Nam nhân viên công tác ấy cảm thấy... có phải là mình không nên nói ra hay không?
Trương Du lên lầu mở cửa phòng sau đó tiến vào phòng, lập tức bị cảnh tượng trước mắt dọa cho nhảy một cái.
Cô nhìn thấy mẹ mình đang trần truồng đứng ở nơi đó
Mà trước mặt mẹ mình lại là một nam thanh niên mặt trắng trẻo trông rất nhỏ tuổi đang ngồi đối diện
Nhưng mấu chốt lại là tay của nam thanh niên đó lúc này đang lại đặt đứng ở nơi...
Nghĩ tới đây, Trương Du vội vàng chuẩn bị ra ngoài.
Thế nhưng mà dì mập và Trần Thương cũng tự nhiên phát hiện Trương Du đứng ở bên ngoài.
Trong lúc nhất thời, sáu mắt nhìn nhau, bầu không khí đột nhiên trở nên hơi xấu hổ
Dù sao thì Trần Thương cũng tương đối bình tĩnh thong giong, bởi vì Trần Thương đến đây là để khám bệnh.
Mà dì mập thì cũng mây trôi nước chảy, từ trước đến nay có sóng to gió lớn gì mà chưa trải qua.
Thế nhưng... Trương Du không được
Cô ấy không nghĩ là sẽ gặp tình cảnh như vậy.
Trong lúc nhất thời, xấu hổ không gì sánh được, không biết làm sao.
Dì mập bình tĩnh cầm lấy đồ mặc lên người:
- Con về rồi à? Để mẹ giới thiệu cho con một chút, đây là Trần Thương.
Mặt Trương Du đỏ lên
Trong lòng là vừa sợ lại vừa vui, nhưng xấu hổ càng nhiều thì lo lắng cũng càng nhiều.
Vui vẻ chính là cuối cùng mẹ mình cũng tìm được đối tượng cho mình, không đến mức quá cô đơn, lẻ loi một mình.
Lo lắng chính là... dáng vẻ Trần Thương này trắng trẻo nhỏ tuổi có phải là đang lừa gạt tình cảm của mẹ mình không? Dù sao thì mẹ của mình cũng có tiền
Lúng túng là... Không ngờ loại chuyện này, mẹ mình lại có thể làm chuyện này ở đây
Quá lúng túng
- Đây là con gái của dì, Trương Du
Sau khi Trần Thương nghe xong thì gật đầu cười nói:
- Chào cô, tôi tên là Trần Thương.
Sau khi Trương Du nhìn thấy Trần Thương, luôn cảm thấy hơi quen thuộc, giống như là rất quen mặt, từng gặp nhau ở đâu rồi
Đột nhiên, mắt Trương Du sáng lên
Đây là Trần Thương à?
Công việc của Trương Du là chỉnh hình ở bệnh viện Chí Tân sao có thể không nhận ra Trần Thương được?
Đây chính là đầu bài của bệnh viện chỉnh hình Chí Tân
Bác sĩ chỉnh hình trăm vạn
Không ngờ…
Thật là không ngờ luôn
Trương Du càng nghĩ càng cảm thấy kích động.
Nói thật, khi Trương Du ở tại Hàn Quốc đã nghe nói đến bác sĩ chỉnh hình tốt nhất là Trần Thương, sau khi trở về nước tham gia công tác ở bệnh viện chỉnh hình Chí Tân.
Càng rõ ràng hơn Trần Thương có giá trị và hàm nghĩa là như thế nào
Từ trước đến giờ trong mắt Trương Du, Trần Thương chính là một bậc thầy, một anh hùng, một người tài giỏi tài ba trong ngành chỉnh hình
Thế nhưng hiện tại...
Cô ấy không ngờ, bậc thầy như Trần Thương, lại có một ngày dính líu quan hệ với mình.
Mà lại là một mối quan hệ phức tạp như thế này
Càng nghĩ, Trương Du thì càng cảm thấy vô cùng hưng phấn và kích thích.
Trương Du, tự mình nghĩ đến mối quan hệ như thế hơi buồn cười.
Dù sao... Người ta cũng là giáo sư Trần rất có tiền tài mà lại còn vừa có ý với mẹ mình?
Thế nhưng...
Ngoại trừ tiền tài, mẹ mình còn có cái gì?
300 cân thịt?
Đúng thế
Trương Du đột nhiên cảm thấy có lẽ thẩm mỹ của giáo sư Trần hơi không giống với người bình thường?
Có thể, đây chính là chân ái à?
Nghĩ tới đây, trong lòng Trương Du vô cùng cảm động.
Đối với chuyện tình cảm mẹ mình có thể tìm thấy một nam thanh niên ưu tú, Trương Du rất vui vẻ và hưng phấn.
Thậm chí, Trương Du còn bắt đầu thay mẹ mình xin lỗi cha, dù sao người ta cũng là một giáo sư quá tốt, quá ưu tú rồi.
