(* Khai du: là một phép ẩn dụ về việc tận dụng lợi thế và lợi ích của người khác hoặc của công chúng. Cũng đề cập đến việc lợi dụng các cô gái. Cách cư xử phù phiếm của đàn ông đối với phụ nữ thời xưa.)
Ca phẫu thuật của Mễ Đế thành công dường như đối với cuộc sống của Trần Thương cũng không có quá nhiều ảnh hưởng
Mà đối với việc Tiết Đông bị bắt, trong lòng Trần Thương cũng không hề có một chút gánh nặng tinh thần nào.
Trần Thương nhớ Diệc Thư đã từng nói một câu: Một người trưởng thành thường thấy rằng người đáng trách càng ngày càng ít đi, mỗi người đều có cái khó xử của riêng mình.
Thế nhưng Trần Thương đột nhiên cảm thấy, nếu như đây là một phạm nhân nên được tha thứ vì lí do gì đó, vậy thì trên thế giới này cần đến đạo đức và pháp luật để làm gì?
Người sống cả một đời, chắc chắn phải trưởng thành giống như thế này hay sao?
Trần Thương cảm thấy, bản thân ở thời cổ đại, nếu như mở hack, chắc chắn sẽ là một đại soái hành hiệp trượng nghĩa.
Hơn nữa còn là loại vượt nóc băng tường, buổi tối trên nóc nhà nhấc lên một mảnh ngói để rình trộm
Thời gian mở phiên tòa của Tiết Đông vẫn chưa đến, đến rồi thì Trần Thương cũng không đi xem.
Loại chuyện này là chuyện của quan tòa, không có qua hệ với anh.
Anh chẳng qua là làm một số việc mà bản thân nên làm.
(Bối cảnh âm nhạc: The right way of Light...)
Cuộc sống vẫn đang tiếp tục.
Mùa xuân hình như không có mấy ngày, liền bị mùa hè vượt qua.
Thời tiết nóng bức.
Ngày thường không có người đến phòng phẫu thuật, gần đây lại kín người hết chỗ, trong tủ lạnh và thùng đá đựng khá nhiều kem, để tiện ăn hơn sau khi phẫu thuật.
Nói thật, nhiệt độ ổn định trong phòng phẫu thuật là 22 độ thật sự là một nơi thoải mái.
Đặc biệt vào mùa hè loại cảm giác này là rõ ràng nhất.
Thật ra, sau khi ở lâu trong phòng phẫu thuật, bạn sẽ phát hiện cơ thể của bản thân sẽ không thích ứng được nhiệt độ, hơn nữa còn dễ bị cảm cúm.
Có điều, mùa hè tự nhiên không thể vì nhiệt độ không khí mà có sự chênh lệch.
Ngay cả cơ thể cũng có khác biệt.
Lúc này, trong phòng phẫu thuật, một ca phẫu thuật vô cùng khẩn trương đang được tiến hành.
Cũng là một ca phẫu thuật thay thế động mạch chủ ngực - bụng.
Trần Thương mổ chính, Lý Bảo Sơn hỗ trợ, Từ Tử Minh, Hà Chí Khiêm, Từ Ái Khanh cũng đang ở đây.
- Kẹp cầm máu
- Kim khâu
....
Trần Thương tiến hành ca phẫu thuật đâu vào đấy, cho dù đã làm hơn hai mươi ca, vẫn như cũ cũng hơi áp lực.
Trần Thương với vai trò là mổ chính thì càng tỉ mỉ hơn.
Tuy nhiên, có thể là do mùa hè, cũng có thể là do mức độ cẩn thận chặt chẽ của ca phẫu thuật tương đối cao, và ý tập trung cao độ ban đầu, Trần Thương cảm thấy các ca phẫu thuật gần đây của anh mồ hôi đổ tương đối nhiều.
Trong quá trình phẫu thuật, ra mồ hôi là chuyện rất phiền phức.
Lòng bàn tay ra mồ hôi sẽ dễ dàng làm độ linh hoạt của ngón tay giảm xuống.
Bởi vì sau lưng chảy mồ hôi hơi ngứa ngái, Trần Thương dứt khoát dựa lưng vào người Lý Bảo Sơn.
Lý Bảo Sơn tự nhiên cũng nhìn ra, cũng không né tránh, thuận thế cho Trần Thương cọ xát.
Đây xem như là một chuyện thường dùng.
Dù sao trong lúc phẫu thuật, bạn cũng không thể nào gãi ngứa?
Có điều ra mồ hôi ngứa thật sự là rất khó chịu.
Lúc này, mọi người không những sẽ không trốn tránh, ngược lại sẽ điều chỉnh tư thế cho lẫn nhau, lựa ý đối phương.
Nhưng mà
Sau khi Trần Thương hoàn thành một bộ phận, giao cho Hà Chí Khiêm.
Chỉ thấy thằng nhãi này đang trực tiếp cọ qua cọ lại trên người y tá.
Trong lúc nhất thời Trần Thương sửng sốt
Mẹ nó, sao mình không nghĩ đến chứ?
Hơn nữa, lúc trên đầu Hà Chí Khiêm có mồ hôi, chỉ thấy hắn cúi đầu bên trên bả vai y tá xoa xoa.
Trần Thương lập tức ghen ghét.
Anh nhìn Lý Bảo Sơn.
Phát hiện Lý Bảo Sơn cũng đang nhìn mình chằm chằm.
Trong lúc nhất thời, hai người từ trong ánh mắt lẫn nhau thấy được sự không can lòng.
Chúng tôi mổ chính, trong lòng hỗ trợ không phục
Từ phòng phẫu thuật đi ra, Trần Thương trực tiếp biểu đạt bản thân chính mình xem thường.
