làm cấp cứu.

Ấn tượng cấp cứu cho người là mọi thứ thông, nhưng mọi thứ không tinh.

Mà mục đích của Trần Thương đúng là tinh thông mọi thứ, chế tạo ra một chỉ nam phần khoa cấp cứu

...

...

Phẫu thuật kết thúc, làm động mạch đùi bơm vào thoát khí, cung bộ chi nhánh mạch máu thoát khí, đồng thời đình chỉ tĩnh mạch chủ trên nghịch rót hoặc mang tính lựa chọn não bơm vào.

Hết sức thoát khí xong mới kẹp mạch máu nhân tạo.

Thoát khí mạch máu nhân tạo, mở kẹp chặn ra.

Kiểm tra miệng nối lại không chảy máu hay rướm máu

Phẫu thuật, thuận lợi kết thúc

Tốn thời gian 42 phút.

Trần Thương nhẹ nhàng thở ra, nhìn dấu hiệu sinh tồn của người bệnh coi như bình thường.

Nhưng mọi người cũng không dám buông lỏng cảnh giác.

Giai đoạn nguy hiểm sau phẫu thuật còn chưa vượt qua, cần nghiêm mật quan sát.

Thế nhưng, ít nhất đi xong bước đầu tiên rồi

Từ phòng phẫu thuật đi ra, mọi người rửa tay chuẩn bị rời đi.

Từ Tử Minh nhìn Mã Nguyệt Huy:

- Lão Mã, anh cũng không lo lắng à?

Mã Nguyệt Huy nhìn Trần Thương còn chưa đi ra, thở dài:

- Mẹ nó, không lo lắng? Anh thử một chút! Anh là bác sĩ ký tên đó

- Thế nhưng... Tôi có thể sợ à?

- Nếu tôi sợ, có khi tiểu tử Trần Thương kia còn sợ hơn tôi! Trước đây còn cho rằng ký tên là công việc thoải mái nhất.

- Hiện tại? Tôi nghe thấy ký tên đã cực kỳ sợ rồi

- Mỗi lần phẫu thuật xong, tôi xem dấu hiệu sinh tồn trên máy theo dõi kia lại tựa như xem dãy xổ số lô tô vậy, mỗi lần phẫu thuật kết thúc, nhìn mỗi một con số, cũng vui vẻ như mới trúng lô tô

Từ Tử Minh bất đắc dĩ cười hỏi:

- Vậy mà anh còn muốn đi theo?

Lão Mã thở dài:

- Lão Từ, anh cái này không hiểu, anh biết rõ khi đánh nhau, đội trưởng chắc chắn phải có mặt? Không phải là vì anh trâu bò bao nhiêu, mà là vì lòng quân nha, ổn định lại lòng quân mới có thể đánh thắng.

- Tôi đi theo, trong lòng tiểu tử này cũng nắm chắc, khi phẫu thuật có thêm sức mạnh.

Trần Thương tai thính mắt tinh, dù không ra ngoài, nhưng nghe thấy lời lão Mã nói cũng sửng sốt một chút.

Tỉ mỉ nghĩ lại, hình như thật sự là như vậy

Tổ trưởng Mã thật sự chính là một người dũng cảm mà thận trọng nha.

Ra khỏi phòng phẫu thuật, một đám người bên ngoài ai nấy đều mét chín đi lên, cao lớn uy mãnh

Thấy mấy người Trần Thương đi ra, cũng vội vàng đứng lên

- Bác sĩ, anh Điền thế nào?

- Đúng vậy! Bác sĩ, phẫu thuật cho Thiên như thế nào

Mà đúng lúc này, cha mẹ và bà xã Điền gia cũng tiến tới.

- Bác sĩ, phẫu thuật...

Trần Thương gật đầu:

- Phẫu thuật rất thuận lợi, thế nhưng giờ còn chưa thể đưa ra kết luận, chúng tôi cần đến phòng giám sát quan sát một tuần, nếu không có chuyện gì, phẫu thuật sẽ xem như thành công.

Nghe thấy câu nói này, tất cả mọi người im lặng.

Nửa vui nửa lo

Đối với người nhà mà nói, phòng phẫu thuật chính là cửa sinh tử, họ trừ chờ đợi ra thì không có bất kỳ biện pháp nào.

Mỗi lần đều là đợi tuyên án trong lo sợ bất an

Thế nhưng có chút bệnh tật, rất khó lập tức tuyên án, loại này vô cùng lo lắng, để thân nhân thật sự khó chịu

Còn cần bản thân người bệnh cố gắng.

- Cám ơn ngài, bác sĩ Trần

Vợ của Điền Chính Khải nhìn Trần Thương, cuối người một cái

Trần Thương nhẹ gật đầu.

Đợi đến sau khi người nhà trở về, vận động viên họ lại im lặng, họ gọi lại Trần Thương.

Trợ giáo nhìn Trần Thương:

- Bác sĩ Trần, Chính Khải là hội chứng Marfan?

Mấy vận động viên khác cũng vây quanh nhìn anh.

Trần Thương gật đầu:

- Ừm! Chẩn đoán chính xác, là hội chứng Marfan.

Nghe được tin tức này, tất cả mọi người thở dài.

Có lẽ người nhà Điền Chính Khải không hiểu, thế nhưng họ hiểu nha.

Thân là vận động viên, họ hiểu rõ đối với hội chứng Marfan được xưng là ‘Cự nhân sát thủ’ này không gì sánh được.

Không ngờ Điền Chính Khải cũng là loại bệnh tật này.

- Bác sĩ, cái này bệnh anh có thể trị không?

Đột nhiên, một người nói tiếng Trung không rõ hỏi.

Trần Thương ngẩng đầu nhìn lên, là Jeremy Lin.

Trần Thương thở dài, lắc đầu, ăn ngay nói thật:

- Tôi không dám hứa chắc.

Bình Luận (0)
Comment