Trần Thương mang theo 50 đồng trở lại bên cạnh bàn, anh cầm lấy một chai bia ướp lạnh, uống một vòng với ba người kia, toàn bộ bia trong chai đã chui vào bụng.
“Hiện tại, quầy bán hàng cũng nhiều thật!”
“Ai nói không nhiều, trong bệnh viện của chúng ta cũng có không ít bác sĩ mở quán đâu!”
“Thật sao? Bọn họ bán cái gì vậy?”
“Ở chỗ khoa máu kia có bán súp máu vịt, tiết canh vịt mùi vị không tệ, có dịp hãy đi qua nếm thử xem?”
“Thôi đi, bên cạnh khoa ngoại tổng hợp và khoa chúng ta có chỗ sửa ống quần, đổi khóa kéo, may y phục đó!”
“Ai, khoa chỉnh hình còn làm mạnh hơn, ở khoa bọn họ còn có vị tiến sĩ bày quán bán hàng tại chỗ, lấy cao răng, tẩy trắng răng, hàn răng sâu!”
“Nghe nói, khoa da liễu còn có thể cắt trĩ, nặn trứng cá, mụn cơm, trị bệnh phù chân gì đó nữa, không biết có đúng hay không?”
Trần Thương về đến nhà mua cho Tần Duyệt một ly trà sữa.
Đây là trà sữa Hồng Kông do mấy hộ sĩ nhỏ ở phòng ban của bọn họ bán.
Sau khi Tần Duyệt thấy trà sữa thì tâm trạng rất tốt, bài tập ở nhà đều tự mình hoàn thành.
Một ngày tốt đẹp kết thúc mỹ mãn chính là như vậy.
…
Ngày hôm sau Liêu Giai trở lại khoa, lúc giao ban Mạc Lễ hỏi:
“Ngày hôm qua đưa nguồn gan đến sao?” Mạc Lễ tò mò hỏi, cả ngày hôm qua đều phẫu thuật nên quên hỏi Liễu Giai chuyện này.
Liễu Giai gật đầu: “Ừ!”
“Ca phẫu thuật thế nào? Ai làm?” Mạc Lễ dừng động tác trong tay lại, nhịn không được hỏi.
Nguồn gan đông lạnh 16 giờ đồng hồ, nói thật ông ta cũng không đủ tự tin.
Liễu Giai nhịn không được nói ra: “Chủ nhiệm Hà Chí Khiêm, giáo sư Trần Thương, còn có giáo sư Chu Hoành Quang cũng đến đó.”
Sau khi nghe thấy mấy cái tên này, Mạc Lễ thở phào nhẹ nhõm, thật ra, lúc đầu ông có chút lo lắng.
Nhưng nếu có Chu Hoành Quang xuất hiện, làm Mạc Lễ nhẹ nhàng thở ra: “A… Chủ nhiệm Chu cũng đến!”
“Phẫu thuật như thế nào vậy?”
Liễu Giai đỏ mặt: “Tôi… Tôi chưa xem xong đã đi ra ngoài rồi.”
Mạc Lễ nghe vậy thì lập tức nhíu mày: “Tại sao?”
Liễu Giai bèn kể lại chuyện ngày hôm qua Trần Thương dùng đao pháp Ngô Thị trong ca phẫu thuật.
Nói xong, cô còn tỉ mỉ miêu tả khi mở khoang bụng ra nhìn thấy nội tạng bên trong bụng.
“Sau đó… Tôi không nhịn được đã kêu lên một tiếng rồi đi thẳng ra ngoài.”
Trước mặt lão sư, Liễu Giai ngược lại cũng rất thành thật, đỏ mặt giải thích hết ngọn ngành câu chuyện ngày hôm qua.
Nghe xong, Mạc Lễ lập tức sửng sốt một chút.
“Trần Thương… Biết đao pháp Ngô Thị sao?”
Liễu Giai nghiêm túc gật đầu: “Đúng thế! Không sai, chắc chắn là đao pháp Ngô Thi, tôi nhớ rất rõ ràng, thậm chí… Tôi cảm thấy còn nhanh hơn nhiều so với đao pháp Ngô Thị
Câu này vừa mới nói ra, Mạc Lễ lập tức hít một hơi thật sâu.
Không phải không tin, thế nhưng… Mắt thấy mới là sự thật.
Nghĩ tới nghĩ lui, Mạc Lễ đứng dậy ra khỏi văn phòng, trực tiếp bấm điện thoại gọi điện cho Chu Hoành Quang.
Điện thoại không liên lạc được.
Sau nhiều lần gọi điện, Chu Hoành Quang mới nhận điện thoại.
“Chủ nhiệm Mạc, có chuyện gì vậy?”
Mạc Lễ vội hỏi: “Lão Chu, Trần Thương còn biết đao pháp Ngô Thị sao?”
Một câu hỏi khiến cho Chu Hoành Quang trợn tròn mắt.
“Ừm… Đúng vậy!”
Mạc Lễ nhận được câu trả lời khẳng định, sắc mắt lập tức vui mừng: “ Anh có video ca phẫu thuật không?”
Chu Hoành Quang do dự một chút nói: “Ngày mai đến đây đi, tôi hôm nay nghỉ rồi…”
Mạc Lễ sững sờ: “Nghỉ làm?”
Chu Hoành Quang gật đầu: “Đúng vậy, giáo sư Trần giao cho tôi viết một bài luận cảm tưởng, còn phải vượt qua 10 điểm kia!”
