Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1200 - Chương 1200: Phụ Nữ, Hừ! Quá Dễ Dụ

Khi bac si mo hack full
Chương 1200: Phụ Nữ, Hừ! Quá Dễ Dụ
 

- Chồng yêu, em về rồi nè

Tiếng mở cửa vang lên, Tần Duyệt trở về, vui vẻ nói.

Lúc này đã khoảng năm giờ chiều.

Tần Duyệt vui vẻ xách theo mấy cái túi chạy vào:

- Chồng yêu, hôm nay em mua mấy bộ quần áo rất đẹp.

Trần Thương ừ một tiếng:

- Ừm, em xử lý trước đi, anh làm cho xong cái này đã

Trời không phụ người có lòng, Trần Thương dành thời gian một ngày, thành công biến Polyester chân váy xếp ly thành mạch máu nhân tạo to nhỏ khác nhau.

Mặc dù màu sắc không giống nhau, thế nhưng tài liệu đều là Polyester bện vải vóc, khẳng định có chỗ khác biệt, thế nhưng... Cũng không quá lớn, xếp hai tầng vừa vặn có thể cảm nhận cái này.

Tần Duyệt vui vẻ mở ra tủ quần áo:

- Hôm nay em vừa mua một cái áo khoác, còn có một đôi giày da, phối hợp với cái váy em vừa mua mấy hôm trước, vừa vặn

Tần Duyệt vui vẻ hát khúc dân ca, vui vẻ mở ra tủ quần áo tìm kiếm.

Nhưng tìm nửa ngày cũng không tìm được, quay đi ra cái bàn, rót cho mình chén nước rồi tự hỏi.

- Em nhớ được đặt ở trong ngăn tủ! Sao giờ lại không thấy.

Tần Duyệt tự nhủ.

Trần Thương toàn tâm toàn ý phẫu thuật khâu lại, cuối cùng cũng hoàn thành 8 mối nối

Thời gian, 20 phút

Cả ngày hôm nay rèn luyện thật không phải là uổng phí, sau khi quen thuộc loại tài liệu này, tốc độ khâu lại Trần Thương nhanh chóng tăng lên.

Trần Thương vui vẻ đứng dậy:

- Quá tuyệt

Sau đó anh thấy Tần Duyệt đang ngồi nhíu mày:

- Sao vậy?

Tần Duyệt thở dài:

- Váy của em đâu mất rồi? Sao em lại không tìm thấy

Sau khi nói xong, cầm lên khuôn đúc và “Mạch máu nhân tạo” của Trần Thương, đột nhiên nói:

- Y? Màu sắc của mạch máu nhân tạo này thật kỳ lạ.

Trần Thương lập tức sững sờ

Nhạy cảm ý thức được chuyện này hình như không thích hợp, vội vàng nói:

- Ha ha, em mệt không, chúng ta nghỉ ngơi một chút sau đó anh dẫn em đi ăn ngon! Mạch máu nhân tạo có gì đáng xem

Tần Duyệt đột nhiên cuối người, phát hiện trên mặt đất có khóa kéo...

Còn có một chút vải thừa rơi trên mặt đất...

Cẩn thận ghép lại, ai nha, sao lại thấy quen như vậy chứ?

Lập tức

Tần Duyệt đột nhiên đứng dậy, cô nhìn trên bàn đang bày ra mấy chục cuốn “Mạch máu nhân tạo”, híp mắt:

- Đây là cái gì?

Trần Thương khụ khụ một tiếng, một mực chắc chắn nói:

- Mạch máu nhân tạo

Tần Duyệt nghiến răng nghiến lợi:

- Là anh tạo?

Trần Thương thấy điểm tức giận của Tần Duyệt liên tục kéo lên, vội vàng nói:

- Không phải... Vợ à, em nghe anh giải thích, thật... Ai nha, em nghe anh giải thích đi, nghe xong em lại động thủ

- Là do anh chưa từng thấy em mặc, nên anh nghĩ là em không thích, cho nên mới mang đi cắt nhá... Ai nha... Thật

- Giải thích! Cái váy này em vừa mua, còn chưa mặc lần nào

Tần Duyệt tức giận nói:

- Đây là em mua ở nước Pháp

Trần Thương ôm đầu ngồi xổm ở góc tường:

- Không phải... Anh thật không phải cố ý, anh chính là hiến thân vì y học, chúng ta là đang cố gắng vì tiến bộ khoa học

Tần Duyệt cười giễu một tiếng:

- Tất chân của em anh xé nhiều như vậy, sao anh không đi khâu lại?

Trần Thương nghe xong:

- Cũng muốn, trước đó anh có xem qua tất chân, chẳng qua là tài liệu không đúng, mà độ chi tiết cũng không được, sau đó anh mới tìm trong tủ treo quần áo một lần, cũng chỉ có cái váy này của em là phù hợp

Tần Duyệt thực tế là giận không chỗ phát tiết.

Đánh Trần Thương cũng đánh mệt mỏi, cô nhìn một ống trên bàn, một ống váy.

Suýt nữa tủi thân khóc.

Một cái váy thật tốt, trêu ai ghẹo ai

Trần Thương lấy lòng đủ kiểu, cầu xin tha thứ đủ kiểu, chuyện cuối cùng giải quyết.

Tần Duyệt im lặng, vì cái váy này, cô mua một bộ quần áo và giày, kết quả... Váy mất rồi

Trần Thương cũng bất đắc dĩ, anh tủi thân co rúc ở góc tường, tự hỏi một vấn đề.

