Bên trong phòng phẫu thuật
Lưu Toàn như trở thành thủ lĩnh, được mọi người vây quanh ở giữa.
Ca phẫu thuật thứ nhất sắp bắt đầu, ba người Hạ Cao Phong, Đào Mật, Mạnh Hi làm trợ thủ, tiến hành làm ca phẫu thuật thứ nhất.
Máy tuần hoàn bên ngoài cơ thể, tim còn đang nhảy lên một cách chậm chạp.
Nhìn quả tim đang đập này, nói thật, mọi người cũng rất căng thẳng.
Nếu so sánh thì Lưu Toàn bình tĩnh hơn rất nhiều.
Phẫu thuật chính thức bắt đầu.
Kỹ thuật tay của Lưu Toàn rất ổn, theo nhịp tim đập, phẫu thuật chậm chạp tiến hành.
Trong lòng Hạ Cao Phong thở dài, nói:
- Tay thầy Lưu thật sự rất ổn! Chắc chắn đã cực khổ huấn luyện?
Lưu Toàn không phủ nhận:
- Ừ, mọi mặt của thầy Trần đều rất giỏi, nhưng mà đối với chuyện chúng ta phẫu thuật lại không khoan dung một chút nào, làm không tốt một chút thôi sẽ bị loại bỏ và thay người mới
- Cho nên, mọi người vì sợ mình bị đuổi nên một chút sai lầm cũng không dám phạm phải.
Khi nói đến đây, Lưu Toàn không nhịn được nói:
- Các người chưa thấy qua kỹ thuật tay của thầy Trần... Còn có tốc độ khâu lại kia...
Lúc này, Mạnh Hi đột nhiên nghĩ tới Trần Thương
Người này cũng như vậy, mỗi lần đều rất hung dữ, rõ ràng không có một chút ngực nào, nhưng mà tính tình mỗi lần đều lớn như vậy
Hơn nữa, kỹ thuật tay của Trần Thương cũng rất ổn
Lúc này, Mạnh Hi đột nhiên ngẩn người.
Lưu Toàn nhìn về phía Mạnh Hi một cái, cười nói:
- Đây là chủ nhiệm Mạnh Hi đúng không, khi phẫu thuật nếu mà cô cứ ngẩn người như vậy chắc chắn sẽ bị thầy Trần đuổi ra ngoài.
Mặt Mạnh Hi lập tức đỏ lên, vội vàng nói:
- Xin lỗi.
Phẫu thuật tiếp tục tiến hành, dưới sự hướng dẫn của Lưu Toàn, ca phẫu thuật thứ nhất cũng nhanh chóng hoàn thành.
Mà lúc này, Lưu Toàn chợt nhớ tới Trần Thương chính là người của Tỉnh Nhị Viện ở tỉnh Đông Dương.
Lưu Toàn đột nhiên hỏi:
- Đúng rồi, chắc các người đã nghe qua thầy Trần nhỉ, anh ta là chủ nhiệm khoa cấp cứu của Tỉnh Nhị Viện tỉnh Đông Dương, tên là Trần Thương
Vừa nghe đến đây
Toàn bộ phòng phẫu thuật đều yên tĩnh lại.
Tất cả mọi người mở to mắt nhìn nhau, mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Trong phòng phẫu thuật cũng chỉ còn lại tiếng tích tích tích tích của máy móc, ngay cả bác sĩ gây mê cũng mờ mịt nhìn Lưu Toàn.
Lưu Toàn cũng ngây người, ông nhìn cả ba trợ thủ đều đang chết máy, lập tức thở dài.
Nếu thầy Trần gặp được cảnh này chắc chắn sẽ đuổi toàn bộ họ ra ngoài.
Lúc này, mọi người cũng lấy lại tinh thần, nhưng mà vẻ mặt đều rất phức tạp.
Mà Cát Hoài là phức tạp nhất
Gần đây anh mới có cảm giác tốt đẹp khi mùa xuân sắp đến, cùng song phi với cô Mạnh...
Nhưng anh lại không ngờ, thằng nhóc Trần Thương này đến trung tâm cấp cứu của bệnh viện thủ đô lại lắc mình một cái biến thành thầy Trần
Hơn nữa còn là người sáng lập ra kỹ thuật tim không ngừng đập mà họ muốn học tập
Chuyện này có thể chịu nổi không?
Mình còn không phải là đưa cô Mạnh đến tay của Trần đại ma vương à?
Mà cùng một hàng ở phía sau, bạn học Giáp hít sâu một hơi, nhìn tiểu Lâm mập mạp ở bên cạnh đang khí huyết dâng trào, nhỏ giọng an ủi:
- Đừng tức giận, lão Tiền! Thật sự không có chuyện gì, mặc dù cậu không đẹp trai như Trần Thương, cũng không phẫu thuật tốt như người ta, cái chênh lệch càng kéo càng lớn, nhưng cũng không phải là cậu không có ưu điểm gì
- Cậu nhìn, lúc Trần Thương đi, cậu là 301 cân, bây giờ cậu đã tăng lên 320 cân, đây là ý gì? Tiến bộ đó! Cậu lại tăng lên 18 cân, đây chính là dấu mốc lịch sử đó
Tiền Lâm muốn khóc.
Kẻ định của anh ta càng ngày càng lớn mạnh.
...
Lưu Toàn nhìn tất cả mọi người đều yên lặng, lập tức kinh ngạc một chút, nói:
- Các người biết Trần Thương?
Hạ Cao Phong nhìn Lưu Toàn, không nhịn được nói:
- Thầy Lưu, chúng tôi biết Trần Thương, thầy biết đây là ai không?
