Thế nhưng, bất luận bên ngoài đối với kế hoạch lần này của trung tâm Cấp cứu thủ đô như thế nào, thì vẫn thuận lợi tiến vào quỹ đạo
Trần Thương cũng bắt đầu cùng với đoàn đội của họ bắt đầu một lần lại một lần phẫu thuật.
Cùng lúc đó, trên các phương tiện truyền thông quảng cáo “Mẹ Trong Mắt Tôi” tất cả các đài đều tiến hành phát hành.
Ngày của Mẹ đến, “Mẹ trong mắt tôi” là một quảng cáo tình cảm những người con dành cho người mẹ mình.
Vào lúc này, danh dự của Trần Thương lại lần nữa vào bên trong tầm mắt của mọi người.
Biên kịch của tác phẩm là Trần Thương
Trong lúc nhất thời, cư dân mạng lại nói đùa về Trần Thương là muốn làm một biên kịch giỏi thì phải là một bác sĩ giỏi, không thì không phải là một tác gia tốt.
Cái tên Trần Thương ngày càng được nhiều người biết đến
Mà cùng lúc đó, “Các chuyên gia” muốn cọ độ nóng lần nữa nắm chắc cơ hội, lần nữa điên cuồng cọ độ nóng
- Giáo sư Trần thật là học cao hiểu rộng, có tài, là người đứng ra làm các hạng mục chuyên đề, vô số bệnh nân chờ giáo sư Trần cấp cứu, lại còn có thời gian nhàn hạ thoải mái đi làm biên kịch
Đối với nhiều người thì Trần Thương thực tế là rất tốt, có tiếng tâm trong xã hội.
Thậm chí có thể nói là cực kì tốt.
Dù sao đối với nghi vấn người khác, Trần Thương chưa từng có đáp lại
Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là Trần Thương không chơi Weibo.
Căn bản không biết có các “chuyên gia” đang làm cái gì.
...
Mà lúc này, Hoàng Bột cũng thông qua Tề Hướng Chính hi vọng có thể gặp mặt trò chuyện với Trần Thương một chút.
Vào những ngày thứ bảy, chủ nhật, Trần Thương không đến mức quá bận rộn, lần này phẫu thuật cũng không phải là một sớm một chiều có thể hoàn thành.
Cần rất nhiều lần rèn luyện và liên tục đúc kết kinh nghiệm.
Vì lẽ đó, cứ liên tục mệt nhọc là không thích hợp, ngược lại kết hợp khổ nhàn mới là thủ đoạn thích hợp nhất.
Buổi sáng thứ bảy, Trần Thương nhận được điện thoại của Tề Hướng Chính, tò mò nhấc máy.
- Giáo sư Trần, Hoàng Bột muốn gặp giáo sư một lần, nói với giáo sư một tiếng cảm ơn.
Lời nói Tề Hướng Chính đã làm cho sửng sốt Trần Thương:
- Tổng giám đốc Tề, vì sao thế?
Tề Hướng Chính bất đắc dĩ thở dài:
- Bản thân cha Hoàng Bột của tôi chính là bị chứng bệnh mất trí nhớ, lần này quay video quảng cáo, Hoàng Bột một đồng tiền không có, hơn nữa quay quảng cáo rất thuận lợi, một lần là được
- Nói trắng ra, đây là biểu diễn bản sắc
Sau khi nói xong, Tề Hướng Chính tiếp tục nói:
- Sau khi Hoàng Bột chụp xong, muốn tự mình gặp mặt cảm ơn giáo sư Trần, để xã hội này càng nhiều người đến tiếp nhận cùng hiểu hơn về loại bệnh tật này.
Sau khi Trần Thương nghe xong, bất đắc dĩ thở dài.
Trách không được Hoàng Bột diễn rất nhập tâm
- Được thôi, tổng giám đốc Tề sắp xếp một chút, lát nữa chúng tôi tự lái xe đi là được rồi
Tần Duyệt nghe thấy có minh tinh, tự nhiên cũng cực kỳ vui vẻ, chắc chắn phải đi theo Trần Thương ăn chực.
Cuối tuần khá là nhàm chán, hai người cùng nhau lái xe đến biệt thự của Tề Hướng Chính.
Sau khi vào phòng khách thì nhìn thấy Hoàng Bột ăn mặc rất đơn giản.
Nói đến, Trần Thương nhìn thấy Hoàng Bột cảm giác không hề khác những người bình thường chút nào.
- Bác sĩ Trần, thần tượng lòng tôi
Hoàng Bột cười nói.
Trần Thương gật đầu cười một tiếng:
- Đại minh tinh, tôi mới là fan hâm mộ của anh đấy
Hoàn toàn chính xác, Trần Thương ưa thích thấy Hoàng Bột qua phim ảnh, bởi vì nhìn ông ấy rất là chất và chuyên nghiệp.
Hoàng Bột cười nói:
- Nghề nghiệp mà thôi, nghề nghiệp của chúng tôi chính là hóa thân thành người khác để cho khán giả xem... Rời khỏi sân khấu chúng tôi mới thật sự là chính mình.
Trần Thương nhẹ gật đầu.
Hoàn toàn chính xác, minh tinh cũng không phải là dáng vẻ giống như trên ánh đèn sân khấu, dưới ánh đèn sân khấu chỉ là họ cũng chỉ là người thường, họ cũng xuất đầu lộ diện thôi.