Cuộc sống gia đình của nhà khoa học đến cùng là như thế nào?

Newton có dùng quả táo trong nhà biểu diễn lực vạn vật hấp dẫn hay không?

Cái này chắc chắn là một chuyện không bị người ngoài biết được

Nghĩ tới đây, Trần Thương bất đắc dĩ thở dài

Tiêu sái đứng dậy, nhặt vải vụn trên đất để lên bàn, nhìn Tần Duyệt đi làm nấu, hừ lạnh một tiếng, cô gái chính là cô gái, chỉ cần hơi dỗ dành một chút thì đã vui vẻ

Ai

Trần Thương ngồi xuống, cầm kéo và kim chỉ lên, cười giễu một tiếng, không gì hơn cái này

Không phải chỉ là tách “Mạch máu nhân tạo” này ra khâu lại thành một cái váy à?

Chuyện nhỏ

Váy cũng là một mạch máu nhân tạo lớn thôi.

Nông cạn

Kết quả là, Trần Thương bắt đầu công việc của mình...

Khoan hãy nói, thật ra cắt chỉ cũng là một cái việc cần kỹ thuật, Trần Thương cảm thấy, thấu hiểu việc đời đều là học vấn, khâu váy và khâu làn da thật ra cũng giống nhau mà thôi...

Vào buổi tối, Trần Thương nhận được điện thoại của Cung Đại Trân.

- Giáo sư Trần, chúc mừng

Bắt đầu một câu làm cho Trần Thương sửng sốt.

- Chủ nhiệm Cung, anh quá khách khí.

Cung Đại Trân bất đắc dĩ cười nói:

- Không khách khí, lúc này cậu sắp là giáo sư của Hiệp Hòa, giờ mà tôi mở miệng gọi một tiếng tiểu Trần cũng không thích hợp, gọi cậu là bác sĩ Trần thì lộ ra xa lạ, hiện tại tốt, gọi cậu là giáo sư vừa vặn, nên gọi cậu là giáo sư Trần luôn

Trần Thương nghe xong, cảm thấy cũng đúng

Bây giờ mình là giáo sư Trần của viện y học Hiệp Hòa, đại học Thanh Hoa, là cùng cấp với Tôn Quảng Vũ, không đúng, Tôn Quảng Vũ còn là học sinh của mình nữa

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhìn Tần Duyệt một chút, anh cảm thấy mình cần phải sợ như thế à?

Tần Duyệt trực tiếp trừng tới:

- Nhìn cái gì vậy?

Trần Thương nịnh nọt cười một tiếng:

- Anh thấy em thật là quá xinh đẹp

Tần Duyệt nghe xong, tiêu tan chút tức giận trong lòng.

Bên này, Cung Đại Trân tiếp tục nói:

- Giáo sư Trần, tôi nói với cậu một chuyện, cô gái nhỏ Triệu Tư Hàm đó tôi đã xử lý nhập viện rồi, phẫu thuật, lúc đầu tôi định sử dụng giả thể mũi khoang chế tạo.

- Nhưng hôm nay tôi nhìn thấy một tin tức, có cơ quan quyên tặng, cậu xem thử xem có thể sử dụng dị thể để phẫu thuật tái tạo toàn bộ mũi hay không?

Cung Đại Trân cũng là hơi bận tâm

Các loại giả thể làm phẫu thuật là có khác nhau rất lớn.

Trước hết vẫn phải tiến hành liên lạc tốt với người hiến tặng, căn cứ người bệnh cần lấy phần nào.

Bước đầu tiên này độ khó đã không nhỏ.

Tiếp theo là cấy ghép dị thể, giữ nguyên mô da và các loại tổ chức, tiến hành cấy ghép.

Như vậy, muốn duy trì mỹ quan lúc đầu, độ khó là rất lớn.

Bởi vì tính co dãn và tính dẻo của cấy ghép dị thể không phải rất tốt.

Thế nhưng nếu sử dụng dị thể di thực thì chỗ tốt quá rõ ràng.

Đã có tái phân bố thần kinh trợ giúp khuôn mặt, còn có thể để sửa chữa bên ngoài càng thêm hoàn thiện, mà đối với cơ năng của khoang mũi thì hiệu quả càng tốt hơn.

Thế nhưng, một ca phẫu thuật này thật ra đã coi như là một ca “Phẫu thuật thay đổi khuôn mặt” cỡ nhỏ

Bởi vậy, Cung Đại Trân cũng hơi lo lắng cho Trần Thương.

Sau khi Trần Thương nghe thấy, lập tức nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên

Đinh! Nhiệm vụ kích hoạt, trợ giúp cô bé tiến hành phẫu thuật chỉnh hình khuôn mặt, lâm thời thu được: Kỹ năng sửa chữa mũi (cấp đại sư), sau khi hoàn thành nhiệm vụ vĩnh cửu nắm giữ!

Nhiệm vụ này, trước đây Trần Thương đã sớm thu được, thế nhưng vẫn không thể nhận, khi hiện cần làm phẫu thuật, nhiệm vụ này mới kích hoạt.

Bản thân Trần Thương đã có phẫu thuật vi phẫu tái tạo mũi cấp hoàn mỹ.

kỹ năng sửa chữa mũi cấp đại sư càng làm cho Trần Thương nhiều hơn mấy phần lực lượng.

Bình Luận (0)
Comment