Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 1427 - Chương 1427: Sư Tử Nhà Ai

Khi bac si mo hack full
Chương 1427: Sư Tử Nhà Ai
 

Lão Tần nghe thấy vợ phàn nàn về mình thì nhịn không được trong miệng tút tút thì thầm không biết giải thích cái gì.

Ký Như Vân cười nói:

- Học y thì xác định phải bận rộn, thông cảm cho nhau một chút là ổn thôi.

Tần Duyệt gật đầu:

- Đúng vậy

- Rõ ràng đều ở thủ đô, thế nhưng hết lần này tới lần khác cho con một loại cảm giác như đang yêu xa, rõ ràng đã đăng ký kết hôn nhưng cảm giác như chỉ là chứng nhận giả! Về nhà thì chỉ có một mình con

- Tần suất hẹn hò còn không bằng đến hội chẩn kịp thời, hẹn đi xem phim cũng bị dời từ ngày 1/5 đến bây giờ...

- Chuyện hạnh phúc nhất mỗi ngày của anh ấy chính là làm Power Point của mình, con thì đọc sách của con...

- Có một lần hai bọn con hẹn cùng nhau đi ăn lẩu hải sản, kết quả khi chờ ở bên ngoài, hai bọn con nhìn lên chỉ nam, trực tiếp nhìn suốt hai giờ đồng hồ quên cả ăn, ha ha...

Ký Như Vân và Tần Duyệt nói chuyện tương đối hòa hợp, mặc dù không đến mức không giấu nhau chuyện gì, thế nhưng trên cơ bản là có cái gì nói cái đó.

Đương nhiên, Tần Duyệt cũng không phải than phiền việc Trần Thương bận rộn.

Chỉ là không có chuyện gì nên ngồi tán gẫu với mẹ mình một chút.

Ký Như Vân là người từng trải, mỗi lần đều có thể cho Tần Duyệt một câu trả lời hài lòng.

Mặc dù Trần Thương rất ưu tú, thế nhưng dù sao cũng quá bận rộn, đối với Tần Duyệt cũng thiếu đi quan tâm chăm sóc.

Ký Như Vân xuất hiện cũng vừa vặn bù đắp được một chút.

Đợi đến khi Trần Thương cười đi ra khỏi phòng tắm.

Tần Duyệt tới chủ động ôm Trần Thương:

- Ông xã, em xoa bóp cho anh nhé? Vất vả cả ngày rồi

...

...

Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Trần Thương làm một người chồng mẫu mực, cố ý xuống bếp chuẩn bị bữa sáng cho Tần Duyệt.

Tối hôm qua cô đã vất vả rồi.

Đừng hỏi vì sao, có hỏi cũng không nói.

Tủ lạnh nhà Trần Thương rất lớn, là hai cửa mở, bên trong chất đầy đồ ăn.

Chuyện khiến một người sống độc lập như Tần Duyệt vui vẻ nhất chính là mua một cái tủ lạnh lớn.

Thế nhưng Trần Thương vẫn luôn cân nhắc chính là cái tủ lạnh này vào lúc anh đi nên xử trí như thế nào.

Dù sao đồ cũng hơn một vạn tệ, ném đi thực sự là đáng tiếc.

Nghĩ tới nghĩ lui...

Trần Thương tìm được một biện pháp giải quyết khá ổn.

Đó chính là mua một căn hộ, chuyển tất cả đồ ưa thích vào đó.

Ừm

Đây là một ý kiến hay.

Sau khi ăn sáng với Tần Duyệt xong, Trần Thương tới bệnh viện sớm.

Buổi sáng bận rộn, và sự xuất hiện của Trần Thương đã góp phần làm giảm bớt tình trạng cao điểm buổi sáng của khoa cấp cứu.

Đúng lúc này, ở bên kia có hai bà thím đang cãi nhau.

Tuổi của hai người cũng không nhỏ, nhìn chiều sâu của rãnh mũi - má, Trần Thương đánh giá thế nào cũng phải hơn sáu mươi tuổi rồi?

- Nhà tôi đều dùng dầu ô liu! Ai dùng dầu nành! Quá thấp kém

- Dầu ô liu? Người ta cũng đã nghiên cứu, khói dầu do dầu ô liu sinh ra quá nặng, không tốt cho cơ thể! Cái thứ thích dùng hàng ngoại! Cắt

- Thế là bà không hiểu rồi, chúng tôi đây là học tập kỹ thuật của nước ngoài nha.

...

Hai người tranh luận càng ngày càng kịch liệt, mọi người chung quanh dồn dập khuyên giải.

Thế nhưng người trong nước đều biết, những bà thím cãi nhau là mức độ nguy hiểm cao nhất trong nước, rất khó khuyên giải, thời gian kéo dài nhất, là một loại hành vi có tác động đến phạm vi rộng nhất.

Nhìn đẳng cấp của cả hai, có vẻ đều rất cao

- Bà thì lợi hại rồi, lợi hại đến nỗi lão đầu nhà bà cũng cao huyết áp nhỉ?