Thế là, Trương Du vội vàng nói:
- Giáo sư Trần... Không phải, phải gọi là chú Trần
Một câu nói đã làm cho Trần Thương quá ngỡ ngàng
Tôi?
Chú?
Trần Thương xấu hổ cười nói:
- Gọi tôi là chú sao...
Thím mập gật đầu:
- Đúng đấy, Trần Thương cũng không phải là người lạ với gia đình chúng ta, mẹ và Trần Thương đây đã quen biết nhau hơn ba năm rồi, lúc con ở tại Hàn Quốc thì Trần Thương đã đến ở nhà chúng ta
- Lúc ấy, mẹ muốn giới thiệu Trần Thương cho con quen biết, thế nhưng lúc ấy con lại không muốn trở về nước.
Trương Du nghe xong lập tức tỉnh táo tinh thần trở lại
Thì ra...
Hai người đã ở chung với nhau ba năm
Lần này, ánh mắt Trương Du nhìn mẹ của mình, trong ánh mắt của bà có ý gì chứ.
Vội vàng nhìn Trần Thương, chủ động đưa tay:
- Chào cha
Trần Thương ngậm một ngụm nước trực tiếp phun ra ngoài.
Chuyện gì đang xảy ra vậy, cái quỷ gì vậy?
Lúc này đã làm cho Trần Thương trực tiếp hôn mê rồi.
Gọi tôi là cha?
Không chỉ có Trần Thương, dì mập cũng trợn tròn mắt nhìn cô.
- Mẹ, thật xin lỗi, con đã không quan tâm mẹ nhiều, cha, cảm ơn người, cảm ơn người đã chăm sóc mẹ con trong suốt thời gian qua
Trương Du gật đầu cảm ơn.
Trần Thương nháy mắt lộn xộn.
Dì mập cũng lộn xộn
Cái quỷ gì vậy?
Dì mập bất đắc dĩ nói:
- Con bị gì thế? Ngu rồi à? Người ta là tiểu Trần... Sao con có thể gọi người ta là cha?
Trương Du nhìn thấy mẹ mình trong dáng vẻ này, bất đắc dĩ lắc đầu, aizzz... Có lẽ mẹ mình đang ngượng ngùng, mắc cỡ.
- Mẹ của con, mẹ yên tâm, con sẽ không kỳ thị cha Trần đâu, con tin tưởng Trần Thương là thật lòng thật tâm yêu thương mẹ
- Mẹ không cần có gánh nặng trong lòng đâu, dù sao với một người ưu tú như giáo sư Trần đây, con sẽ không ngại gọi là cha đâu
Trần Thương rốt cuộc đã hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
Trương Du đã hiểu lầm Trần Thương là tình nhân của thím mập
Vậy nên mới mở miệng gọi anh là cha.
Trong lúc nhất thời muốn nhức đầu cũng không được.
- Chớ nói nhảm, lúc đầu bác sĩ Trần đây đến nhà chúng ta để ở trọ, cũng là một bác sĩ của Tỉnh Nhị Viện, hôm nay tình cờ chúng ta gặp nhau, Trần Thương nói ngực của mẹ có khối u, mẹ đã để cho Trần Thương kiểm tra
Trần Thương gật đầu:
- Không sai, nếu ngày mai có thời gian, dì mập sẽ cùng tôi đi đến bệnh viện để siêu âm vú, để có một kết luận rõ ràng, tình trạng bây giờ là như thế nào.
Thấy Trần Thương và mẹ mình không có tình ý gì với nhau, Trương Du lập tức đỏ mặt.
Lúc này Trương Du vô cùng lúng túng
Nghĩ tới đây, Trương Du cũng cảm thấy hơi dở khóc dở cười.
- Rất cảm ơn ngài, bác sĩ Trần
Đáng tiếc
Trương Du cho rằng giáo sư Trần có thể sẽ trở thành cha của mình, dạy cho mình kỹ thuật chỉnh hình...
Hiện tại xem ra, không có cơ hội nữa rồi.
Nhưng...
Vào lúc này, thím mập đột nhiên nói:
- Đúng rồi, con gai, con qua đây
Trương Du gật đầu.
Con mắt dì mập hơi sáng lên:
- Cái này... Tiểu Trần, dì còn có chuyện hi vọng cháu có thể giúp dì, dì luôn cảm thấy con gái của dì cũng có khối u, bác sĩ Trần thể kiểm tra nhìn giúp dì được hay không?
Vừa nghe xong, mặt Trần Thương lập tức thay đổi
Nghe thấy sự nhờ vả của dì mập, trong lúc nhất thời Trần Thương không kịp phản ứng lại
Sở dĩ đồng ý một yêu cầu nhỏ của bản thân thím mập, mà hơn thế nữa bản thân thím mập đã có bệnh, về tình về lý, đã mang danh là một bác sĩ thì bản năng và trách nhiệm của một người lương y, Trần Thương cảm thấy bản thân mình cần phải cân nhắc một chút.