Một câu ấy, Trần Thương nhịn không được quay đầu đi, con mắt có chút khó chịu
Trong lòng anh nghĩ, trong lòng bà lão này cái gì cũng không bỏ được, không thể buông bỏ
Trần Thương nghe tiếng, nhịn không được sửng sốt một chút, tiếp theo bỗng nở nụ cười:
- Dì, đừng lo lắng, chỉ là một cuộc tiểu phẫu! Ngủ một giấc là sẽ xong mà thôi.
Nói xong, y tá xoa xoa nước mắt cho bà ta, vào lúc này, bà ta đột nhiên cười:
- Ông ta, không giấu tôi được chuyện gì đâu, đánh rắm đều không nín được
- Tôi biết, khả năng là tôi mắc phải bệnh lạ.
Trần Thương an ủi:
- Bệnh lại, cũng không phải là chuyện gì rất nghiêm trọng, tôi nắm chắc
Bà lão nghiêm túc nhìn Trần Thương:
- Được, tôi tin tưởng anh, giáo sư Trần thật sự là người tài giỏi
Trần Thương thật không muốn mất đi người hâm mộ đầu tiên trong cuộc đời mình
Người ta tin tưởng mình như thế, nếu như cuộc phẫu này thất bại, thì anh sẽ mở bug
Các bác sĩ xung quanh nhìn Trần Thương lúc này có chút khẩn trương, nói thật, trong lòng cũng rất lo lắng.
Hoàng Thu Dĩnh nhịn không được nhìn Trần Thương một cái, tỏ ý anh không nên nói lung tung.
Dù sao, ai có thể cam đoan phẫu thuật thành công?
Vỡ tĩnh mạch chậu tự phát qua nhiều năm như thế chưa đến bốn mươi ca, tỉ lệ người bệnh sống sót sau phẫu thuật không đến 60%, nói như vậy, rất dễ xuất hiện tranh cãi.
Lúc này, bên trong phòng mổ rất nhiều người
Khoa can thiệp, ngoại mạch, nội tiết, Hiệp Hòa, 301, An Trinh...
Hơn mười người tụ tập tại bên trong phòng mổ không lớn.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào Trần Thương.
Mà đúng lúc này, anh tỉnh bơ sử dụng “Đá Mô Phỏng Cao cấp”
Hiện tại, Đá Mô Phỏng của Trần Thương là loại cao cấp nhất, không giống với lúc đầu lắm, cụ thể không giống chỗ nào, hiện tại anh cũng không rõ lắm.
Nhưng sau khi Trần Thương kích hoạt nó, sau đó cuối cùng đã phát hiện điểm khác biệt.
Lần này, Đá Mô Phỏng có thể mô phỏng tình huống khôi phục của người bệnh sau khi phẫu thuật, thậm chí... Việc mô phỏng người bệnh càng ngày càng giống
Có ý nghĩa gì?
Như Trần Thương có thể để Tôn Quảng Vũ làm công cụ giúp mình làm một ít chuyện.
Thật ra, điều này càng thêm thuận tiện cho việc hợp tác năng lực.
Sau khi bắt đầu mô phỏng, Trần Thương phát hiện, cho dù bản thân đã loại bỏ xuất huyết, khâu lại xương chậu tĩnh mạch hoàn hảo không chút tổn hại nào, thế nhưng một tháng sau người bệnh cũng mất
- Mô phỏng kết quả: Thất bại, người bệnh chết vì tắc nghẹn phổi
- Mô phỏng kết quả: Thất bại, bắp chân của người bệnh bị rối loạn tĩnh mạch tắc động mạch, phải cắt bỏ chân
...
Phẫu thuật không ngừng thất bại
Trong lòng Trần Thương cũng bắt đầu lo sợ, thời gian cứ như vậy một giây một phút trôi qua, nhưng, anh đột nhiên nhận ra.
Cuộc phẫu thuật lớn này tuyệt đối không phải một mình anh có thể hoàn thành.
Hiện tại, Trần Thương bình tĩnh lại.
Bác sĩ khoa máu…
Bác sĩ khoa can thiệp...
Nội tiết...
Các loại
Càng ngày càng nhiều người được thêm vào bên trong đó.
Vẫn như cũ lúc bắt đầu đều thất bại, nhưng Trần Thương lại càng ngày càng tìm được manh mối.
Qúa trình của cuộc phẫu thuật này ở trong đầu anh cũng càng ngày càng rõ ràng.
Cuối cùng
Phẫu thuật càng ngày càng thuận tay, Trần Thương cũng càng ngày càng thuận buồm xuôi gió.
Giờ khắc này, Trần Thương hình như đã tìm được một phương pháp mới, nhất định có thể thành công...
...
Mọi người xung quanh cảm nhận được thời gian đang trôi qua, nhưng một giây này lại có chút không giống nhau
Tôn Quảng Vũ rõ ràng cảm giác được bên trong con mắt của Trần Thương đang không ngưng lóe lên từng luồng ánh sáng, tiếp theo lại cảm nhận được một loại tự tin tỏa ra từ trên người anh.
