Đối mặt với ý kiến của sinh viên nội khoa, bất đắc dĩ cười cười.
Nội khoa?
Nội khoa dĩ nhiên không phải không biết, từ hình ảnh đến thí nghiệm, từ kiểm tra thể trạng đến cách cấp cứu dùng thuốc.
Trần Thương có rất nhiều kinh nghiệm muốn chia sẻ.
Mà đúng lúc này, sắp đến lúc nghi lễ bế mạc, Lý Khải và Hách Quân và mọi người dồn dập lên đài, muốn giải vây cho Trần Thương.
Dù sao Trần Thương người ta cũng là một bác sĩ khoa ngoại, để Trần Thương nói về chuyên môn của nội khoa, đây không phải làm khó à?
Lý Khải bất đắc dĩ nói:
- Pen kẹp kim có ý thật rất đặc sắc với tôi, tôi là một bác sĩ nội khoa, cũng bị hấp dẫn, bác sĩ Trần đối với khoa ngoại hiểu biết thật rất sâu sắc
- Một cái pen kẹp kim nho nhỏ, có thể nói nhiều công dụng như vậy.
Không đợi Lý Khải nói xong, phía dưới rất nhiều học sinh dồn dập không hài lòng
- Sinh viên nội khoa cần tọa đàm
- Đúng! Viên trưởng Lý cũng là bác sĩ nội khoa, viện trưởng Lý nghĩ như thế nào về chuyện này?
Bởi vì hội nghị kết thúc, nên mọi người càng tăng thêm sự nhiệt tình.
Nghe những lời nói của sinh viên phía dưới, Lý Khải cũng không hề tức giận, mà ngược lại rất vui.
Lý Khải chỉ cảm thấy hơi khó khăn cho Trần Thương
Lý Khải bất đắc dĩ vừa cười vừa nói:
- Mọi người làm cho bác sĩ Trần khó xử quá, người ta chỉ là bác sĩ khoa ngoại, khẳng định lần sau người ta không dám tới đây.
Phía dưới lập tức cũng không nhịn được nở nụ cười.
Sau khi nói xong, nhìn Trần Thương:
- Giáo sư Trần, sự nhiệt tình của mọi người rất cao, Trần Thương thấy thế nào?
Nhìn sự náo nhiệt của sinh viên phía dưới, Trần Thương cũng cảm thấy rất vinh hạnh.
Cảm thấy được mọi người công nhận và cần mình thì cảm giác rất vui vẻ.
Trần Thương bất đắc dĩ bật cười:
- Nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của mọi người, vậy thì tôi cung kính không bằng tuân mệnh.
Lý Khải thoạt nhìn qua Trần Thương, cảm thấy Trần Thương là một người tuổi trẻ tài cao, rất có khí chất.
Chúng mình cho một tràn vỗ tay.
Lập tức, phía dưới vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt
Mà đúng lúc này, Trần Thương tiếp tục nói:
- Nội dung của nội khoa cũng rất nhiều, hay là như vậy đi
Mọi người bỏ phiếu về nội dung nội khoa, cái nào nhiều nhất thì chúng ta sẽ nói về cái đó? Như thế nào?
Trần Thương nói câu này làm cho mọi người phía dưới càng thêm phấn khích.
Lý Khải trừng to mắt nhìn Trần Thương, chỗ này là mình tự làm? Đây rõ ràng là tự mình đào mộ cho mình.
Nội khoa và ngoại khoa là hai khoa hoàn toàn khác biệt, dù là có rất nhiều điểm giống nhâu, thế nhưng kiến thức của mỗi người là có hạn
Mà thao tác của Trần Thương này lại có chút quá
Trong lúc này có rất nhiều giáo sư ngẩng đầu lên nhìn Trần Thương bên trong ánh mắt tràn đầy thất vọng, cái đứa nhỏ ngốc nghếch, bị người khác khen ngợi lại tỏ vẻ như đứa nhỏ.
Đã nghe nói qua say rượu, say oxy, đây là lần đầu tiên nghe nói say tiếng vỗ tay
Mà các sinh viên ngồi dưới thì không nghĩ như thế.
Tất cả mọi người rất vui vẻ, thậm chí hơi hưng phấn
Trần Thương câu nói này để tất cả mọi người ở đây đều náo nhiệt lên.
Bỏ phiếu nhiều nhất?
Tất cả sinh viên nam cười thần bí, hắc hắc hắc hắc
Sinh viên nữ cũng không kém bao nhiêu, nhìn người bạn thân bên cạnh một chút, hê hê hê hê...
Lý Khải thấy màn này, đột nhiên cảm giác thấy hơi tự trách.
Lý Khải thở dài, cảm giác giống như mình làm cho Trần Thương khó xử
Mình hơi lỗi với giáo sư Trần.
Nghĩ tới đây, Lý Khải nhìn sinh viên phía dưới rất nhiệt tình, đột nhiên ý thức được, đột nhiên ý thức được, đây là lần đề cao để sinh viên của chính mình có cơ hội tọa đàm với Trần Thương.
