Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1403 - Chương 1403: Làm Màu Lần Hai

Khi bac si mo hack full
Chương 1403: Làm Màu Lần Hai
 

Lúc này, những bác sĩ trẻ bên ngoài nghe thấy vậy thì cũng đi vào trong phòng.

Phòng chụp X-quang không lớn, trong thời gian ngắn có nhiều người như vậy tiến vào, rất rõ ràng hơi chen chúc.

Mùa hè nóng nực, một đám người mồ hôi đầy đầu.

Trần Thương nhìn thoáng qua bèn chuồn ra ngoài.

Bên trong quá nóng

Các bác sĩ khác sôi nổi cầm di động chụp ảnh, ngày mai đưa cho trưởng khoa xem, không chừng có thể lập một cái công lao.

Chỉ có Lão Mã, ngạo kiều giống như ngọn cỏ kiên cường trong gió, đối với Trần Thương trâu bò làm như không thấy, ngoảnh mặt làm ngơ.

Trần Thương nhìn Lão Mã, nhếch miệng nở nụ cười:

- Muốn học không? Tôi dạy cho anh

Lão Mã cao ngạo:

- Cút

- Rõ ràng có thể làm cho tên côn đồ kia bồi thường thêm tiền, tại sao cậu không làm như vậy? 30 000 tệ đủ làm gì?

Trần Thương nghe vậy, lắc đầu nói:

- Anh có biết Chu Chính bị bệnh gì không?

Lão Mã đúng lý hợp tình nói:

- Không biết mới cần phải kiểm tra mà? 30 000 tệ có thể đủ chi phí à?

Trần Thương không để ý lời này.

Làm Lão Mã cảm giác như đấm vào bị bông, nhẹ như không có gì.

Chờ sau khi mọi người lại lần nữa đi ra bên ngoài, một đám nhiệt tình hừng hực nhìn Trần Thương.

Trong ánh mắt tràn đầy ý muốn mời Trần Thương về khoa của mình.

Sau khi tháo ra thiết bị súc ruột, Chu Chính nhẹ nhàng thở ra.

Không đau

Thật sự không đau

- Bác sĩ Trần, cảm ơn anh

Chu Chính ngồi dậy, vô cùng cảm kích nói.

Vốn dĩ anh cho rằng cần phải phẫu thuật, không ngờ chỉ cần súc ruột một cái là mình đã khôi phục, anh cảm thấy mình rất may mắn.

- Bác sĩ, tôi không sao chứ?

Mọi người sôi nổi nhìn về phía Trần Thương.

Chỉ thấy Trần Thương lắc đầu:

- Không, còn có việc đấy.

Vừa nghe tới đây, mọi người lập tức tò mò.

Bệnh lồng ruột cũng đã khỏi, còn có việc gì?

Trở lại khoa Cấp cứu, Tiểu Kha đi tới.

- Bác sĩ Trần, Phòng nội soi đã chuẩn bị xong, dẫn người bệnh sang?

Trần Thương ừ một tiếng:

- Chờ một lát nữa đi.

Nói xong, Trần Thương nói với bác sĩ Nội khoa Tiêu hóa:

- Các cậu, ai trực ban, làm thủ tục nội trú chuyển khoa cho người bệnh đi.

Nghe thấy Trần Thương nói, Chu Chính vội vàng nói:

- Đợi đã... Bác sĩ Trần, tôi không sao đâu, tôi không cần nằm viện

Các Bác sĩ trẻ của Nội khoa Tiêu hóa cũng gật đầu.

Tuy giáo sư Trần sắp xếp cho một người bệnh nằm viện là rất đơn giản.

Nhưng...

Dù sao cũng phải có chẩn đoán bệnh để nội trú chứ?

Tùy tiện nằm viện thì Bảo hiểm chắc chắn sẽ hỏi.

- Giáo sư Trần, chẩn đoán bệnh gì?

Trần Thương nhìn mọi người, lại nhìn thoáng qua Lão Mã, nói:

- Mọi người lại đây nhìn ngón tay của người bệnh, còn có khóe miệng.

Mọi người sôi nổi thấu lại gần.

Cũng thấy được Chu Chính khác thường.

Chu Chính hơi ngượng ngùng...

- Tôi... không sao đâu, đều đã có từ lâu.

Trần Thương lắc đầu:

- Đây là một loại bệnh.

Nghe thấy Trần Thương nói, mọi người vội vàng dựng lỗ tai lên nghe ngóng.

Lúc này, Lão Mã cũng chui lại đây.

Trần Thương không nhịn được nói:

- Thật ra, mọi người nên suy nghĩ một chút, vì sao người bệnh lại đột nhiên bị bệnh lồng ruột, người bình thường té ngã sẽ mắc bệnh lồng ruột à?

Đều là bác sĩ Khoa tiêu hóa, mọi người đều nhíu mày lắc đầu.

Bệnh lồng ruột, người trưởng thành rất hiếm khi bị loại bệnh này.

Trên cơ bản là không gặp.

Lúc này, Trần Thương bỗng nhiên xoay người lại, hỏi một bác sĩ Ngoại khoa Tiêu hóa:

- Người trưởng thành như thế nào sẽ dễ bị bệnh lồng ruột?

