Nghĩ tới đây, Trần Thương nhìn kỹ người phụ nữ vài lần.
Lập tức sửng sốt một chút
- Dì?
Thím mập cũng sửng sốt nhìn Trần Thương:
- Ồ? Tiểu Trần
Hai người cứ như vậy mắt lớn trừng mắt nhỏ, trên mặt lộ ra một tia mừng rỡ
Chẳng ai ngờ rằng sẽ khéo như vậy, lại gặp được nhau ở đây.
Cuộc đời từ khi nào mà có cảm giác không gặp lại.
- Dì à, dì mau ngồi đi
Trần Thương vội vàng chào hỏi rồi mời dì ngồi xuống, chuẩn bị nói rõ mọi chuyện vừa rồi với dì.
Mặc dù nói bệnh ung thư vú không quá nghiêm trọng, thế nhưng... Nếu như bị thay đổi vị trí, vấn đề cũng không ít.
Dì mập nghi ngờ nhìn thoáng qua Trần Thương, vuốt ngực, lực tay của tiểu tử này khá lớn
Nhưng dì cũng biết, mới vừa rồi là mình không đứng vững, không ngờ một cái ngửa ra sau đã suýt nữa ngã xuống đất, nếu không phải được Trần Thương đỡ thì đã sớm bị ngã cho thất điên bát đảo.
Cơ thể của mình mập như vậy, nếu thật là bị ngã choáng váng một cái, sợ là sẽ xảy ra vấn đề nha
Đây cũng không phải là người khác
Chính là khi Trần Thương còn thực tập ở Tỉnh Nhị Viện, dì mập là chủ nhà trọ ở thôn Thành Trung.
- Tiểu Trần à, đã lâu không gặp
Dì mập hình như trời sinh khá là hiền lành, gặp được Trần Thương thì cũng rất vui mừng.
Trần Thương gật đầu:
- Đúng vậy ạ, hôm nay vừa vặn đi ngang qua, nhìn thấy mấy món ăn đường phố này, cháu tới đi dạo, ăn một chút gì đó
Dì mập nghe vậy thì nhìn đánh giá Trần Thương một chút, mắt sáng rực lên, bất đắc dĩ nói:
- Vậy... Còn độc thân chứ hả?
Nghe thấy thím mập hỏi như vậy, trong lòng Trần Thương lập tức lộp bộp một tiếng.
Còn chưa kịp nói chuyện, thím mập cúi đầu nhìn một đống xâu nướng trên bàn của Trần Thương, không khỏi ngẩn người
Im lặng ba giây mới đột nhiên quan tâm nói:
- Tiểu Trần, tuy cháu chưa có đối tượng nhưng cũng không thể ăn bậy bạ như thế
Trần Thương không nhịn được nuốt ngụm nước miếng
Hơi lo lắng bất an
- Cái này... Dì à, cháu không phải cố ý
Trần Thương liên tưởng tới chuyện xảy ra vừa rồi, không hiểu lo lắng, hiện tại sợ rằng dì chủ nhà sắp bắt anh phụ trách
Trong lòng vừa kinh ngạc lại vui, lo lắng bất an.
Dù sao...
Nếu như dì này thật sự bị ung thư vú... Đúng không... Hơn ức tài sản, thật nhiều nhà lầu... Sau khi xong việc...
Cũng coi như là phấn đấu nhiều năm mới có được.
Thế nhưng bây giờ Trần Thương cũng không phải loại người này
Anh không nhịn được cười nói:
- Dì à, thật ra cháu đã có đối tượng, không đúng, nói đúng hơn thì chúng cháu đã kết hôn, chúng cháu đã lĩnh chứng rồi
Dì mập nghe xong, cười ha ha một tiếng:
- Dì còn không biết cháu à? Lại khoác lác
Sau khi nói xong, dì mập khẽ vươn tay, chỉ vào đầu đường phố.
- Nhìn thấy không? Tiểu Trần, đây là giang sơn dì cho các cháu! Phố ăn vặt Bình Dương
Lời lúc này của thím mập, tràn đầy lòng tin, phóng khoáng, tự do.
- Cái này, dì biết được sau khi con gái dì trở về, dì sẽ quyết định, phải chừa chút đồ lại cho con rể của mình.
Nói đến đây, dì mập khẽ vươn tay, một nhân viên công tác vội vàng chạy tới:
- Thưa bà chủ, có chuyện gì không?
Thím mập chỉ vào Trần Thương:
- Nhìn thấy chưa? Gương mặt này, sau này tới đây, uống cái gì cũng được miễn phí
Nhân viên lập tức sửng sốt
Rõ ràng hơi mơ màng.
Nhưng vẫn gật đầu:
- Vâng, thưa bà chủ
Trần Thương không nhịn được nhìn thoáng qua bốn phía, toàn bộ một cái phố ăn vặt này... Dài cỡ nào chứ
Nhìn ánh mắt của dì mập, Trần Thương không hăng hái thở dài.
