Bây giờ, văn phòng bên trong lại lần nữa rơi vào một mảnh yên lặng, chỉ có Hoàng Thu Dĩnh rất quả quyết:
- Thông báo phòng mổ, chuẩn bị mổ bụng để kiểm tra
Hiện tại, tiếp tục kéo dài cũng không có ý nghĩa.
Mà vào lúc này Trần Thương cũng không ngừng suy nghĩ các loại khả năng.
Chuẩn đóa bệnh thông thường đều đã suy nghĩ hoàn chỉnh một lần, thế nhưng... Làm thế nào cũng không phù hợp với triệu chứng của người bệnh.
Khó trách mọi người trong hội chẩn thảo luận một giờ không có kết quả.
Ngay lúc này, Trần Thương đột nhiên nói:
- Tôi có thể đi xem người bệnh một chút không?
Hoàng Thu Dĩnh quay người nhìn anh, lúc này mới nghĩ đến, anh tới sau còn chưa có phát biểu qua ý kiến.
Mọi người cũng cảm thấy Trần Thương... Sẽ không tới chỉ để nghe thôi?
Nhưng không có ai sẽ ép buộc Trần Thương, dù sao người ta chẳng qua là một bác sĩ bồi dưỡng, đưa ra phán đoán hay không, anh ấy đều không có trách nhiệm.
Thế nhưng... Nói thật, những chủ nhiệm khẳng định là không quá tin vào chuyện Trần Thương có thể đưa ra kết quả.
Hoàng Thu Dĩnh thấy dáng vẻ của Trần Thương nghiêm túc không giống như đang làm ra vẻ, không nhịn được sửng sốt một chút:
- Được
Đang lúc nói chuyện, Hoàng Thu Dĩnh tự mình dẫn Trần Thương đến phòng bệnh.
Một người phụ nữ hơn sáu mươi tuổi nằm ở trên giường, ôm bụng khó chịu rên rỉ, thấy Hoàng Thu Dĩnh tới, đang muốn nói chuyện, đột nhiên thấy Trần Thương! Ngay lập tức, người phụ nữ hơi đỏ mặt:
- Giáo sư Trần
Chồng của người phụ nữ Thôi Cát Thắng nhịn không được nói:
- Vợ, em đừng lo lắng, giáo sư Trần nhất định có thể chẩn đoán ra bệnh cho em
Người phụ nữ gật đầu, đột nhiên cảm giác thấy bụng đều không có đau nữa:
- Đúng đúng đúng! Tôi tin tưởng giáo sư Trần
Trần Thương thở dài, cảm thấy áp lực như núi
Không thể phụ lòng sự hâm mộ và tin tưởng của bọn họ
Chủ nhiệm xung quanh bọn họ biểu hiện không giống nhau.
Nếu Trần Thương chẩn đoán ra bệnh, điều này chứng tỏ anh ấy có bản lĩnh.
Thế nhưng... Nói thật, nếu căn bệnh đơn giản như vậy, cũng sẽ không kéo đến bây giờ, loại xuất huyết như vậy, tuyệt đối hiếm thấy
Quả nhiên, Trần Thương bắt mạch một phen, sau đó cũng lâm vào thế bí, chậm chạp nửa ngày không tìm được đáp án chuẩn xác
Thế nhưng, cuối cùng con mắt của Trần Thương không có xuyên thấu, cũng không có cách nào nhìn thấy tình huống trong ổ bụng.
Hố chậu của người bệnh xưng tấy như trở thành một bí ẩn chưa có lời đáp.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua
Trần Thương cũng vắt hết óc tự hỏi
Đau bụng cấp có những loại nào?
Trong đầu của anh giống như một công cụ tìm kiếm, không ngừng tìm kiếm, suy nghĩ, lặp lại phỏng đoán.
Trần Thương đột nhiên nghĩ đến cái gì, vội vàng nói:
- Làm siêu âm tĩnh mạch chi trên và chi dưới
Hoàng Thu Dĩnh nhíu mày:
- Chi trên và dưới? Có ý nghĩa gì sao?
Mà bác sĩ khoa can thiệp nghe thấy Trần Thương nói, sau đó không nhịn được nheo mắt
- Đúng, làm siêu âm
Nghe thấy bác sĩ khoa can thiệp nói, Hoàng Thu Dĩnh cũng không ngăn cản.
Phụ khoa rất nhanh đã có kết quả siêu âm, rất nhanh mang kết quả đi ra
Siêu âm chi trên và chi dưới, mạch máu cũng hiện lên bên đùi phải, hình thành khối huyết tĩnh mạch sâu chi dưới
Mọi người nhìn thấy kết quả, có chút mờ mịt.
Mà lúc này Trần Thương lại bị sợ hãi đến đầu đầy mồ hôi
Trần Thương quay người vội vàng hỏi Hoàng Thu Dĩnh:
- Đã đau bao lâu rồi?
Hoàng Thu Dĩnh sửng sốt một chút:
- Đã đau đớn 10 tiếng rồi
Nghe thấy câu này, mặt của Trần Thương thay đổi
Mười giờ! Tình huống có chút nguy hiểm
Trần Thương nói gấp:
- Hoàng chủ nhiệm, mau đi chuẩn bị phẫu thuật, tình hình bệnh nhân có khả năng cực kỳ nguy hiểm.