- Thôi đi, dù sao cũng tốt hơn việc lão đầu nhà bà hơi một tí là tim không thoải mái nhiều! Cao huyết áp là bệnh mãn tính

Hóa ra, hai người họ có quen biết, là hàng xóm.

Nhắc tới cũng khéo, lão đầu của hai gia đình tối hôm qua đang ngủ ngon giấc thì tim không thoải mái, buổi sáng vừa rời giường đã gấp gáp đi tới khoa cấp cứu khám bệnh.

Trần Thương cũng mới đo huyết áp, làm điện tâm đồ cho họ.

Còn chưa kịp kê đơn thuốc thì y tá mập A Liễu đã chạy vào.

- Giáo sư Trần, bên ngoài xảy ra cãi vã

Trần Thương sững sờ:

- Cãi vã thì gọi bảo an, gọi tôi... Tôi cũng không giải quyết được

A Liễu mập mạp, mặt tròn trịa, ngày bình thường dù không trang điểm thì mặt cũng đã ửng hồng.

Nghe thấy Trần Thương nói vậy thì sắc mặt A Liễu khó xử:

- Giáo sư Trần... Bảo an không dám động vào, là hai bác gái, đều đã hơn sáu mươi tuổi.

- Mà còn...

Nghe thấy là hai lão thái thái hơn sáu mươi tuổi, hai người bệnh lập tức liếc nhau, biến sắc

Loại chuyện này cũng không hiếm lạ, bọn họ đã gặp quá nhiều.

Khẳng định là hai người bọn họ lại bắt đầu cãi nhau

Lúc này, A Liễu tiếp tục nói:

- Giáo sư Trần... Chúng tôi có thuyết phục nhưng cũng vô dụng, thứ mà người ta thảo luận còn chuyên nghiệp hơn chúng tôi nữa, chúng tôi căn bản không giải quyết được vấn đề này. Ngay cả bác sĩ Trương cũng không giải quyết được.

Trong lúc nói chuyện, Trần Thương đứng dậy đi ra bên ngoài.

Hai bác trai kia cũng theo sát phía sau, đỏ mặt chạy ra bên ngoài.

Tuổi đã lớn vậy rồi cũng không ngại mất mặt.

Cãi nhau ồn ào đến cả bệnh viện rồi

Hai người ra ngoài xem xét, quả nhiên, không phải bà xã nhà mình thì còn là ai nữa?

Lập tức, hai người vội vàng đi tới.

- Được rồi, ồn ào cái gì, không thể nói ít đi vài câu à? Đến bệnh viện cũng cãi nhau

- Nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo! Muốn ồn ào thì về nhà ồn ào đi! Ở đâu cũng cãi nhau cho được

Hai bà vợ lập tức sững sờ.

- Bà ta nói ông bị bệnh tim là do đồ ăn tôi nấu cho ông, nói tôi không hiểu biết gì về dưỡng sinh, mỗi ngày tôi đều xem chương trình sống khỏe, vậy mà nói tôi không hiểu dưỡng sinh?

- Bà không hiểu còn gì, học tập người nước ngoài, thể chất bà là người Trung Quốc nhưng học tập người nước ngoài, không xảy ra vấn đề thì ai xảy ra vấn đề

Nhìn hai người lại muốn ầm ĩ lên.

Trần Thương vội vàng đến hòa giải

- Được rồi, mọi người im lặng chút đi, bớt giận, có chuyện gì thì từ từ nói

Hai người phụ nữ nhìn Trần Thương một cái, cũng không già như bác sĩ Trương vừa tới khuyên giải, nhịn không được liếc mắt nhìn Trần Thương một cái.

Trần Thương thấy thế, vội vàng nói:

- Mọi người có vấn đề gì, có thể trưng cầu cháu, nói không chừng cháu có thể giúp mọi người giải thích một chút

Một bác gái nhịn không được nói:

- Bác sĩ, không phải tôi đang nói đùa đâu, trị bệnh cứu người thì đúng là tôi không bằng cậu, thế nhưng việc dưỡng sinh này tôi vẫn tương đối chuyên nghiệp.

Trần Thương mỉm cười.

Anh đúng là không rành về dưỡng sinh cho lắm.

Bác gái kia thấy thế, lập tức nói:

- Nhìn năng lực của bà, bác sĩ người ta còn hiểu ít hơn bà chắc? Xem chuyên mục dưỡng sinh có mấy ngày, cũng không biết trời cao đất rộng

Mắt thấy hai người lại chuẩn bị ầm ĩ lên, Trần Thương vội vàng ngăn lại.

- Được rồi, các bác nói một chút, nói không chừng cháu có thể giải thích đấy

Một bác gái trực tiếp nói:

- Bác sĩ, cậu nói một chút thử đi, việc tôi nấu cơm dùng dầu có quan hệ với căn bệnh ở động mạch vành của lão đầu nhà tôi hay không?

- Hiện tại tôi chỉ dùng dầu ô liu...

Bên này bác sĩ Trương nói:

- Hai bác gái, thật không chuyện gì, chỉ cần ăn uống có điều độ, ăn cơm bình thường, lượng dầu vừa phải thì cơ bản sẽ không ảnh hưởng tới sức khỏe.

Bình Luận (0)
Comment