Năm ức này cũng không phải giá trị cổ phiếu, mà là vốn lưu động của nhà xưởng, dụng cụ, nhà kho, …
Thế nhưng, Cố Hân và Trịnh Quốc Đàm đi cùng với nhau...
Chẳng lẽ là vì...
Đầu óc Trần Thương chuyển động tương đối nhanh.
Hình như bắt lấy một chút đầu mối.
- Khoảng sáu giờ tôi mới tan ca.
Trịnh Quốc Đàm đồng ý:
- Được, đến lúc đó tôi cho người đi đón cậu, sau đó sẽ đến đón Tần Duyệt cùng đi.
Trần Thương đồng ý.
Sau đó giờ tan ca cũng đến, một chiếc Maybach S650 Pullman đứng ở cửa bệnh viện.
Xe này so với các dòng xe sang trọng khắp nơi trong thủ đô thì cũng rất hiếm thấy.
Giá cả so với Rolls-Royce Phantom cũng đắt hơn gấp mấy lần
Từ xa nhìn lại rất tôn quý
Nhìn thấy Trần Thương, tài xế vội vàng đứng dậy mở cửa.
- Mời giáo sư Trần lên xe.
Trần Thương gật đầu, đến Hiệp Hòa đón Tần Duyệt.
Xe như vậy ngồi vào rất giống như trong phòng.
Rất ổn định
Giống như là không có bất kỳ xóc nảy gì cả.
Tài xế lái xe càng làm cho người không cảm giác được là phía trước kéo hay là phía sau đẩy.
Xe dừng lại bên ngoài một cái Tứ Hợp Viện.
Nhân viên phục vụ dẫn theo Trần Thương và Tần Duyệt đến phía trước.
Đây là một nhà hàng nằm dưới lòng đất.
Cái nhà hàng ngầm này càng thêm điệu thấp và xa hoa hơn một chút.
Bên ngoài nhìn hình như rất bình thường, thế nhưng trong phòng lại trang trí cùng với uống trà, đồ uống trà đều là đồ quý giá.
- Trần Thương, khi nào cậu và Tần Duyệt sẽ tổ chức lễ cưới vậy?
Trương Ái Hương cũng tới, vừa cười vừa nói.
Hiện tại, Trương Ái Hương sau khi phẫu thuật đã khởi sắc rất tốt.
Quan trọng nhất chính là tự tin và khí chất của cô, hình như hoàn toàn khác biệt so với lúc đầu.
Đây mới là tổng giám đốc Trương cùng với Trịnh Quốc Đàm lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng đánh xuống tập đoàn Trịnh thị đấy
Cố Hân ngược lại tương đối hàm súc, rất ít nói chuyện, chẳng qua chỉ ngồi cười.
Một lát sau, Trương Ái Hương kéo Tần Duyệt đến bên cạnh nói chuyện phiếm.
Lúc này, Trần Thương mới hỏi:
- Tổng giám đốc Trịnh, lần này ngài tới thủ đô định ở lại bao lâu?
Trịnh Quốc Đàm cười nói:
- Thật ra, lần này không phải tôi đến thủ đô, mà là muốn đi các tiểu Vương quốc Ả rập Thống nhất.
Trần Thương nghe thế thì lập tức sửng sốt
- Không phải cậu muốn đi các tiểu Vương quốc Ả rập Thống nhất dự thi à? Tôi cũng chuẩn bị đi xem một chút.
Trần Thương nghe thấy vậy thì lập tức ngửi được rất nhiều thứ.
- Tổng giám đốc Trịnh quyết định tất cả?
Trịnh Quốc Đàm cười nói:
- Đúng vậy
Trịnh Quốc Đàm đã nói chuyện với Trần Thương rất nhiều lần, muốn tiến hành điều chỉnh kết cấu sản nghiệp.
Trước mắt, tập đoàn Trịnh thị có rất nhiều công ty con cấp dưới.
Một công ty bất động sản, một công ty khoáng sản, còn có một công ty đầu tư.
Trước đây, công ty khoáng sản và công ty bất động sản ngang hàng.
Trước đây ít năm, kinh tế khoáng sản đình trệ, bất động sản phát triển tương đối nhiều hơn một chút.
Mà mấy năm này, bất động sản đã không còn là ngành nghề phát triển, đã trở thành xí nghiệp xế chiều.
Vì vậy, Trịnh Quốc Đàm đã làm tốt chuẩn bị chuyển hình.
Những năm này, công ty đầu tư tiến hành không ít đầu tư y dược sinh vật, nhưng cho tới nay vẫn không tiến hành quản lý và khống chế cổ phần.
Trịnh Quốc Đàm tiếp tục nói:
- Tôi đầu tư một công ty y dược hải ngoại nói hội chợ hàng năm đều sẽ có xuất hiện rất nhiều độc quyền, tôi cũng định đi để có thêm kiến thức.
- Nhưng... Lần này tôi là muốn đi tìm kiếm một vài người bạn hợp tác.
