Trong một buổi sáng, cậu nhóc cùng phòng đều thấy có rất nhiều người đến “đánh người”, nhìn ông ta là kinh hồn táng đảm.
Cậu thanh niên nhịn không được hỏi:
- Đại ca, tại sao ông lại phải nằm viện?
Lão Mã ngạc nhiên, sâu kín thở dài nói:
- Bình thường đứng ở bờ sông, nào có ai không bị ướt giày chứ?
Lão Mã buồn rầu nhưng khí thế vẫn quả quyết tàn nhẫn, nhìn về phía cậu nhóc Cổ Hoặc Tử.
Bởi vì thân hình của lão Mã này nhìn rất giống xã hội đen, cậu nhóc này nuốt một ngụm nước miếng rồi suy nghĩ đến lời nói của lão Mã, cậu lập tức đã hiểu ra.
Ở trong đầu cậu nhóc, lão Mã đã trở thành một xã hội đen, là hổ lạc xuống đồng bằng, sau đó bị người ta làm thịt
Nghĩ tới đây, cậu nhóc nhỏ giọng hỏi.
- Đại ca… Dưới tay ngài đã có mấy mạng người rồi?
Lão Mã lập tức sững sờ
Mạng người?
Cái này… Lão Mã không nhịn được thở dài, thật ra là đếm không xuể.
- Ai, chúng ta làm nghề này, chỗ nào mà không có mạng người chứ, lúc không may mắn, một ngày có đến mấy cái mạng
Cậu nhóc nghe xong, một lưu manh như cậu nhóc chưa từng gặp qua lão đại đẳng cấp như thế
Nên cậu lập tức đỏ mặt, lại càng thêm sùng bái Mã Nguyệt Huy.
Cậu vội vàng hỏi:
- Đại ca, ngài đã từng đi lính chưa?
- Lúc tôi đi lính, bộ đội hồi đó có hơi đặc biệt, chúng tôi đi đến Châu Phi, khi đó chết rất nhiều người, sau khi xuất ngũ lại bị lão đại đưa đến nơi này, hiện giờ… Ai… Người trong giang hồ, thân bất do kỷ
Lời nói của lão Mã rất chân thực khiến cho cậu nhóc không dám nghi ngờ, bởi vì lão Mã nói quá tỉ mỉ, rất nhiều chi tiết rất đúng với một quyển sách mà cậu nhóc đã từng đọc tên là Lính Đánh Thuê, nghĩ tới đây, cậu nhóc đột nhiên lo lắng.
Hóa ra… Mình đang ở bên cạnh một tên vô cùng ác độc, giết người không chớp mắt sao?
Lão Mã thở dài, nằm trong bệnh viên một thời gian dài, không được phẫu thuật, không nhìn thấy cái màu máu đỏ tươi kia, còn cảm giác có chút không được tự nhiên.
Lão Mã yếu ớt nhìn xuống tay của mình:
- Cậu biết không? Máu có thể khiến con người ta nghiện, thấy máu tươi trào ra, thấy… Hoocmon Adrenalin của tôi lại bắt đầu tăng vọt, bất chợt có một hai ngày không được nhìn thấy nó… Trong lòng tôi vô cùng trống rỗng
Lời lão Mã nói là thật, cả một đời làm cấp cứu sẽ có loại di chứng này
Nhưng, khi lão Mã quay sang nhìn cậu nhóc, ánh mắt kia…
Cậu nhóc lưu manh này suýt chút nữa thì bật khóc vì quá sợ hãi
Cho nên cậu nhóc vội vội vàng vàng đứng dậy đi làm thủ tục xuất viện.
Cậu nhóc ra viện khiến cho y tá trưởng mừng rỡ, dù sao thì kiểu bệnh nhân bị ngoài da như vậy, đặc biệt là bị thương ở đầu, nếu muốn đuổi người ta thì nên tránh xảy ra vấn đề không hay
Nhưng không nghĩ tới vậy mà cậu nhóc này lại chủ động xin ra viện.
Y tá trưởng vui vẻ suy đoán một chút, chắc chắn không thể rời đi mà không có sự trợ giúp của lão Mã, trở về phải Vỗ Mông Ngựa thật tốt mới được
Khi cậu nhóc lưu manh này rời khỏi bệnh viện đã nhìn lão Mã với một ánh mắt chứa đầy ẩn ý.
Mà lão Mã vừa bị y tá trưởng Vỗ Mông Ngựa xong, sắc mặt của ông âm trầm nhìn cậu nhóc:
- Cậu bé không tồi nha, tôi ra ngoài sẽ đi tìm cậu
Cậu nhóc lập tức biến sắc.
Cũng trong ngày rời đi cậu nhóc kia đã gọi cho cục công an gần nhất, nói ở trong trung tâm cấp cứu có một lính đánh thuê, trên tay đã giết rất nhiều mạng người, một ngày không thấy máu thì…
Trưa hôm đó, lão Mã đã bị điều tra.
