Khoảng cách từ bệnh viên đến hiện trường cũng không quá xa, không đến 10 phút, Trần Thương và với nhân viên y tế rất nhanh đã chạy tới. Ở hiện trường đã có người tiến hành cấp cứu.
Lại nói, có thể nhảy xuống sông cứu người thì quả thật là người tốt
Trần Thương cũng không biết muốn nhảy xuống sông cứu một người lên khó cỡ nào, bởi vì bản thân anh không có khả năng làm được, cũng không có kinh nghiệm cứu người như vậy.
Thế nhưng, có lẽ là rất khó
Một người bị chìm trong nước nặng bao nhiêu anh biết rõ, muốn cứu một người chết đuối không còn ý thức, thậm chí là đã ngâm nước rất lâu, mang lên bờ là rất khó.
Bên này, Trần Thương vội vàng chạy tới.
Người tự tử là một cô gái trẻ không đến 20 tuổi, mà cứu người lại là một chàng trai cường tráng đã 30.
Lúc này, cô ấy đã được mang lên bờ, được mọi người xung quanh đỡ nằm xuống đất, chàng trai đang tiến hành hô hấp nhân tạo cho cô ấy.
Trần Thương vừa đến, Tiểu Kha vội vàng nói:
- Bác sĩ, cô ấy đã không còn thở
Tiểu Kha vừa nói dứt lời, Trần Thương vội vàng đặt cô gái nằm dưới đất, ngồi xổm người xuống, tay phải đặt lên động mạch cổ kiểm tra mạch đập, tiếp đó bắt đầu quan sát hô hấp và nghe nhịp tim
Nhịp tim vẫn còn, nhưng rất yếu, mà hô hấp cũng đã biến mất.
Trần Thương thấy thế, vội nói với tiểu Kha:
- Tiểu Kha, Atropin
Vào giờ phút này, tiêm Atropin vào để ức chế phản xạ của dây thần kinh phế vị, làm phổi giãn nở
Có thể tiến hành hô hấp nhân tạo cho nạn nhân
Đương nhiên cũng có thể cho nạn nhân nằm sấp để tiến hành ép lưng hô hấp.
Thế nhưng
Cái trước có lợi thế hơn cái sau, bởi vì dạng hô hấp nhân tạo này vừa vặn có thể ép một lực đẩy từ khoang miệng làm lá phổi dãn ra, cải thiện không khí trong phổi, khi đó có thể thở dễ dàng hơn.
Như vậy, có thể giúp phổi khôi phục chức năng.
Bên này, sau khi Trần Thương tiêm Atropin vào.
Tiểu Kha không chút do dự, trực tiếp khom lưng mở miệng, bắt đầu hô hấp nhân tạo.
Bạn nghĩ hô hấp nhân tạo rất đơn giản à?
Hãy để tay lên ngực tự hỏi, bao nhiêu người có thể làm được?
Rất nhiều quá trình cấp cứu, thí nghiệm không chỉ là kiến thức y học, hơn nữa còn là một loại tâm lý
Tiểu Kha có thành kiến với những người tự sát, nhưng khi đối mặt với người tự sát, cô không có một chút do dự nào bắt đầu chức trách cứu người.
Không biết đã qua bao lâu, mọi người xung quanh tụ tập lại càng ngày càng đông.
Mà bên này, tiểu Kha đột nhiên vui vẻ nói:
- Bác sĩ Trần, cô ấy đã có hô hấp
Lúc này, Trần Thương lập tức vui mừng:
- Tốt, trước tiên hãy đưa lên xe cứu thương.
Trong lúc này chúng ta không thể chậm trễ.
Chuyển nạn nhân lên xe cứu thương, tiểu Kha nhanh chóng cắt quần áo của nạn nhân, nối liền theo dõi ECG
- Lượng oxy trong máu 85
- Huyết áp 76/45
Huyết áp thấp
Trần Thương vội vàng nói:
- Dopamine, tiêm thêm Dexamethasone vào, ghi nhớ chú ý một chút xem chừng không khớp số liệu
Cũng may cô ấy vẫn còn nhịp tim, đây là một chuyện tốt
Tiểu Kha cởi bỏ quần áo của cô gái, dùng vải khô lau vội cơ thể cho cô, dùng chăn mền đắp lên, để duy trì thân nhiệt.
Những chi tiết thao tác này, thông thường có thể cải thiện người bệnh trong tình huống nguy cấp.
Lúc này, tim phổi đã hoạt động bình thường
Thế nhưng mà cô ấy vẫn chưa tỉnh.
- Chỏm băng
Trần Thương chỉ có thể dùng chút thủ đoạn nhỏ này để đầu của cô gái tiến vào trạng thái ngủ đông.
Xe cấp cứu chạy một mạch, nhanh chóng tới bệnh viện.
Lão Mã, Từ Ái Thanh rất nhanh đưa nạn nhân đến phòng cấp cứu, bắt đầu công việc cấp cứu.
Trên người cô gái không có bất kỳ thứ gì có thể chứng minh thân phận như điện thoại, giấy chứng minh thư.
