Lý Khải cảm thấy rất xấu hổ, thế nhưng phó hiệu trưởng đại học Thanh Hoa Hách Quân ngồi bên cạnh lại càng không hiểu ra sao
Họ chưa hiểu rõ về Trần Thương, thấy Trần thương làm như vậy thì càng thêm tức giận.
Lý Khải bất đắc dĩ nghĩ rằng: từ giờ đến lúc kết thúc tọa đàm, Trần Thương này tốt nhất đừng làm cho tôi tức giận thêm lần nào nữa, nếu có sẽ biết thế nào là lễ độ
Lý Khải quay người nhìn Trần Thương hơi quen thuộc. Vương Thông và Tôn Quảng Vũ, chỉ thấy hai người này mắt lớn trừng mắt nhỏ, một mặt chết lặng
Không chỉ có họ
Trung tâm cấp cứu tới tham gia tọa đàm có Hà Chí Khiêm và Từ Tử Minh, hiện tại mọi người đều xuất hiện trên màn hình.
Họ cho rằng hôm nay bác sĩ Trần không đi đường thường, muốn giảng một chút hội chứng Marfan, kích thích sự trách nhiệm trong lòng tuổi trẻ, còn có thể nói một chút là dẫn trước phẫu thuật thay thế mạch máu lớn.
Cái này đủ mặt?
Nội nhoa có thể mạch máu lớn toàn thân, thay thế hai cánh tay, thay thể mạch máu có rất nhiều rủi ro.
Đáng tiếc, họ phát hiện mình hoàn toàn không biết gì về bác sĩ Trần cả....
Trần Thương thấy phía dưới mọi người nói chuyện ầm ĩ, bất đắc dĩ nói:
- Không sai, tôi suy nghĩ thật lâu quyết định có lẽ nói một chút, chỉ cần là bác sĩ ngoại khoa thì tất cả mọi người phải biết sử dụng một loại dụng cụ: Pen kẹp kim.
Nói xong, Powerpoint đến hình ảnh thứ hai, là một pen kẹp kim bình thường, nhìn kĩ thì có một đôi tay khá là đẹp, Trần Thương tương đối hài lòng về tấm ảnh, bình thường nắm vững phương pháp phẫu thuật
Cơ bản mọi người nghĩ là treo đầu dê bán thịt chó, thế nhưng không ngờ thật sự là pen kẹp kim.
Trong lúc nhất thời, mọi người thảo luận càng lớn.
Mấy giáo sư vừa mới được mời đảm nhiệm cũng hơi dở khóc dở cười nhìn Trần Thương, hơi khinh thường.
Người trẻ tuổi kia thật quá... Quá hồ đồ.
Nơi này là Hiệp Hòa, ngày thường các giáo sư đã rất lợi hại, không phải lấy ra mấy cái tầm thường mà dạy họ được.
Các giáo sư rất thất vọng.
Mọi người cho răng Trần Thương có thể nói một chuyện lợi hại, nói không chừng có thể lấy làm nội dung tham gia tuyển hội trường cũng được.
Không ngờ nói một cái pen kẹp kim?
Trong lúc nhất thời, đa số mọi người bắt đầu hơi tức giận.
Thậm chí có rất người cảm thấy Trần Thương đang xem thường họ, tùy tiện đến nói một cái gì đó.
Viện trưởng Lý Khải của Hiệp Hòa cũng lo lắng về chủ đề pen kẹp pim của Trần Thương.
Vì lẽ đó viện trưởng lo lắng nhìn về phía Trần Thương.
Mà Trần Thương lại rất bình tĩnh, trợ lý Trương Viễn nhìn xuống những đám cao tài sinh phái phía, nở nụ cười thần bí, họ còn quá ngây thơ
Trần Thương chậm rãi bắt đầu giới thiệu:
- Cầm kim khí cụ là dụng cụ lâm sàng thường thấy nhất, tần suất sử dụng rất cao, thế nhưng tôi muốn hỏi, mọi người thật sự biết sử dụng pen kẹp kim không?
Một vấn đề làm cho tất cả mọi người đều tức giận, Trần Thương không biết ai đây
Ai ở đây mà không biết sử dụng pen kẹp kim.
Trên cơ bản, ngoại khoa nào mà không có khâu lại?
Xuống đến vết thương nhỏ, lại đến mạch máu đường tiêu hóa gân thần kinh bắp thịt... vân vân, đều không thể thoát khỏi khâu lại.
Lúc này, người phía dưới cũng bất đắc dĩ nữa
- Biết
- Làm sao lại không?
- Nói chuyện có ý nghĩa đi
...
Mấy giáo sư thấy vậy thì lập tức một trận hoảng sợ, còn may chính mình không lấy Powerpoint tới lừa gạt mọi người, thật là nể phục
Lý Khải cũng thở dài, lắc đầu, anh ngẩng đầu nhìn Trần Thương, nhưng Lý Khải lại cảm thấy như mây trôi nước chảy, mọi thứ giống như nằm trong lòng bàn tay của Trần Thương.
Thế nhưng ngay lúc này, Trần Thương tiếp tục nói:
- Phải không?