Trần Thương lập tức sững sờ:
- Bạn hợp tác?
Trịnh Quốc Đàm gật đầu nói:
- Trần Thương, mấy công ty đầu tư hiện tại cũng hết sức coi trọng tài liệu giá đỡ vòi voi của cậu, vì vậy đều muốn mua lại.
Nói đến đây, Trịnh Quốc Đàm nhìn Trần Thương hỏi:
- Ý của tôi là, cậu có nghĩ tới là tự mình khai phát, phát triển hay không?
Nghe thấy câu nói này, trong lòng Trần Thương đương nhiên là hơi mong chờ.
Dù sao thì cũng là thứ do mình thiết kế ra, đương nhiên là hi vọng mình có thể khai thác.
Thế nhưng bản thân Trần Thương lại không có đủ năng lực khai phát.
Càng không có một con đường thành thục.
- Đương nhiên là tôi có nghĩ tới.
Trần Thương cười nói:
- Thế nhưng tôi lại không đủ năng lực để thực hiện nó.
Trịnh Quốc Đàm đột nhiên nở nụ cười:
- Chúng ta có thể tìm công ty có năng lực như vậy.
Trần Thương hơi chờ mong:
- Chuyện đó... Thuận tiện quản lý à?
Trịnh Quốc Đàm cười nói:
- Thị trường tư bản cuối cùng là tư bản nói chuyện.
- Không lên thị dễ nói, hiệp đàm chuyển nhượng cổ phần, đưa ra thị trường công ty chúng ta sẽ tiến hành thu mua theo hai cấp thị trường.
- Quan trọng là chúng ta phải tìm kiếm một công ty thích hợp.
- Thế nhưng điều kiện tiên quyết là cậu phải đồng ý, hợp tác cụ thể chúng ta sẽ nói kỹ càng hơn.
- Thật ra, lần này mấu chốt còn ở cậu mà thôi, dù sao kỹ thuật chỉ có mình cậu mới biết. Mấu chốt là cậu có muốn chuyển nhượng độc quyền hay là tự mình khai phát.
Trần Thương hít sâu một hơi:
- Tốt nhất là tự mình khai phát.
Điều mà lúc này Trịnh Quốc Đàm thiếu hụt chính là tiến vào ngành nghề y dược là một bước ngoặt chuyển tiếp.
Mà kỹ thuật giá đỡ vòi voi của Trần Thương không thể nghi ngờ chính là ván cầu tốt nhất
Vì vậy, lúc này Trịnh Quốc Đàm đến đây chính là hi vọng tìm được một đoàn đội thích hợp để kinh doanh kỹ thuật và tài liệu giá đỡ vòi voi của Trần Thương.
...
...
Đối với kỹ thuật của mình, tài liệu của chính mình, đương nhiên là Trần thương hi vọng tự mình có hể tham gia hợp tác.
Với tư cách chuyên gia nghiên cứu lĩnh vực mạch máu lớn, Trần Thương biết một cách rõ ràng cũng điều tự nhiên, một khi “Hội nghị AATS 2020” công bố một cách phẫu thuật mạch máu lớn chỉ nam mới nhất, sau đó giá đỡ vòi voi trở thành xu thế chủ lưu.
Thị trường sẽ mở rộng một cách nhanh chóng
Đến lúc đó, chuyện của giá đỡ vòi voi chắc chắn sẽ trở thành một tin tức nóng nhất lúc bấy giờ.
Xã hội này, bất luận làm cái gì, ai cũng phải có tiền là không có cừu hận.
Thiên hạ rộn ràng đều là có lợi.
Ai có thể ngoại lệ?
Xã hội này, muốn làm bất cứ chuyện gì, chuyện tốt, công việc tốt, chuyện lớn, chuyện nhỏ, đều không thể không có tiền.
Cho dù là Tiêu Triết Hải cũng phải nhanh chóng đi tìm kiếm tiền để làm.
Thế nhưng Trần Thương có một việc vẫn tương đối lo lắng.
Đó chính là anh chắc chắn không có thời gian quản lý công ty, cũng không am hiểu quản lý như thế nào, càng không muốn tham gia vào những công việc vặt vãnh phức tạp trong dự án.
Sau khi Trần Thương nói ra khó xử của mình.
Trịnh Quốc Đàm cười nói:
- Những chuyện này là người quản lí có chuyên môn nghề nghiệp người ta làm, việc của cậu là làm tốt cái kỹ thuật để vượt qua ải đầu tiên này.
Tổng giám đốc Trịnh có thể dẫn đầu đầu tư, thế nhưng Trần Thương chỉ có thể nhập cổ phần bằng cách làm tốt kỹ thuật.
Anh cũng không có bao nhiêu tiền để tranh đấu với tư bản.
Hiện tại bây giờ thứ duy nhất mà Trần thương cần chính là tìm kiếm công ty thích hợp để hợp tác, sau đó mới có thể nói chuyện thủ tục hợp tác cụ thể.