Điều này làm cho bệnh viện căn bản là không có cách nào liên lạc với người nhà.
Có thể thấy, cô ấy đã quyết tâm tự tử.
Cứu người chết đuối là một quá trình phiền phức lại kéo dài dằng dặc.
Nhưng mà bệnh viện cũng đã nhanh chóng liên lạc với công an để tiến hành xác minh thân phân của nạn nhân.
Vào lúc xế chiều, một cảnh sát tới bệnh viện, lấy lời khai của một số nhân chứng mang trở về cơ quan.
Sau khi anh cảnh sát này thấy Trần Thương, hơi sững sờ, bất đắc dĩ nói:
- Giáo sư Trần
Trần Thương cũng sững sờ
Nhìn anh cảnh sát hiền hòa này một chút, đây là người lần trước chứng kiến mình cướp bút.
- Khỏe chứ! Đồng chí cảnh sát
Anh cảnh sát cười nói:
- Bác sĩ Trần, đây là thông tin của người bệnh.
- Người bệnh là nữ, tên là Vu Uyển, sinh năm 1995, năm nay 25 tuổi...
Nói chuyện một lúc, anh đưa tấm ảnh của cô ấy ra:
- Bác sĩ nhìn này, chính là cô ấy.
Trần Thương xem hình, sững sờ một lúc.
Cô gái này trông rất xinh đẹp, sao lại nghĩ quẩn như vậy?
Anh cảnh sát nói tiếp:
- Bây giờ chúng tôi đã liên lạc với người nhà người bệnh, họ sẽ đến đây rất nhanh.
Trần Thương gật đầu nhẹ:
- Vì sao tự sát như vậy?
Anh cảnh sát cũng sững sờ:
- Tôi cũng không biết, thế nhưng... tôi biết một chút về chuyện kỳ lạ này.
Trần Thương nghe được câu này, lập tức sửng sốt.
- Chuyện kỳ lạ? Anh có ý gì?
Anh cảnh sát thở dài:
- Aizz... Nói đến, gia đình nhà cô ấy cũng thật đáng thương, trong nhà năm đứa con, cô ấy là nhỏ nhất
- Thế nhưng... hai anh trai, hai chị gái, thì... hai anh đều qua đời, vào ngày này năm ngoái chị gái của cô cũng nhập viện, cô ấy hiện còn lại một chị gái.
- Ba cũng đã qua đời, trong sổ hộ khẩu cũng chỉ có cô ấy và người mẹ, còn có hai chị gái.
Nói mấy câu, Trần Thương cung muốn hôn mê luôn rồi
- Chết như thế nào?
Trần Thương trực tiếp hỏi.
Anh cảnh sát lắc đầu:
- Anh hỏi khó tôi quá, tôi còn thực sự không biết là chết thế nào, chỉ biết là một người anh chết lúc 29 tuổi, người anh trai còn lại chết 30 tuổi, còn những cái khác tôi cũng không biết.
Tin tức đăng ký ở cơ quan Công an rất có hạn, có nói những thứ này cho Trần Thương biết cũng đã không dễ dàng.
Anh cảnh sát nói:
- Thế nhưng, chúng tôi thu thập thông tin từ những nhân chứng, thông qua các dữ liệu camera quay lại cũng nhìn thấy, Vu Uyển đúng là tự sát, không có bất kỳ dấu hiệu nào khác.
Trần Thương nghe được đến đó, lông mày nhíu lại.
Chẳng lẽ gặp phải lời nguyền gì?
Trần Thương bất đắc dĩ thở dài.
Anh cảnh sát hỏi:
- Cái đó... Vu Uyển tỉnh lại chưa?
Trần Thương gật đầu:
- Vẫn chưa, có lẽ là ngâm trong nước quá lâu, hiện tại tim phổi đã hoạt động bình thường, thế nhưng Vu Uyển vẫn còn hôn mê, đương nhiên, cũng có thể là bản thân Vu Uyển không muốn tỉnh lại.
Trần Thương nhìn như nói đùa, đôi khi, thật ra cũng có thể hiểu như thế.
Có một loại người bệnh, trong tiềm thức của họ luôn ở trạng thái đóng kín, không muốn tiếp nhận tin tức từ thế giới bên ngoài.
Vả lại, sau khi não bên phải bị tổn thương, các bộ phận não bộ khác bởi vì thiếu máu, thiếu oxy, dẫn đến tình trạng không cách nào thông qua dây thần kinh truyền tải vào biên giới của vỏ não.
Từ đó làm cho não bộ lọt vào trạng thái không tiếp nhận tin tức từ bên ngoài
Loại này cũng giống như người thực vật.
Cơ thể bản thân người bệnh có thể di chuyển, thế nhưng bởi vì tác động bên ngoài không thể ảnh hưởng, ở vào một cái trạng thái ngủ đông.
Đây cũng không phải là không thể nào.
Đại não con người là khu vực mà nhân loại chưa hề đặt chân đến.
Tràn ngập sắc thái thần bí không thể lý giải.