Nói xong, Trần Thương trực tiếp chuyện Powerpoint đến trang sau, hỏi:
- Vết thương này khâu lại thế nào?
Chỉ thấy Trần Thương chiếu một bức ảnh ngoại thương.
Các giáo sư phía dưới thấy tấm ảnh, bất đắc dĩ nhổ nước bọt:
- Cầm kim khâu
Lập tức xung quanh ồn ào.
Vào lúc này, các giáo sư chuyên gia lại nhíu mày.
Bởi vì, các vết thương này rất bình thường, thế nhưng khi xử lý thật ra, lại hơi phiền phức, bởi vì cây kim ra vào hơi khác thường so với thường ngày...
Vào lúc này, Trần Thương tiếp tục chiếu tấm ảnh kế tiếp.
- Cái này khâu lại thế nào?
Nói xong, tiếp tục chiếu ảnh...
Tiếp tục chiếu lần lượt các hình ảnh, mọi người phía dưới không một người nào nói chuyện
Bởi vì các giáo sư phát hiện ra, bình thường họ nghĩ rằng khâu lại rất đơn giản, bây giờ nhìn thấy hình chiếu thì sự khó khăn khi khâu lại tăng lên gấp bội.
Trần Thương không dừng lại, tiếp tục chiếu hình ảnh:
- Tốt, đây là một hình ảnh mạch máu trong ổ bụng, đưa cho mọi người khâu lại với thời gian chỉ có 2 phút, mọi người phải làm sao khâu lại?
- Đây là cơ, khâu lại như thế nào mới có thể không bị dính liền?
- Đây là đường tiêu hóa, khâu lại như thế nào mới có thể không bị rò?
...
Vấn đề của Trần Thương càng ngày càng phức tạp, độ khó càng ngày càng cao, vừa bắt đầu buổi tọa đàm mọi người còn xôn xao phát biểu, còn lúc này không nghe được một nửa âm thanh mọi người.
Phía dưới các giáo sư chuyên gia, lúc này cũng răng môi khóa chặt, không nói lời nào
Bởi vì họ biết rằng, họ cũng không thể làm được
Bất luận là nhanh chóng khâu lại mạch máu, nối đường tiêu hóa, hay khâu cơ không dính liền, cơ bản là họ không thể thực hiện được.
Trong nháy mắt, toàn bộ hội trường yên tĩnh, lặng ngắt như tờ
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Trần Thương trên đài.
Chỉ thấy Trần Thương từ từ hỏi:
- Mọi người không thể làm, đúng không?
- Thế nhưng tôi có thể
Một câu, chẳng biết tại sao lại làm cho Lý Khải chỉ muốn đánh người
Làm cho mỗi một giáo sư phía dưới đều nổi gai ốc.
Tất cả các giáo sư đều năm chặt tay, chỉ muốn đi lên đập chết Trần Thương chỉ vì tưởng Trần Thương đang xúc phạm mình.
Tần Duyệt bất đắc dĩ vùi đầu xuống, sợ người khác nhận ra mình là vợ của Trần Thương
Quá mẹ nó nguy hiểm.
Mà vào lúc này, Trần Thương tiếp tục nói:
- Vì sao? Chẳng lẽ là bởi vì bẩm sinh?
- Là bởi vì tôi cố gắng hơn mọi người?
- Thôi đừng chém gió! Đều không phải
- Chẳng lẽ mọi người ngây thơ cho rằng, tốc độ khâu lại, mật độ khâu lại, khi khâu lại. Những chi tiết mọi người nghĩ rằng chỉ cần cố gắng là có thể đổi nhiều à?
- Không
- Dĩ nhiên không phải
- Hôm nay tôi đến đây chính là muốn nói cho mọi người biết, vì sao
Nói xong, Trần Thương cũng không ngồi xuống, đứng dậy, cầm micro đứng trên đài, chỉ vào trên màn hình Powerpoint nói:
- Tiếp tục, quan sát tôi, đừng rời mắt đi đâu
Trương Viễn với tư cách trợ lý, chuẩn bị thay đổi hình ảnh Powerpoint.
Mà Trần Thương tiếp tục nói:
- Hôm nay, tôi muốn nói chính là sử dụng pen kẹp kim như thế nào mới chính xác
- Mọi người xem, bức ảnh đầu tiên, nắm vững phương pháp, rất cơ bản, thế nhưng thật rất cơ bản à? Các mọi người nhìn một chút chỉnh thể hình dạng của cổ tay, pen kẹp kim, cây kim, có phải là một cái chỉnh thể?
Lúc này, tất cả mọi người bị Trần Thương làm cho tỉnh hồn, trừng to mắt nhìn một tấm ảnh,
Sau đó một phút, cũng có người cuối cùng thông suốt sáng tỏ
Những chuyên gia và giáo sư đột nhiên nín thở, nghiêm túc tự hỏi bản thân.
Sau một lúc lâu, họ hoàn toàn tỉnh ngộ lại, thậm chí trong lòng chấn động mấy phần
Vội vàng cầm lấy điện thoại, bắt đầu chụp ảnh
Họ bỗng nhiên ý thức được, hôm nay đã thay đổi cách khâu của họ thường ngày.