Đời người mà
Khó khăn nhất chính là lựa chọn
Dì mập cúi đầu, hạ giọng:
- Tiểu Trần, thật ra dì vẫn luôn rất xem trọng cậu.
- Mặc dù cậu nghèo, nhưng cậu đẹp trai, hơn nữa còn có tiền đồ.
- Hay là... Để dì giới thiệu đối tượng cho cháu nhé
- Con gái dì trở về nước sẽ đi làm ở bệnh viện chỉnh hình Chí Tân! Hay là hôm nào giới thiệu hai đứa gặp nhau?
Trần Thương vội cười, khoát tay áo:
- Không cần đâu dì, cháu thật sự đã kết hôn, cháu không mang theo giấy kết hôn, nếu không thì cháu đã cho dì xem rồi.
Ngay lúc này, trong đầu Trần Thương đột nhiên hiện ra chuyện vừa rồi, bất đắc dĩ nói:
- Nhưng dì à, có chuyện này cháu phải nói với dì, vừa rồi cháu bắt mạch ở ngực dì, cháu cảm nhận được khối u, mà còn không nhỏ
- Thậm chí cái khối u này còn chưa chắc chắn là lành tính, có thể là ác tính
Đang lúc nói chuyện, mặt dì mập biến sắc
- Tiểu Trần, ý cháu là?
Trần Thương giải thích:
- Dì mập, dì không cần lo lắng, cháu cảm thấy có thể là ung thư vú.
Dì mập nghe xong lập tức bị giật mình
Bất cứ người phụ nữ nào khi nghe thấy vậy thì trong lòng cũng sẽ vô cùng lo lắng và sợ hãi.
Dù sao thì đột nhiên có một người đàn ông tới sờ ngực mình, sau đó lại đột nhiên nói... có thể mình đã mức mắc bệnh ung thư vú.
Chuyện này thật sự quá chấn động.
Nghĩ tới đây, thím mập vội vàng nhìn chằm chằm Trần Thương:
- Tiểu Trần, vì sao cháu lại nói như vậy?
Trần Thương nhẹ gật đầu:
- Vừa rồi khi cháu chạm vào, cảm giác được khối u của dì hình như không giống nhau lắm, tính chất lại cứng, mà độ dính liền còn tương đối cao, độ đàn hồi rất kém, tình trạng cũng không tốt
Nghe thấy Trần Thương nói vậy, dì mập vội vàng đứng lên:
- Đi, vào trong phòng, cháu khám kỹ một chút xem, có phải là có nhầm lẫn gì không?
…
…
Nghe thấy lời nói của thím mập, Trần Thương nhẹ gật đầu, không chút từ chối.
Nói thật đối với dì mập, Trần Thương vẫn tương đối cảm kích, không có dì mập thì bản thân Trần Thương sẽ rất khó khăn trong những năm vừa qua.
Dì mập cũng rất chú ý đối với Trần Thương.
Trần Thương nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ đành nhẹ gật đầu, quyết định hỗ trợ một phen chẩn đoán chính xác.
Dứt khoát đi theo dì mập đến một phòng bệnh bên cạnh.
Sau khi đi vào, sắc mặt của dì mập rõ ràng là hơi lo lắng, thậm chí người bệnh nữ này còn hơi sợ hãi.
Mọi thứ một khi đã liên quan đến ung thư, đều không có cái gì là nhẹ.
Mà bản thân Trần thương chính là bác sĩ, mà còn hiểu rất rõ là trước đây dì mập thường rất hay đau đầu phát sốt gì đó, cũng không ít lần đến tìm Trần Thương nhờ giúp đỡ.
Vừa vào phòng, thím mập chuẩn bị cởi áo.
Trần Thương cũng nghiêm túc hỗ trợ chẩn đoán bệnh.
Bắt mạch với tư cách là một bác sĩ chẩn đoán điều trị bên trong kỹ thuật chẩn đoán phân đoạn quan trọng nhất, với thao tác xem sờ gõ nhẹ nghe bên trong Trần Thương đã thu thập một lượng lớn thông tin, thật sự là rất khảo nghiệm kỹ thuật.
Ngay lúc này, dưới lầu có một người con gái hơn hai mươi tuổi rất xinh đẹp đang đi tới.
Người con gái ấy tên là Trương Du, gương mặt xinh đẹp, trông rất trẻ tuổi, cô ấy mở những món đồ ăn vặt trên đường phố ra, Trương Du nói thật là làm trò quá
Hiện tại... Cô cảm thấy mục đích mẹ mình mở bán đồ ăn vặt trên đường phố đơn thuần là hấp dẫn chính mình đến gặp bà.
Thật là ngây thơ
Nghĩ tới đây, Trương Du đứng mở cửa ra vào hỏi nam nhân viên nói rằng:
- Dương quản lý, mẹ tôi đang ở đâu?
Nhân viên công tác do dự một lát:
- Trên lầu.
Vừa nói xong, anh đã hối hận