Quay người nhìn thoáng qua Trần Thương, đột nhiên cảm giác thấy rất có lỗi
Cắn răng một cái, Lý Khải nói lớn tiếng:
- Như vậy đi, chúng ta cho bác sĩ Trần chút thời gian để chuẩn bị,.. Vậy một tháng nha
- Một tháng sau, chúng ta mời giáo sư Trần thêm một lần nữa làm khách mời Hiệp Hòa, theo muốn của mọi người một lần tọa đàm về nội khoa! Nhưng lần tiếp theo giáo sư Trần sẽ nói về chuyên môn này
- Sau đó trường học chúng ta mỗi tháng sẽ tổ chức hoạt động tọa đàm, chúng ta sẽ bỏ phiếu qua app, mọi người viết lên đó chương trình học mình thích nhất, tiến hành bỏ phiếu.
- Tiếp đó đến cuối tháng, chúng ta sẽ mời chuyên gia phù hợp với chuyên môn mà mọi người muốn tìm hiểu thêm, mọi người thấy thế nào?
Cái này còn cần nghĩ?
Chắc chắn là hài lòng
Các chuyên gia sẽ được mời theo sự yêu cầu của mọi người, cái này còn không thoải mái à?
Muốn tìm hiểu cái gì liền được các giáo sư chuyên gia giải đáp?
Nơi nào dân chủ như trường học chúng ta
Trong lúc nhất thời, Lý Khải đã tạo ra không khí vui vẻ trong đài.
Nhìn phía dưới sinh viên reo hò, cực kỳ hài lòng.
Chợt lúc đấy, Lý Khải nhìn thoáng qua Trần Thương hơi áy náy, nhìn giáo sư Trần không hơi rung động nào, đột nhiên hơi không đành lòng.
Nghĩ tới đây, Lý Khải nghiêm túc nói:
- Giáo sư Trần, cậu để tôi viết lá thư đề cử, tôi chắc chắn sẽ viết thật tốt! Thân bút viết
Trần Thương sững sờ, gật đầu cười nói:
- Cám ơn viện trưởng Lý.
Aizz
Trần Thương vẫn chỉ là một đứa bé, có phải mình đã làm chuyện hơi quá mức?
Cũng may Mã Nguyệt Huy và Lý Bảo Sơn không ở đây, nếu không họ chắc chắn sẽ đánh vào mặt mình, chắc chắn phải cho Trần Thương một cơ hội cung cấp các nội dụng như vậy.
Nhân sinh ở khắp nơi chỉ là vai phụ
Đáng tiếc, viện trưởng Lý còn quá trẻ, suy nghĩ quá đơn thuần.
Sau khi Trần Thương xuống đài, hiệu trưởng Hách tiếp tục làm lễ tổng kết.
Đầu tiên là tán thưởng các vị giáo sư có cống hiến trong quá trình làm việc
Đặc biệt là Trần Thương sẽ được tán dương, Trần Thương chính là hình mẫu tiêu chuẩn về nhân tài trong thời đại mới, kiến thức sâu rộng, kĩ năng rất tốt.
Thậm chí biểu đạt chỉ để diễn tả sự xem trọng Trần Thương
Đối với cái này, Trần Thương chỉ có thể khiêm tốn tiếp nhận sự khen ngợi của hiệu trưởng Hách.
Dù sao đó là tuổi trẻ thường có, mà Bá Nhạc thì không có
Buổi tối yến hội, cuối cùng Tần Dương cũng được hưởng thụ một lần đặc quyền người nhà.
Sau khi Lý Khải thấy Tần Duyệt, thế mới biết, Trần Thương người ta cũng là của con rể của Hiệp Hòa.
Điều này làm cho Lý Khải một đêm ăn cái gì cũng cảm thấy không ngon, luôn cảm thấy lương tâm mình có lỗi.
Thế là, tìm một cơ hội đi đến bên cạnh Trần Thương, ngồi xuống nói chuyện:
- Giáo sư Trần, nếu không như vậy đi, cậu đã có thời gian đến Hiệp Hòa chúng tôi làm cái đầu đề, chúng tôi sẽ cho giáo sư Trần một chứng chỉ tiến sĩ, cậu thấy thế nào?
Lời này vừa nói, Trần Thương con mắt lập tức sáng lên
Trần Thương phát hiện viện trưởng Lý người này cũng quá tốt rồi?
Cung cấp cho mình như vậy một cái sân khấu phát sáng phát không nói, lại chủ động viết thư đề cử cho mình, thậm chí lại cho mình một tốt nghiệp chứng nhận tiến sĩ Hiệp Hòa.
Cái này... Cái này cũng quá tốt rồi?
Trần Thương hít sâu một hơi, hơi kích động.
Thế nhưng Lý Khải thấy Trần Thương không nói lời nào, Hách Quân bên này lại nói:
- Tôi cảm thấy giáo sư Trần rất có bản lĩnh trong y học, có thể hợp tác với Thanh Hoa, như cải tiến một chút pen kẹp kim gì đó?
- Đây cũng là chuyện tốt mà
- Đúng rồi, đại học Thanh Hoa chúng tôi rất hoan nghênh giáo sư Trần đến, chúng tôi rất muốn mời Trần Thương trở thành giáo sư của trường chúng tôi.
Tần Duyệt trợn tròn mắt nhìn hai viện trưởng, Tần Duyệt cẩn thận nhìn chằm chằm Trần Thương hồi lâu, tiếp đó lấy điện thoại của chính mình để xem khuôn mặt mình như thế nào.
Tần Duyệt đột nhiên nghĩ đến một chuyện...
Chẳng lẽ... Là mình đã thích giáo sư Trần?