Hoàng Bột tiếp tục nói:
- Cha của tôi chính là bị mất trí nhớ, vừa bắt đầu tôi chỉ cảm thấy cha tôi là già trí nhớ không tốt. Đến khi một lần tôi trở về nhà, lúc ấy cha tôi rất khách khí với tôi, mời tôi ngồi ghế, còn hỏi uống trà hay nước lọc... Bởi vì ông ấy không nhận ra tôi tưởng tôi là một “Đồng nghiệp cũ”.
- Khi đó, tôi mới biết được, ông ấy đã hoàn toàn quên tôi.
Nói đến đây, vẻ mặc Hoàng Bột hơi buồn.
- Vì lẽ đó, khi tôi nhìn thấy kịch bản của giáo sư, rất ưa thích, chủ động xin đến, có đôi khi tôi nghĩ, nếu cha tôi có thể khôi phục ký ức thì tốt biết bao nhiêu, đánh tôi một lần cũng được
- Đến hôm nay, chính là muốn kết bạn với bác sĩ Trần.
Hoàng Bột nhìn Trần Thương, chân thành nói.
Tề Hướng Chính ở trong nhà đầu bếp làm đồ ăn, Tần Duyệt ăn rất vui vẻ.
Hôm nay, cũng chỉ là một bữa tiệc giao lưu bạn bè.
Mặc dù Tề Sâm nhìn bên trong ánh mắt Trần Thương rất e ngại, thế nhưng Tề Sâm cảm thấy mình khiêm tốn chắc chắn sẽ đả động Trần Thương, để Trần Thương cảm thấy mình rất bình dị gần gũi.
Mà video quảng cáo « Mẹ Trong Mắt Tôi » chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủ đã leo lên top một trending, mà biên kịch Trần Thương lại lần nữa trở thành nhân vật tìm kiếm tin nóng trên Weibo.
Có lẽ cái này so cái gì với canh gà để người cảm động lây, hôm nay càng ngày càng nhiều người trở về nhà, chủ động chăm sóc, quan tâm đến ba mẹ của mình, thật muốn chờ đến lúc họ già, để họ có thể gọi con cái họ một tiếng con tôi, sẽ lộ ra sự xa xỉ.
Họ trong lúc bất tri bất giác phát hiện, mẹ của mình đã già thật rồi.
Sau khi Trần Thương về nhà, cùng cha mẹ xem video, sau đó tán gẫu với cha mẹ về video.
Tần Hiếu Uyên đột nhiên nói với Trần Thương:
- Tiểu Trần, tôi đoán tháng sáu năm nay sẽ điều đến đại học bên kia.
Trần Thương sững sờ:
- Nhanh như vậy à? Vậy... Viện trưởng ai đến làm?
Tần Hiếu Uyên lắc đầu:
- Cái này tôi còn không biết, bên trên không có thông tin cụ thể, thế nhưng.... Có thể sẽ là một thông báo rất đáng chú ý, hơn nữa có thể tương đối lớn
- Trần Thương cũng không cần lo lắng, tạm thời thư ký Đàm không có động tĩnh gì, có lẽ công việc của mở rộng của bác sĩ Trần Thương cũng tương đối dễ dàng.
Trần Thương nhẹ gật đầu.
Tần Hiếu Uyên tiếp tục nói:
- Đúng rồi, kế hoạch xây dựng cao ốc cấp cứu mở rộng Ngoại khoa thần kinh, nếu có mong muốn như vậy, chúng ta có thể giúp mau chóng tiến hành kết nối công ty dụng cụ.
- Bằng không đến lúc đó, thay đổi viện trưởng, có thể kế hoạch của bác sĩ Trần sẽ tạm ngừng.
Tần Hiếu Uyên biết rõ cái ngành nghề này.
Không biết quan hệ giữa Trần Thương và viện trưởng mới như thế nào, khẳng định cáo chuyện phê duyệt thiết bị máy móc cỡ lớn là một chuyện phiền phức.
Đặc biệt là sự tình của Trần Thương việc mở rộng Ngoại khoa thần kinh của trung tâm Cấp cứu, không biết là viện trưởng có đồng ý việc đó không?
Cho dù đồng ý, Trần Thương cũng phải thiếu nợ một nhân tình.
Tần Hiếu Uyên đã nhìn rất rõ ràng trong nhiều năm như vậy.
Hơn nữa, làm viện trưởng đối với người có lực ảnh hưởng quá lớn như Trần Thương là vừa yêu vừa hận.
Vì lẽ đó, trước khi rời đi, Tần Hiếu Uyên cũng hi vọng tận dụng tất cả khả năng của mình để sắp xếp mọi chuyện một cách tốt nhất, bằng không, thật chờ đến khi viện trưởng mới... Mọi thứ cũng nói không chính xác.
Để đề phòng trước mọi chuyện
Trần Thương nghe được lời nói Tần Hiếu Uyên, trong lòng cũng hơi xúc động:
- Cám ơn viện trưởng Tần
Tần Hiếu Uyên cười ha ha:
- Người một nhà không cần khách khí, mọi người phải chiếu cố nhau, phải thật tốt với chính mình.
Sau đó Ký Như Vân nói chuyện với Tần Duyệt, không biết trò chuyện cái gì, thế nhưng... nhìn trong ánh mắt của Tần Duyệt, Trần Thương luôn cảm thấy có đều gì đó không tốt...