Người được hỏi cũng là một người bác sĩ lâu năm, lập tức nói:

- Khối u là nguyên nhân thường thấy nhất làm cho người trưởng thành bị lồng ruột. Polyp đường ruột, u xơ tử cung, u mỡ, u mô liên kết và các loại ung thư đều có thể gây ra bệnh lồng ruột thứ phát.

Trần Thương gật đầu

- Không sai! Trả lời rất chính xác

Chẳng qua, sau khi nghe thấy câu này, mọi người xung quanh lập tức trừng lớn đôi mắt.

Mà người bệnh Chu Chính thì trực tiếp sững sờ.

Chu Chính bị dọa phát sợ

Cuộc đối thoại giữa Trần Thương và bác sĩ bên cạnh làm cho anh cảm thấy sợ hãi.

Trần Thương thấy thế, nhìn Chu Chính nói:

- Anh không bị ung thư.

Chu Chính nghe vậy cũng không dám thả lỏng.

Cảm giác trong chốc lát hy vọng trong chốc lát tuyệt vọng thật sự là quá không thoải mái, vẫn là chờ Trần Thương nói cho hết lời rồi nói sau

Trần Thương nói:

- Nhưng không thể bài trừ sau này có bị ung thư hay không.

Chu Chính sắp khóc, có thể nói hết toàn bộ trong một lần được không?

Trần Thương đã đến gần, cầm lấy bàn tay của Chu Chính, giơ lên cho mọi người xem, nói:

- Đây là một loại bệnh hiếm thấy

- Gọi là hội chứng Peutz - Jeghers, còn gọi là hội chứng Đốm đen - Polyp.

Sau khi Trần Thương nói cái danh từ này, mọi người đều là vẻ mặt mờ mịt.

Cái gì gọi là hội chứng Đốm đen - Polyp?

Chưa từng nghe thấy bao giờ

Lão Mã luôn cảm thấy đây là Trần Thương nói bừa một cái tên để hù người

Thấy ánh mắt hoài nghi của Lão Mã, Trần Thương thật sự tức giận muốn đánh người.

- Loại bệnh này vô cùng hiếm thấy, các cậu có thể nhìn thấy, thật sự rất may mắn.

Trần Thương nói xong, trực tiếp đưa người bệnh tới phòng nội soi.

Mọi người liếc nhìn nhau, sôi nổi đi theo.

Một loại bệnh tật hiếm thấy như vậy vô cùng hấp dẫn đối với một người bác sĩ.

Anh nghĩ lại xem, gặp được một người bệnh hiếm thấy, người khác không biết đó là bệnh gì thì anh bỗng nhiên nói.

Loại cảm giác này, giống như giáo sư Trần lúc này.

Phong cách 100%

Làm cho người khác nhìn một cái đã cảm thấy xịn xò.

Bác sĩ trực phòng nội soi đã chờ trong phòng từ lâu.

Khi mọi người nhìn thấy hình ảnh nội soi ruột, tất cả đều trợn tròn mắt

- Này... Này cũng quá ghê tởm mà

- Khiếp thế

- Hơi giống chùm nho...

Mặc kệ nói như thế nào, lúc này, trên hình ảnh nội soi, mọi người rõ ràng nhìn thấy có vô số Polyp rậm rạp trong ruột non của người bệnh

Cũng không lớn, kích thước chỉ khoảng 1-2mm, nhưng... Số lượng nhiều

Người có hội chứng sợ mật độ cao nhìn thấy khẳng định ghê tởm muốn nôn

Một đám Polyp nhỏ ở trong ruột non khiến cho người ta có cảm giác giống như đám lông tơ rất nhỏ.

Thấy một màn như vậy, mọi người bỗng nhiên trở nên bình thường

- May mà hôm nay dẫn tới bệnh lồng ruột mới phát hiện ra, nếu không, sau này không để ý, khẳng định sẽ diễn biến thành ung thư! Nhiều Polyp như vậy, có lẽ không đến 40 tuổi sẽ thành ung thư.

Đây là lời nói thật.

Có đôi khi, rất nhiều người bệnh phát hiện mình mắc bệnh, không thể nói là may mắn hay là bất hạnh.

Lúc này, sau khi thấy một màn này, Lão Mã không nhịn được thở dài

Hình như anh hiểu được ý của Trần Thương.

Nếu thật chịu chi phí điều trị, còn phải xác định trách nhiệm của hai bên trong vụ việc, như vậy, đối phương phải tiêu không ít tiền, nhưng đồng thời người bệnh cũng phải chi ra càng nhiều tiền.

Nhưng...

Hiện tại xem ra, đối phương chỉ cho 30.000 tệ, so với lang thang không mục tiêu kiểm tra và làm phẫu thuật thì đã tiết kiệm được không ít tiền.

Mà Chu Chính cũng có thể dùng chút tiền ấy để trị liệu bệnh của mình.

Nhiều Polyp như vậy, xử lý không khác gì vặt từng quả nho, phải cắt bỏ từng quả một, đây là một công việc rất vất vả.

Trong khoảng thời gian ngắn không thể làm được.

Vẫn là làm thủ tục nội trú thì thích hợp hơn một chút.

Bình Luận (0)
Comment