Hạ Cao Phong chỉ Mạnh Hi
Lưu Toàn lập tức kinh ngạc một chút, đây không phải là tiểu Mạnh mà vừa nãy mình vừa phê bình à?
- Đây không phải là Mạnh Hi? Chủ nhiệm tiểu Mạnh à?
Hạ Cao Phong không nhịn được hít sâu một hơi:
- Đây... Thầy Lưu, đầu tiên tôi nói trước một câu nhé, mỗi người chúng ta giao một vật ra, không có ý gì khác.
- Chủ nhiệm Mạnh, Mạnh Hi, cô ấy là người hướng dẫn của Trần Thương
- Chủ nhiệm Đào, Đào Mật, anh ấy là chủ nhiệm Ngoại Khoa Tim của Tỉnh Nhị Viện, cũng coi như là một nửa người đẫn đường của tiểu Trần
- Bác sĩ Cát, anh ấy... anh ấy...
Hạ Cao Phong suy nghĩ hồi lâu, cũng không tiện nói chuyện lần đó ông ấy thắng Trần Thương ra khỏi miệng.
Cát Hoài vừa nghe, chuyện vinh quang như thế sao có thể không nói?
Lập tức nói:
- Trước kia tôi tranh giải khâu lại với Trần Thương, thắng Trần Thương một giây đồng hồ
Lưu Toàn lập tức ngây người
Mặt đầy mơ ước nhìn Cát Hoài, dù sao thì tốc độ khâu lại của Trần Thương cũng rất nhanh
Có thể thắng thầy Trần một giây... Người đàn ông này có thể nhanh đến mức nào chứ?
Cát Hoài đột nhiên cảm giác được, đây là vinh dự lớn nhất đời này của mình.
Cho dù có một ngày Trần Thương trở thành chuyên gia Ngoại Khoa Tim giỏi nhất trên thế giới, thì từ đầu đến cuối Cát Hoài vẫn nhớ, cậu ta đã từng thua mình
Chờ khi anh ta già đi, anh ta có thể nói với con trai của mình:
- Đời này của ba con, không sống uổng phí, con biết Trần Thương chứ? Lúc đầu cậu ta hâm mộ danh tiếng mà tới thi với ba, bởi vì sơ ý mà thua ba một giây đồng hồ
- Lúc ấy, ba và cậu ta đã từng tranh chủ nhiệm Mạnh, đáng tiếc là... Lúc ấy ba càng thích mẹ con hơn
Lưu Toàn nhìn Mạnh Hi một cái:
- Đây là... Cô Mạnh! Không ngờ cô lại là người hướng dẫn của thầy Trần
Lúc này, Mạnh Hi cũng hơi ngạc nhiên mừng rỡ
- Chủ nhiệm Lưu, kỹ thuật phẫu thuật khi tim đang đập là do Trần Thương nghiên cứu ra à?
Lưu Toàn gật đầu:
- Nói chính xác một chút là được thầy Trần sửa đổi, đối với thủ thuật anh ấy có một khứu giác rất đặc biệt.
Bây giờ Lưu Toàn hơi lúng túng, không ngờ... Tất cả người ở nơi này đều là người nhà của Trần Thương.
Còn gặp phải một người là “thầy của thầy” Trần...
Nên xưng hô như thế nào đây?
Mạnh Hi vội vàng cười nói:
- Thầy Lưu đừng như vậy, quá khách sáo, mỗi người chúng ta giao một vật ra, anh là chuyên gia.
Lưu Toàn nghe lời này xong, chuyện này cũng có thể làm được à?
- Chủ nhiệm Mạnh, cô quá khách sáo rồi, cô là thầy của thầy Trần, tôi còn phải đi theo cô học hỏi kỹ thuật mà.
Hai người cứ từ chối lẫn nhau, Mạnh Hi cũng không tiện.
Dù sao...
Cô và Trần Thương có hình dáng gì cũng không phải là không biết.
Trong chốc lát, cô cũng rất bất đắc dĩ.
Nhưng Mạnh Hi nói:
- Trần Thương này, khi cậu ấy phẫu thuật, tính tình đúng là khá lớn... Khi đó tôi cũng không ít lần bị cậu ấy nói.
Lưu Toàn vừa nghe, lập tức ngây người
Tính tình của thầy Trần đúng là rất lớn, đối với thầy của mình cũng như vậy... Đối với mình đã là rất khoan hồng độ lượng rồi.
Vì vậy, thời gian kế tiếp, thành đại hội buôn chuyện về Trần Thương.
Mọi người bắt đầu điên cuồng thảo luận về Trần Thương.
Lưu Toàn cảm giác mình lấy được một phần tài liệu về thầy Trần, sau này viết 《 Dã sử về Trần Thương 》 cũng không có vấn đề.
Lúc này Hạ Cao Phong nói:
- Thầy Lưu, tôi chuẩn bị cho chủ nhiệm Mạnh và bác sĩ Cát Hoài đến trung tâm cấp cứu Ngoại Khoa Tim học bổ túc một khoảng thời gian... Đặc biệt học tập kỹ thuật tim không ngừng đập, không biết có được hay không?
Hạ Cao Phong cũng lo lắng trung tâm cấp cứu Ngoại Khoa Tim không còn suất cho nhân viên học bổ túc học kỹ thuật này.
Lưu Toàn vừa nghe, nhưng miệng lại đồng ý:
- Cô Mạnh phải đi, chắc chắn sẽ không có người ngăn cản
- Chính là chủ niệm Từ của chúng ta gặp cô Mạnh, có lẽ cũng phải tiếng gọi một tiếng cô Mạnh đó
Lưu Toàn nói một câu đùa giỡn.
Mọi người không nhịn được cười ha hả.