Hiện tại, vẻ mặt của Trần Thương hiện rõ kích động, thần sắc cực kì khẩn trương.
Hoàng Thu Dĩnh thấy như vậy, hơi sửng sốt.
- Giáo sư Trần đã xảy ra chuyện gì à?
Bảy tám chủ nhiệm khác nhìn anh, đều có chút tò mò, bọn họ rất buồn bực, vì sao Trần Thương lại hốt hoảng như vậy.
Hiện tại xem ra, khả năng khối u vỡ xuất huyết hơi lớn một chút, còn có thể là u nang của khoang chậu bên trong ổ bụng. Như vậy, có cần thiết khẩn trương như vậy không?
Đúng là người trẻ tuổi, không giữ được bình tĩnh
Hoàn toàn chính xác, làm bác sĩ thời gian dài chính là như vậy, không quan tâm bệnh gì, lâm nguy nhất định sẽ không sợ hãi.
Thế nhưng, lúc này Hà Chí Khiêm đột nhiên nhíu lông mày lại, bởi vì lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Trần Thương thất thố như vậy
Không sai
Cho dù Trần Thương gặp bệnh nhân động mạch chủ kép, tỉ lệ tử vong vô cùng cao, người bệnh tham gia phẫu thuật nhưng không đủ điều kiện phẫu thuật hắn cũng vẻn vẹn chỉ khẽ nhíu mày
Thế nhưng... Lúc này Trần Thương hiện rõ lo âu cùng thấp thỏm, thậm chí có chút bất an
Hoàn toàn chính xác
Bởi vì bây giờ, trong lòng của Trần Thương không nắm chắc lắm.
Loại bệnh này là lần đầu tiên anh gặp phải
Hiện tại, khẩn trương với lo sợ đã sớm bao phủ ở trong lòng.
Hoàng Thu Dĩnh thấy Trần Thương không nói lời nào, không nhịn được lại hỏi một lần:
- Trần giáo sư, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì vậy?
Trần Thươn g trực tiếp nói:
- SIVR
Người bệnh:???
Các chủ nhiệm xung quanh bọn họ cũng:???
Trần Thương càng sững sờ hơn, được rồi, anh sai rồi
Căn bản là do Trần Thương không muốn trong lòng bệnh nhân sợ hãi với lo lắng, cho nên mới nói thuật ngữ chuyên ngành. Bình thường mà nói, các bác sĩ đều sẽ làm như vậy.
Ngay trước mặt người bệnh sẽ không nói thẳng những từ ngữ phổ thông dễ hiểu, ngược lại sẽ thay bằng các thuật ngữ chuyên ngành, dù sao... Nghe không hiểu sẽ không nghĩ ngợi nhiều.
Thế nhưng…! Trần Thương không nghĩ tới các bác sĩ cũng đều nghe không hiểu.
Trần Thương bó tay rồi.
Hà Chí Khiêm mơ hồ nhìn Trần Thương, bản thân có chút xấu hổ.
Các chủ nhiệm khác khụ khụ một tiếng, hai mắt nhìn nhau, sau đó ánh mắt liền dời đi chỗ khác.
Bởi vì... Bọn họ thật sự đều chưa từng nghe qua loại bệnh này
Bọn họ còn nói Trần Thương người ta không giữ được bình tĩnh.
Kết quả sau khi người ta nói chẩn đoán bệnh, bản thân đều... Đều không nghe hiểu
Trần Thương bất đắc dĩ, đành phải giải thích nói:
- Tôi nghi ngờ, khả năng bệnh nhân là bị vỡ tĩnh mạch tự phát
Quả nhiên
Sau khi nói câu này, mấy người chủ nhiệm lúc này mới nghe rõ.
Thế nhưng…
Chính vì nghe rõ, sắc mặt bọn họ lập tức thay đổi, con ngươi hơi thu nhỏ, giống như nghe thấy chuyện rất đáng sợ.Những người ở bên cạnh chưa từng nghe qua loại bệnh này thấy vậy cũng không lên tiếng.
Nét mặt của Hoàng Thu Dĩnh nghiêm túc lại, nói:
- Đến văn phòng đi
Đang lúc nói chuyện, một đoàn người vội vội vàng vàng trở lại văn phòng.
Sau khi Hoàng Thu Dĩnh vào trong phòng liền hỏi lại Trần Thương:
- Giáo sư Trần, anh nắm chắc bao nhiêu phần?
Trần Thương trầm ngâm một lát:
- Khoảng bảy phần mười.
Một câu nói ấy làm tất cả mọi người rơi vào trầm mặc.
Bảy phần! Không thấp
Hà Chí Khiêm không nhịn được thở dài:
- Hoàng chủ nhiệm, sắp xếp phẫu thuật đi, bây giờ nhất định phải mổ bụng, không cần biết bệnh nhân có phải là vỡ tĩnh mạch chậu tự phát hay không, cũng nhất định phải mổ bụng.
Hoàng Thu Dĩnh liên tiếp thở dốc vài hơi:
- Thế nhưng... loại phẫu thuật này đã có người nào từng làm qua chưa? Ai có thể nắm chắc đây?
Kỳ thật, hiện tại, Hoàng Thu Dĩnh đã tin bảy phần
Bởi vì tình huống của bệnh nhân thật sự là rất giống! Chẳng qua là... Bọn họ thật sự không nghĩ tới, sẽ gặp phải căn bệnh này.