Mạc Lễ: “Giáo sư Trần… Anh nói là Trần Thương, ca phẫu thuật ngày hôm qua là do cậu ấy làm sao? Còn có… 10 điểm có phải là hơi quá rồi không?”
Chu Hoành Quang cười cười: “Ngày mai anh xem thì biết thôi
Mạc Lễ cúp điện thoại, tâm trạng có chút không yên tâm
Đúng lúc này, Lư Bân đột nhiên đi tới nhìn thấy dáng vẻ này của Mạc lễ thì không nhịn được cười:
“Làm sao vậy? Sao lại như người mất hồn vậy? Tiểu Giai, cô lại chọc giận lão sư của mình à?”
Sắc mặt của Liêu Giai cũng ngơ ngác, sau khi lão sư gọi điện thoại xong thì trở thành dáng vẻ này.
Cô ta nào biết đã xảy ra chuyện gì đâu? Thế nhưng chắc chắn có liên quan đến ca phẫu thuật ngày hôm qua
Chuyện gì có thể khiến cho lão sư của mình thẫn thờ như vậy?
Mạc Lễ nhìn Lư Bân, nhịn không được hỏi: “Lão Lô, trước kia, bài luận 10 điểm của anh là vào lúc nào vậy?”
Lư Bân ngạc nhiên, sắc mặt của ông ửng đỏ: “Đổi vấn đề khác, anh hỏi lại đi.”
Dù sao, Lư Bân còn chưa có bài luận nào hơn 10 điểm cả, nếu không đâu đến lượt Mạc Lễ làm chủ nhiêm chứ
Lư Bân cũng là một thanh khoái đao của Hiệp Hòa.
Chẳng qua là năng lực nghiên cứu khoa học của ông ta không bằng Mạc Lễ nên mới trở thành Chủ nhiệm bộ phận lâm sàng, mà Mạc Lễ là chủ nhiệm khoa.
Tất nhiên ông ta chỉ là hơi kém một chút, nhưng so với đa số những người còn lại thì ông ta mạnh hơn nhiều.
Mạc Lễ giống như cảm nhận được sự xấu hổ, lễ phép cười nói: “Thật xin lỗi, tôi quên mất anh không biết viết luận văn.”
Lư Bân cảm giác như mình đang bị xúc phạm, tức giận đến nỗi suýt chút nữa thì đi tìm dao mổ
Mạc Lễ thấy thế vội vàng nói: “Tôi nói với anh chuyện này.”
“Hôm qua, trung tâm Cấp cứu của chúng ta có một ca phẫu thuật dùng nguồn gan đông lạnh thiếu máu 16 giờ, Chu Hoành Quang cũng tham gia. Thế nhưng… Theo ý của ông ấy là tòan bộ quá trình phẫu thuật ông ấy đều đứng nhìn, thao tác quan trọng đều do Trần Thương làm!”
Lư Bân lập tức sửng sốt, vậy mà trung tâm cấp cứu lại lấy nguồn gan ra sử dụng
Anh ta nhíu mày hỏi: “Trần Thương? Chính là… Giáo sư Hiệp Hòa, giáo sư Trần sao? Vậy cậu ấy có phẫu thuật thành công không?”
Mạc Lễ gật đầu: “Theo như Chu Hoành Quang nói thì đây có lẽ là ca phẫu thuật thành công nhất mà ông ấy từng chứng kiến qua, nhưng dù sao thì nguồn gan cũng đã đông lạnh thiếu máu trong vòng 16 giờ, bây giờ bệnh nhân còn đang được quan sát, ngày mai chắc sẽ có kết quả thôi!”
Nghe Mạc Lễ nói vậy, Lư Bân không nhịn được trầm mặc suy nghĩ một lát.
“Nếu như ca phẫu thuật này thành công, nó có thể trở thành hình mẫu phẫu thuật điển hình! Gan đông lạnh thiếu máu 16 giờ mà còn có thể thành công, trùng hợp là tạm thời không nói, nếu như có tài năng và kinh nghiệm như vậy, thật sự rất tài giỏi!”
Lư Bân nói xong, Mạc Lễ cũng nghiêm túc gật đầu.
“Đúng rồi, ca phẫu thuật có video không?” Lư Bân vội vàng hỏi.
Mạc Lễ nhịn không được nói ra: “Đây chính là lý do vì sao vừa rồi tôi lại sửng sốt như vậy, sau khi phẫu thuật xong, Trần Thương đã giao cho Chu Hoành Quang một bài tập!”
Vừa dứt lời, ngay lập tức Lư Bân bắt đầu cười ha hả, chuyện này khiến cho Liễu Giai không biết nên khóc hay nên cười.
“Bài tập ở nhà? Cái quỷ gì thế?”
“Giáo sư Trần cũng quá đáng yêu rồi nha!” Liễu Giai cũng không nhịn được bật cười: “ Vậy mà lại giao cho chủ nhiệm Chu bài tập!”
Mạc Lễ lắc đầu cười khổ một tiếng: “Đáng yêu sao? Trần Thương không hề đáng yêu một chút nào đâu!”
“Bài tập này của cậu ấy cũng càng không đáng yêu, thậm chí là tàn khốc, cậu ấy giao cho Chu Hoành Quang viết một bài luận cảm phải hơn 10 điểm, hai ngươi nói… Đáng yêu sao?”