Hình như, Trần Thương đã nắm được tất cả qui trình phẫu thuật trong lòng bàn tay
Tôn Quảng Vũ không nhịn được sửng sốt một chút.
Mà Hoàng Thu Dĩnh vốn đang muốn nói chút gì đó, nhưng sau khi liếc mắt nhìn Trần Thương, đột nhiên nhịn không được dời ánh mắt ra chỗ khác.
Bà kinh ngạc phát hiện, là bà chủ động dời đi ánh mắt
Hiện tại, Trần Thương phủi tay, xoay người sang chỗ khác, nhìn rất nhiều bác sĩ của Trung tâm Cấp cứu, lại liếc mắt nhìn Tần Duyệt, Tôn Quảng Vũ dùng cô ấy để bản thân cảm thấy bớt áp lực, nhàn nhạt nói:
- Chuẩn bị phẫu thuật
- Dương chủ nhiệm Khoa ngoại máu, Quý chủ nhiệm khoa can thiệp, Hà chủ nhiệm khoa Ngoại tổng hợp, mọi người hãy cùng tôi cùng nhau làm phẫu thuật
Hôm nay, Tôn Quảng Vũ không muốn lên tham gia, dù sao có thể cọ cọ kinh nghiệm là được rồi, loại chuyện diệt boss này khẳng định là không dám nghĩ.
Vào lúc này, Trần Thương đột nhiên nói:
- Tôn chủ nhiệm, tới giúp tôi một chút.
Tôn Quảng Vũ nghe xong, lập tức trong lòng có hơi vui mừng, vội đi vào bên trong.
Lúc này, anh giống như đang điểm binh trên sa trường, vốn dĩ mấy chủ nhiệm còn có chút không rõ vì sao Hà Chí Khiêm và Tôn Quảng Vũ vui vẻ như được ăn món vậy?
Trong lòng của hai người Dương Quảng Đông Khoa ngoại máu và Quý Học Mẫn khoa Ngoại can thiệp thật không chắc chắn
Bởi vì... Hai người bọn họ căn bản không biết giải quyết như thế nào.
Dương Quảng Đông nói rất chân thành, còn chưa đi lên phía trước đã mở miệng:
- Giáo sư Trần... Tôi thật sự không có kiến thức gì về cuộc phẫu thuật lần này... Đừng để xảy ra bất cứ vấn đề nào
Trần Thương gật đầu:
- Vậy... Đổi người?
Dương Quảng Đông lập tức vui mừng, anh đang chờ câu nói này:
- Được
Đối với loại sự tình như thế này, không cầu có công, nhưng cầu không tội
Trần Thương nhìn chủ nhiệm Quách Chí Dũng Khoa ngoại mạch máu của bệnh viện An Trinh:
- Quách chủ nhiệm, anh tham gia không?
Quách Chí Dũng và Dương Quảng Đông cũng không giống nhau
Cơ hội như vậy ngàn năm có một
Vốn dĩ ông cho rằng có thể tới nhìn là được rồi, có thể học hỏi thêm kiến thức, không nghĩ tới lại có cơ hội ra tay, rất phấn khởi:
- Có thể chứ?
Trần Thương gật đầu:
- Có thể
Quách Chí Dũng lập tức ra ngoài rửa tay, thay quần áo
Mà Quý Học Mẫn Khoa can thiệp nhìn Dương Quảng Đông một cái, ông cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội này.
Năm người tiến lên, phẫu thuật sắp bắt đầu
Trần Thương nhìn mấy người, sau đó dặn dò bác sĩ gây mê một cái.
Gây mê bắt đầu
Người bệnh đã được gây mê toàn thân.
Mà Trần Thương không nói một lời, mấy cái chủ nhiệm xung quanh cũng đang rất hoang mang, trái tim rối loạn không biết nên nói cái gì.
Trần Thương còn chưa nói đến bệnh tình, hiện tại nói đến cái gì cũng vô dụng.
Vạn nhất một hồi mổ bụng kiểm tra, sau đó phát hiện cũng không phải là vỡ tĩnh mạch chậu tự phát, thì sẽ xấu hổ như thế nào chứ?
Sau khi gây mê toàn thân thành công, người bệnh nằm ngửa.
Trải khăn lỗ... Phẫu thuật chính thức bắt đầu.
Tất cả mọi người rất tò mò, mặc dù mọi người cảm thấy người bệnh khả năng rất lớn là vỡ tĩnh mạch chậu tự phát.
Nhưng có phải hay không đều phải chờ, nên mọi người đều tràn đầy chờ mong.
Vì nếu là thật thì có thể mở rộng thêm kiến thức.
Nếu như không phải... Đây rốt cuộc sẽ là gì chứ?
Trần Thương rạch một vết chính giữa bụng dưới, rạch ra từng tầng phần bụng.
Khi đến phía trên hố chậu, có thể rõ ràng thấy phúc mạc bên phải hố chậu ngoài đã bị sưng to vù
Trần Thương nhìn lượng dịch rất ít chỉ có 1000 ml
Mà còn, bên trong còn có rất nhiều cục máu đông
- Hút dịch
Trần Thương nói với Hà Chí Khiêm đứng một bên.