Trong khi bị điều tra, sắc mặt của ông ta vô cùng mờ mịt
…
Thật ra muốn xử lý loại mụn nhọt này cơ bản không cần phải phẫu thuật.
Lão Mã chủ yếu là thuận tiện kiểm tra sức khỏe một chút, kiểm tra xem mình có bị bệnh truyền nhiễm hệ liệt hay không.
Sự thật là lão Mã đã lặng lẽ nói với Trần Thương, ông ta cũng muốn cắt bao quy đầu.
Trần Thương tất nhiên là đồng ý.
Nhưng bọn họ lại coi nhẹ một vấn đề…
Vào ngày có kết quả xét nghiệm, lão Mã cũng không muốn nằm ngây ngốc trên giường bệnh quá lâu, nên ông ta quyết định tối nay tan làm sẽ phẫu thuật.
Thế là, Trần Thương phụ trách cắt u nhọt, rồi mời bác sĩ khoa hậu môn – trực tràng đến cắt trĩ, sau đó thuận tiện cắt bao quy đầu giúp cho Trần Thương.
Khi biết được lão Mã muốn cắt bao quy đầu, trong khoa lập tức náo nhiệt lên
Dương Khiết với tư cách là y tá, tự mình chuẩn bị da.
Thậm chí còn mời mấy y tá thực tập sinh đến vì muốn cho các cô ấy một buổi học thực tế.
Lão Mã nghe xong thì lập tức đứng dậy bỏ chạy ngay.
Kết quả là… Toàn bộ trung tâm cấp cứu xảy ra một chuyện không biết nên khóc hay nên cười.
Một người đàn ông mặc bộ quần áo bệnh nhân chạy về phía trước, còn phía sau là mười mấy y tá đang đuổi theo
- Chặn anh ta lại, chặn anh ta lại, để tôi chuẩn bị da
Mấy câu nói này của y tá trưởng nháy mắt đã khiến cho các y tá khác mất đi lý trí.
Cuối cùng… Lão Mã vẫn bị đặt tại trên giường.
Quá trình chuẩn bị da thật sự rất khó
Thế nhưng ở trong mắt của lão Mã là khuất nhục.
Trong mắt của y tá lại là khó khăn
Bởi vì Tiểu Mã đã bị dọa sợ, con ngựa nhỏ của lão Mã lập tức sợ hãi đến mức rút vào trong bụi hoa, ông ta từng có kinh nghiệm chuẩn bị da nên biết rõ loại tình huống này không tốt lắm cho việc chuẩn bị da.
Dù sao cũng quá nhỏ…
Cẩn thận từng li từng tí, không cẩn thận là sẽ làm cho con ngựa nhỏ bị cạo sạch
Y tá Dương Khiết thở dài:
- Lão Mã, ông bình thường nhìn qua cũng to lớn thô kệch! Ông nói một chút ông… Ai
Lòng của lão Mã đang rất muốn chết
Đã chuẩn bị da thành công cho Mã Nguyệt Huy, điển hình là y tá trưởng.
Biểu hiện xuất sắc của Dương Khiết cũng đã làm cho rất nhiều tiểu hộ sĩ, bọn họ có cảm giác khâm phục thêm mấy phần
Mã Nguyệt Huy đã thành công một lần làm người mẫu dạy học.
Nếu như theo y học và cácch nhìn tư gốc độ phương diện dạy học đối với vấn đề này, quá trình hôm nay như vậy là rất thuận lợi.
Dù sao vì chuẩn bị da cho ca bệnh giáo sư Mã là một vấn đề khó xử lý
Thế nhưng... Nếu như theo như lời của ông nói.
Chuyện này là một hồi ức khó có thể quên.
Chuyện này là lần đầu tiên Mã Nguyệt Huy chịu khuất nhục
Tiếp đó, một kim lidocaine (*) tiêm vào da ông.
Ông bắt đầu quên đi tất cả
Cho dù là gây tê cục bộ, nhưng giáo sư Mã vẫn không quên được những chuyện không vui trong cuộc sống của mình.
Làm sao để giải tỏa nỗi buồn, chỉ có lidocaine (*)
(*): Lidocaine thuộc nhóm thuốc gây mê-gây tê, ngoài ra, thuốc còn có tác dụng trị ngứa và đau do tình trạng tổn thương da.
Phẫu thuật rất thành công
Trần Thương cắt bao quy đầu cho Mã Nguyệt Huy là một chuyện có độ khó tương đối cao, đây là lần đầu tiên anh trên danh nghĩa hoàn thành một cuộc phẫu thuật cắt bao quy đầu.
Thế nhưng khi anh nhìn tác phẩm của mình, cũng tương đối hài lòng.
Da là thứ có thể bị người ta nhìn thấy, nên cần phải dễ nhìn một chút, thậm chí sau khi kết thúc phẫu thuật, Trần Thương đột nhiên nghĩ ra ý tưởng đột phát, làm một cái kết rườm rà
Giống như một cái kết ấn, phong ấn lão Mã
Đúng, bệnh trĩ phẫu thuật cũng rất thành công.