Không ngờ Hà Chí Khiêm trực tiếp sửng sốt:
- Ách... thầy Trần, chuyện này rất là thông thường?
- Anh nghĩ xem, phẫu thuật căng thẳng như thế, khẳng định là cần một loại an ủi để bình phục lại tâm trạng, nếu như vào lúc này, bên cạnh anh có một thứ để dựa vào, sẽ giúp cho anh nhặt lại lòng tin
- Hơn nữa, vai của chị gái y tá khá là mềm, lúc lau mồ hôi tương đối dễ dàng, vai của đàn ông thì quá cứng, không có thích hợp
Trần Thương nhìn thấy Từ Ái Khanh và Từ Tử Minh không cảm thấy kinh ngạc mà gật đầu, anh không nhịn được nhìn thoáng qua Lý Bảo Sơn
Anh nhớ rõ, trước đây, lúc phẫu thuật chủ nhiệm Lý nói với anh, gãi ngứa thì tìm đồng chí nam
Trần Thương cảm thấy bản thân đã toàn bộ bỏ qua mùa xuân, trực tiếp bước vào mùa hè
Hơn nữa mùi mồ hôi trên người đàn ông có thể so sánh với chị gái y tá hay à?
Trần Thương có cảm xúc trong lòng
Đến mức tâm trạng cả một buổi chiều hơi lo lắng bất an.
Anh thở dài, nhìn Lý Bảo Sơn:
- Chủ nhiệm à, nếu như anh dạy tôi cái này sớm một chút, nói không chừng tôi với Tần Duyệt bây giờ đã có cả đứa con hai tuổi rồi.
Sau khi Lý Bảo Sơn nghe thấy vậy thì khụ khụ một tiếng:
- Cái này không thể trách tôi, là viện trưởng Tần nói tôi sắp xếp như vậy.
Lý Bảo Sơn nói xong, cảm thấy bản thân vung nồi rất tốt.
Quả nhiên, sau khi Trần Thương nghe xong thì không phản bác được.
Trần Thương nhìn thấy thanh chỉ nam tiến trình của mình từ phòng phẫu thuật.
100 ca phẫu thuật, cho đến trước mắt đã tiến hành được 20 ca
Cái tốc độ này không nhanh không chậm.
Kỳ thật, trong phẫu thuật quan trong nhất chính là quá trình chứ không phải là kết quả.
Cho dù là đã xong nhiệm vụ, lộn xộn hoàn thành các ca phẫu thuật lớn, hoàn thành nhiệm vụ rồi, nhận được một cái chỉ nam.
Thế nhưng Trần Thương cần cân nhắc chính là một cái vấn đề khác.
Nếu như gặp phải một bệnh khác, bản thân không có vật phẩm này trong hệ thống, nên nhận loại chỉ nam của phẫu thuật này như thế nào?
Thật ra, hiện tại Trần Thương đã không còn hoàn toàn phụ thuộc vào hệ thống giống như lúc trước nữa, mà là thông qua phương thức của hệ thống, để cải thiện bản thân.
Trải qua 20 ca phẫu thuật thay thế động mạch chủ ngực - bụng, nói thật, nhóm bác sĩ đầu tiên đã có một số kỹ năng và khả năng phẫu thuật.
Đặc biệt là khi xử lí các phân đoạn mấu chốt, mọi người đã có ý tưởng, cho dù có gặp phải các loại không thể nào, họ cũng có thể có một số biện pháp để đối phó nó.
Nhưng, vào ngày hôm sau mở cuộc họp.
Mọi người gặp phải một vấn đề
Từ Tử Minh trực tiếp nói:
- Thầy Trần, hiện tại chúng ta có rất nhiều người đăng ký, thế nhưng hiện tại đang có rất nhiều người không nguyện ý tham gia thí nghiệm lâm sàng.
- Cũng có rất nhiều người đều đang duy trì trạng thái chờ đợi.
Hà Chí Khiêm gật đầu nói:
- Ừm, đúng là như thế, hơn nữa hiện tại trên mạng đang thảo luận rất ầm ĩ đối với việc tiến hành hội chứng người bệnh Marfan của bệnh viện chúng ta, một vài chuyên gia đều cảm thấy chúng ta không có đủ năng lực này.
- Bản thân người bệnh rơi vào một cái trạng thái do dự, hiện tại càng thêm sự giật dây của những người này, họ càng thêm lung lay.
Sau khi Trần Thương nghe xong thì lập tức nhíu mày.
Chuyện vừa mới phát triển đã xuất hiện chướng ngại vật.
Có điều, ngay lúc này, điện thoại đột nhiên vang lên.
Là Ngô Đồng Phủ.
- Trần Thương, cậu đã nghe qua chuyên mục 《Thử Thách Điều Không Thể》 chưa?
Ngô Đồng Phủ đột nhiên vừa cười vừa nói.
Trần Thương sửng sốt một chút:
- Nghe qua thì có nghe qua, nhưng không có xem kỹ. Là tiết mục do Tát Bối Lập chủ trì phải không?
Ngô Đồng Phủ gật đầu nói:
- Ừm, không sai, tổ tiết mục của họ đã tới bệnh viện của chúng ta, 《Thử Thách Điều Không Thể》 kỳ thứ ba không phải có một bác sĩ Ngoại khoa thần kinh thử thách khiêu chiến mô phỏng phẫu thuật 40 phút à? Kỳ đó hiệu quả rất tốt, họ hỏi chúng ta có bác sĩ nào muốn tham gia hay đăng ký hay không.
- Tôi muốn hỏi cậu một chút, dù sao bây giờ cậu cũng là tuyển thủ nhân khí, muốn xem thử cậu có hứng thú tham gia tiết mục tống nghệ này hay không.